Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1851. Hô tên



Chương 1851. Hô tên




"Tiên sinh bàn số tám gọi một chai Lafite năm 87."
Kèm theo tiếng reo hò đinh tai nhức óc trên sàn nhảy và ánh mắt hâm mộ của mọi người, chai rượu bảy mươi nghìn tệ có đáng là gì?
Trong mắt du côn Thiên Đô, nơi này giống như thánh địa!
Ở Thiên Đô, quán bar ZT đặc biệt như thế nào?
Lấy một ví dụ.
Ở Cảng thành, rất nhiều lưu manh tầng chót nói một câu vô cùng nổi tiếng: "Có giỏi thì ngươi đến Lan Quế Phường đánh một trận ra trò đi!"
Ở Thiên Đô cũng có một câu tương tự.
"Ngươi cảm thấy mình giỏi sao? Cmn trước tiên xem thử mình có đủ tư cách ngồi trong phòng vip của quán bar ZT hay không."
Không biết từ khi nào tam giáo cửu lưu ở Thiên Đô và hai tỉnh lân cận là Hải Châu và Thông Châu đã hình thành trào lưu kỳ quái này.
Đó là nếu có nhân tài mới nổi đã đứng vững gót chân, lấy được địa bàn của mình, thì chuyện đầu tiên bọn hắn làm là đến quán bar ZT vung tiền.
Trong ánh đèn trên sàn nhảy cùng với tiếng reo hò và ánh mắt hâm mộ của mọi người, bọn hắn hưng phấn như được đăng quang.
Mã Đại Mao là một côn đồ thấp cổ bé họng.
Thậm chí dùng từ côn đồ để nói về hắn thì không chính xác lắm. Bởi vì năm nay hắn vừa tròn mười tám tuổi, nơi duy nhất hắn có thể thẳng lưng kiếm tiền là trường cơ khí kỹ thuật số hai Thiên Nam. Do một đám huynh đệ của hắn dũng mãnh thiện chiến, cho nên hắn không thẹn với cái danh đầu gấu trong ngôi trường gần ba nghìn học sinh.
Nhưng vì sao lại nói hắn là côn đồ?
Bởi vì thành tích của hắn từ hồi tiểu học có thể làm giáo viên nổi cáu. Cái tên não chập mạch này chỉ có hứng thú với giang hồ, tuy học tập trong trường nhưng vẫn luôn qua lại với các nhân vật máu mặt ngoài xã hội.
Hôm nay Mã Đại Mao vô cùng hưng phấn. Sau khi hắn giúp Quải Tứ ca đường Đông Lương mua một đôi tất một nghìn tệ của học sinh sống nội trú trong trường với giá năm tệ, hắn được mời đến quán bar ZT uống một chầu.
Bốn chữ quán bar ZT khiến Mã Đại Mao hết sức kích động. Từ nhỏ mạch não của tên này đã khác người bình thường. Hồi hắn học lớp ba, thần tượng của mọi người đều là nhà khoa học vì dân vì nước hoặc là tấm gương lao động. Nhưng trước mặt các giáo viên dự giờ và cả hiệu trưởng, thằng nhãi này lại nói ra một cái tên khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
Tọa Lâm trong phim Lâm Hải Tuyết Nguyên!
Chủ nhiệm lớp huyết áp tăng vọt, cắn răng giữ vẻ mặt hòa nhã, sau đó bắt đầu cố gắng làm cho cậu học trò hư này nhận thức được sai lầm của mình.
Lúc đó, Mã Đại Mao còn cứng đầu cứng cổ nói năng hùng hồn: "Thiên vương cái địa hổ, bảo tháp trấn hà yêu! (*) Bát đại Kim Cang ngồi hai bên, oai phong biết mấy! Tại sao phải sửa?"
(*) Thiên vương cái địa hổ, bảo tháp trấn hà yêu: Là ám hiệu giữa hai đầu lĩnh thổ phỉ trong phim Lâm Hải Tuyết Nguyên, xuất bản ở Việt Nam dưới tên Rừng Thẳm Tuyết Dày, khi Tọa Sôn Điêu nói “thiên vương cái địa hổ”, Dương Tữ Vinh sẽ đáp “bảo tháp trấn hà yêu”.
Đương nhiên hậu quả của chuyện này là trên đầu Mã Đại Mao để lại một vết sẹo rất lâu, đó là dấu vết yêu thương của ba hắn.
Sau khi lớn lên, đặc biệt là mấy năm gần đây, rốt cuộc Mã Đại Mao cũng tìm được thần tượng chân chính của mình.
"Lấy ngọc làm nhà lấy vàng làm ngựa, Tiểu Hồng Bào ác nhất Thiên Nam."
Đây là dòng chữ Mã Đại Mao dán trên đầu giường của mình, tuy chữ viết bằng bút lông xấu như gà bới, nhưng lòng sùng bái có nhật nguyệt chứng giám!
E là Tô Bình Nam không biết rằng trong một trường kỹ thuật hạng ba có một fan cuồng coi mình là thần tượng.
Từ đó có thể thấy Mã Đại Mao hưng phấn cỡ nào khi biết mình sắp được tới quán bar ZT.
...
Mỗi tối quán bar ZT mở cửa lúc bảy giờ ba mươi, nhưng thường thì ngoại trừ các phòng bao đắt đỏ, những vị trí khác chưa đến tám giờ đã kín chỗ. Đây còn là tình huống sau khi quán bar đã mở rộng gấp đôi.
Ai dám tin thu nhập của một quán bar có thể dễ dàng vượt quá trăm vạn chứ?
Phải biết rằng đây là năm 98!
Biệt danh phúc tinh của Trương Đồng không phải danh hão, lợi nhuận kếch xù này khiến Tô Bình Nam cực kỳ kinh ngạc. Một quán bar nhỏ bé có thể kiếm được lợi nhuận ngang ngửa Nguyên liệu đá Cẩm Tú!
Nhưng quán bar được đầu tư bao nhiêu tiền chứ?
Thị trường vật liệu đá là vốn liếng Tô Bình Nam dẫn theo Tô Văn Văn gian nan vất vả từng bước mở rộng. Còn Trương Đồng mở quán bar ZT, mục đích ban đầu chỉ để cho Tô Bình Nam có một nơi nghe nhạc!
Quải Tứ, đại ca của Mã Đại Mao không phải nhân vật số má gì, nếu không hắn đã chẳng mua một đôi tất của học sinh với giá năm tệ.
Mấy người gọi loại bia giá thấp nhất, cứ thế ngồi ở hành lang tò mò quan sát tất cả.
"Đại Mao, hôm nay nếu may mắn thì chúng ta sẽ được xem các đại ca hô tên ở đây."
Quải Tứ hút thuốc lá Hoa Tử mà hôm nay hắn cố ý mang tới đây để làm màu, trưng ra dáng vẻ ta thấy nhiều biết rộng.
Mã Đại Mao bị chấn động bởi sự xa hoa của quán ba, ngơ ngác gật đầu.
Mã Đại Mao khá may mắn.
Mười mấy phút sau, trong lúc hắn đang tò mò quan sát xung quanh, bốn năm người trẻ tuổi xách một chiếc vali da đi vào quán bar.
Người trẻ tuổi dẫn đầu trông khá bảnh trai, sườn mặt rắn rỏi và vóc dáng thẳng tắp thu hút không ít ánh mắt thiếu nữ.
"Có trò hay để xem rồi."
Quải Tứ kích động, nước bọt bay tứ tung: "Có nhìn thấy cái vali da kia không? Tám chín phần mười là tiền mặt đấy! Có mãnh long đến đánh bóng tên tuổi mới mạnh tay như vậy!"
Từ việc Quải Tứ chỉ có thể ngồi ở góc là có thể nhìn ra địa vị của hắn trong giang hồ, cũng nói lên mạng lưới quan hệ của hắn không rộng lắm.
Tất nhiên hắn cũng không biết người trẻ tuổi dẫn đầu trong mấy thanh niên vừa bước vào chính là Văn Thiên Hải nổi tiếng vùng ngoại thành phía Bắc dạo gần đây. Hết chương 1851.



Bạn cần đăng nhập để bình luận