Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 331: Cái này đắt quá

Chương 331: Cái này đắt quá
Trong lúc Quách Quang Diệu nói chuyện, Đinh Thanh đang trên đường đến cứ điểm tạm thời của tập đoàn Cẩm Tú với vẻ mặt đắc ý.
Hắn vỗ Lý Tử Thành đi phía trước, bước chân tập tễnh vì bị thương: "Này, ta là lão đại của ngươi đấy, hôm nay ta đã thay một bộ vest đẹp thế này mà ngươi không khen ta à?"
Đinh Thanh tỏ vẻ oán trách. Đây là hàng nhái thương hiệu mà hắn vay tiền để mua, chuyên dùng để nghênh đón cuộc sống mới.
"Được rồi, được rồi, biết rồi. Ta bảo này, sau này có tiền thì đừng mua mấy thứ hàng nhái này nữa."
Lý Tử Thành mất hết kiên nhẫn, bộ vest kia giả muốn chết, nhãn mác cũng chẳng nhái cho nghiêm túc, chỉ có đại ca ngu như heo của hắn thích mặc thôi.
"Hử?"
Đinh Thanh nghiêm túc ngắm nghía toàn thân mình từ trên xuống dưới, tức thì giận dữ: "Rõ vậy sao? Thế mà người kia lừa lão tử là không nhìn ra. Hôm nay trở về ta nhất định phải bắt hắn đền tiền."
Dưới nắng sớm, hai người vui vẻ cười đùa mắng nhau, mười mấy thuộc hạ nhịn cười đi theo phía sau, bóng đổ kéo dài trên mặt đất.

Mỗi lần nhân viên phục vụ bưng thức ăn lên, Lý Lạc Nhiên đều mừng rỡ quay đầu lại, sau đó lại thất vọng ngồi xuống.
Nét mặt ngây thơ như vậy khiến hai nam sinh trong phòng bao nhìn không dời mắt. Trong lòng bọn hắn, Lý Lạc Nhiên chính là nữ thần không nhiễm khói lửa nhân gian, làm gì có lúc nào lộ ra dáng vẻ thiếu nữ như vậy.
Tuy Đinh Đồng không biểu hiện gì ra bên ngoài, nhưng mới vài phút ngắn ngủi mà đã dặm lại phấn mấy lần.
Cửa phòng bao lại bị gõ vang lần nữa, là Ruth.
Nàng gật đầu với Lý Lạc Nhiên, nhẹ giọng nói: "Ông chủ đến rồi."
Lý Lạc Nhiên lập tức cất tiếng reo mềm mại, chạy ra khỏi phòng bao rất tự nhiên. Các bạn học khác quay sang nhìn nhau.
Mấy phút sau, khi Đinh Đồng chỉnh lại mái tóc dài lần thứ năm, Lý Lạc Nhiên và một chàng trai cắt tóc ngắn hừng hực khí thế đi vào.
Chàng trai này rất khách khí, sau khi bắt tay từng người thì mỉm cười tự giới thiệu: "Ta là Tô Bình Nam, bạn trai của Lý Lạc Nhiên."
Đinh Đồng sắc mặt bình tĩnh, mỉm cười khéo léo: "Nghe danh đã lâu, rất vui khi được làm quen với ngươi."
Không có ai biết lúc nãy khi bắt tay, trái tim nữ hài này suýt thì nhảy ra ngoài.
"Ta đến muộn. Hôm nay là sinh nhật ngươi, đã quấy rầy rồi, đây là quà tặng."
Tô Bình Nam đưa quà cho Đinh Đồng. Hắn rất cảm kích nữ hài phóng khoáng trước mặt, bởi vì hắn biết ở trường Lý Lạc Nhiên thật sự cô đơn.
...
Đúng là Tô Bình Nam tặng quà, nhưng hắn lại chọn sai người lựa quà.
Người lựa quà là Rebecca. Do người sinh nhật là một nữ hài, Tô Bình Nam cho rằng với kiến thức và gu sành điệu của Rebecca, nàng chắc chắn là sự lựa chọn tốt nhất.
Nhưng hắn đã bỏ sót một điểm, đó là quan niệm chi tiêu của Rebecca. Mặc dù ở Cảng thành, Chung gia không phải gia tộc hàng đầu nhưng cũng là nhà giàu lắm của. Rebecca là con gái thứ, tuy không tham dự vào việc làm ăn của gia tộc, nhưng trước giờ không thiếu tiền.
Cho nên khi Đinh Đồng mở quà ra, nàng ngẩn ngơ thấy rõ, nhịp thở cũng trở nên dồn dập.
Đinh Đồng biết món quà mà Rebecca chọn, không chỉ biết mà còn rất quen thuộc, quen thuộc đến độ nàng biết nó được đặt ở vị trí nào, trong trung tâm thương mại nào. Có thể thấy Đinh Đồng thích nó đến mức nào.
Món quà này là một chiếc vòng tay kim cương Cartier tuyệt đẹp, kiểu dáng rất giống một chiếc đinh cong, bề mặt khảm đầy những viên kim cương nhỏ li ti. Dưới ánh đèn trong phòng bao, nó cực kỳ lộng lẫy và chói mắt.
Đôi mắt đẹp của Lý Lạc Nhiên liếc sang Tô Bình Nam, nàng cũng cảm thấy món quà này hơi đắt giá.
"Cái này đắt quá."
Đinh Đồng chăm chú nhìn vòng tay vài lần rồi mới đẩy ra, uyển chuyển từ chối. Tô Bình Nam cũng thấy không thỏa đáng, nhưng đâu thể nói mình chưa từng liếc nhìn, huống chi quà đã tặng thì có lý nào lại lấy lại. Giờ cũng không thể trách Rebecca. Vả lại sau khi đưa quà cho Tô Bình Nam, Rebecca đã lập tức rời đi với lý do: "Boss, ta cảm thấy mình sẽ không vui khi nhìn ngươi và nữ hài ở bên nhau, cho nên ta quyết định tối nay sẽ tự tìm vui."
Tô Bình Nam mỉm cười: "Ta cảm thấy rất có duyên với bạn học Đinh. Hôm nay là sinh nhật ngươi, xem như là ta cảm ơn ngươi thường ngày đã quan tâm chăm sóc Lạc Nhiên."
Mặc dù lời lẽ khách khí bình thản, nhưng khí thế trời sinh kia khiến Đinh Đồng gật đầu theo bản năng. Đến khi phản ứng lại, mặt nàng đỏ bừng như nhỏ máu.
Sau khi vào phòng, Tô Bình Nam ngồi ở vị trí cao. Dưới trướng hắn có quá nhiều nhân vật bưu hãn phục vụ hết mình, đương nhiên trên người toát ra khí thế mạnh mẽ khó tả. Hơn nữa, bản thân hắn cũng có khí chất thiết huyết kia, cho dù hắn mỉm cười thì mấy người trẻ tuổi cũng cảm thấy áp lực.
Khi mở quà, kẻ mù cũng nhìn ra món quà này chắc chắn có giá trị xa xỉ, mấy người trẻ tuổi lại càng im lặng không nói một lời.
Tô Bình Nam cũng phát hiện ra điều đó, áy náy gật đầu với Đinh Đồng. Bình thường hắn toàn giao tiếp với những người không phải quyền quý thì cũng ngang ngược, không có cảm giác gì hết. Nhưng khi tiếp xúc với đám sinh viên bình thường này, hắn mới phát hiện hóa ra khí thế trên người mình đã ảnh hưởng tới tiệc sinh nhật của đối phương.
Lý Lạc Nhiên không hề phát hiện ra. Đối với nàng mà nói, Tô Bình Nam có thể đến thăm nàng là được rồi, những chuyện khác không quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận