Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 565: Xì gà Havana

Chương 565: Xì gà Havana
Tô Bình Nam nói rất mơ hồ nhưng An mập lại hiểu. Tô Bình Nam đang dùng trao đổi lợi ích để lời đồn mau chóng lắng lại. Hắn quăng miếng bánh Ô thành ra, đám hào cường kia tất nhiên sẽ vui vẻ tiếp nhận, khúc mắc giữa hai bên xem như được giải trừ. Cộng thêm tập đoàn Cẩm Tú xử lý rất sạch sẽ, bọn hắn và người sau lưng mình không cần trợ giúp chuyện của Ngô gia trong bóng tối nữa.
Người trung gian, An mập hắn chính là lựa chọn tốt nhất.
Nam nhân đó thật đáng sợ.
An mập nhìn Tô Bình Nam không chênh lệch với tuổi con trai hắn bao nhiêu, trong lòng cảm thấy phức tạp. Liên hợp tung hoành, khi cần từ bỏ lợi nhuận thì không chút do dự, khi cần hạ thủ thì không chút lưu tình. Đây chính là yêu nghiệt. Tương lai, hắn sẽ đạt đến độ cao gì, An mập không dám nghĩ.
“Được.”
An mập cười ha hả: “Chắc hẳn rất nhiều người mong muốn được làm bạn với Tô tổng.”
Cơm nước no nê, tư thái An mập lại càng thêm khiêm tốn khiến ánh mắt Dương Khả Khả hiện lên dị sắc, trong lòng lại càng hiếu kỳ chuyện hai người đã nói trong phòng bao.
“Dắt tay phát tài, ông chủ An.”
Trước khi bước lên xe, Tô Bình Nam ý vị sâu xa vỗ vai An mập: “Làm bạn của ta, ngươi sẽ có được thu hoạch không thể tưởng tượng nổi.”
“Dắt tay phát tài.”
An mập cho rằng động tác này của Tô Bình Nam có gì đó không thỏa đáng, giọng điệu rất nghiêm túc.

Bãi đậu xe dưới đất.
Tô Bình Nam ngồi trong xe xoa mi tâm, nghi ngờ nhìn thoáng qua Đỗ Cửu vẫn chưa khởi động xe.
“Lão đại.”
Đỗ Cửu chỉ về chiếc Mercedes phía trước, Tô Bình Nam thuận theo ánh mắt của Đỗ Cửu nhìn lại.
Dương Khả Khả mặc bộ dạ hội màu đen thanh tú động lòng người đang đứng trước xe, ánh mắt lưu chuyển, cực kỳ quyễn rũ.
Tô Bình Nam kinh ngạc.
Đêm nay, ánh mắt của nữ nhân này luôn nhìn hắn chằm chằm, nhưng Tô Bình Nam cũng không có ý gì khác. Gần đây, công việc của hắn cực kỳ bận rộn. Hắn còn là nam nhân luôn đặt sự nghiệp lên hàng đầu, hứng thú trêu hoa ghẹo bướm của hắn không lớn.
“Có việc gì sao?”
Tô Bình Nam lạnh nhạt hỏi.
“Có.”
Dương Khả Khả cau mày, đưa cho Tô Bình Nam một xấp tiền mặt: “Ngày đó, Ngô gia đã thanh toán hết. Tiền này trả lại cho ngươi.”
Tô Bình Nam gật đầu, cũng không khách sáo. Hắn ra hiệu cho Đỗ Cửu tiếp nhận, sau đó hỏi: “Còn chuyện gì nữa không?”
Sự lạnh lùng của hắn khiến cho Dương Khả Khả nhất thời tức đến nghiến răng. Bình thường, tính cách của nàng cực kỳ lạnh nhạt, sợ đám hào cường quấn lấy mình. Hôm nay, nàng buông xuống hết thảy tư thái, nhưng nam nhân kia vẫn nhìn nàng bằng ánh mắt xa cách, ngược lại càng khơi dậy sự hiếu thắng của nàng.
“Thiên Hương Lâu là băng đảng sang trọng nhất ở Thiên Đô, chỉ nằm sau Cẩm Tú Sơn Trang, Tô tổng không phủ nhận chứ?”
Nữ nhân rất thông minh thay đổi đề tài. Dương Khả Khả biết, muốn tiếp cận loại nam nhân trong mắt chỉ có sự nghiệp như Tô Bình Nam, bản thân nàng phải có tác dụng, chứ không quan trọng dung mạo đẹp hay xấu.
“Ừm.”
Tô Bình Nam gật đầu, chỉ trả lời một chữ, sau đó tiếp tục im lặng chờ Dương Khả Khả nói tiếp.
Dương Khả Khả mỉm cười, nhướng cặp lông mày đen nhánh của mình lên: “Có thể đến Thiên Hương Lâu nhất định là người có thực lực kinh kế và tài nguyên chính trị. Tô tổng có muốn biết suy nghĩ của bọn họ về tập đoàn Cẩm Tú hay không?”
Gương mặt vốn không có biểu cảm gì của Tô Bình Nam lại mỉm cười. Nữ nhân này rất thú vị, nàng đã thành công đả động được hắn.
Tính chất giữa Cẩm Tú Sơn Trang và Thiên Hương Lâu hoàn toàn khác nhau. Mặc dù cả hai đều là băng đảng cao cấp nhưng đôi khi Thiên Hương Lâu cũng sẽ cung cấp một số dịch vụ đặc biệt, lực hấp dẫn đối với đám khách nhà giàu cao hơn so với Cẩm Tú Sơn Trang. Hơn nữa, những người vốn có mâu thuẫn với Cẩm Tú bất tri bất giác sẽ tránh đi Cẩm Tú Sơn Trang, như vậy, Thiên Hương Lâu chính là sự lựa chọn tốt nhất của bọn họ.
“Ngươi muốn cái gì?”
Tô Bình Nam im lặng. Hắn cho rằng Thiên Hương Lâu chính là một nơi bổ sung tin tức rất tốt, giọng điệu cũng trở nên nghiêm túc hơn.
“Thức ăn vừa rồi quá dầu mỡ, ta gần như không đụng đũa. Bây giờ ta cảm thấy rất đói.”
Khi Dương Khả Khả nói ra những lời này, nàng giống như quay trở về thời điểm năm mười tám tuổi, tim đập nhanh đến mức muốn nhảy ra ngoài.
“Lên xe đi.”
Trong ánh mắt chờ đợi của Dương Khả Khả, nam nhân cường thế gật đầu: "Ngươi thích ăn cái gì?”
Địa điểm là một nhà hàng ở một nơi tương đối vắng vẻ. Tô Bình Nam cũng không nói cho Dương Khả Khả biết hắn đã từng đến nơi này, chẳng qua khi đó nữ nhân bên cạnh hắn là Mạnh Hiểu Hiểu.
“Nghe nói xì gà Cẩm Tú rất nổi tiếng ở Thiên Đô, có thể cho ta một điếu hay không?”
Tô Bình Nam phát hiện Dương Khả Khả biết hút thuốc. Khi hai người ngồi xuống, nàng gọi ra mấy món ăn đặc sắc xong, câu nói đầu tiên chính là xin thuốc Tô Bình Nam.
"Nổi tiếng?”
Tô Bình Nam kiên nhẫn dùng kéo cắt đi phần đuôi điếu xì gà rồi đưa cho Dương Khả Khả.
“Đúng vậy.”
Dương Khả Khả nhướng mày, giọng điệu rất nghiêm túc: “Xì gà Havana chính tông, hoàn toàn được làm bằng thủ công. Hàng năm, chín mươi chín phần trăm số lượng ở Cảnh thành đều nằm trong tay Cẩm Tú. Bây giờ ở Thiên Đô, những người có thể hút được loại thương hiệu này, câu đầu tiên luôn là nếm thử đi, đây là xì gà Tiểu Hồng Bào yêu thích nhất.”
Nữ nhân hé miệng cười. Tô Bình Nam kinh ngạc quay sang hỏi Lục Viễn: “Còn có chuyện này nữa à?”
“Có.”
Lục Viễn ngồi ngoài cửa quán cơm cười khổ gật đầu: “Cũng không biết bắt đầu từ đâu, xì gà của chúng ta đột nhiên lưu hành. Mấy ngày trước, có mấy người bạn giúp ta làm một số việc, cái gì cũng không cần, chỉ cần hạn ngạch của ta tháng này thôi.”
Tư thế hút thuốc của nữ nhân rất ưu mỹ. Ngón tay trắng nõn thon dài kẹp lấy điếu xì gà mang đến một mỹ cảm cực kỳ khác.
“Nếu thích thì ta sẽ tặng cho ngươi một ít.”
Tô Bình Nam vừa cười vừa nói, đồng thời mức độ coi trọng Dương Khả Khả lại tăng thêm mấy phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận