Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 159: Lời đồn đại

Chương 159: Lời đồn đại
Văn Tiểu Địch ra khỏi phòng làm việc, trái tim đập rộn ràng hồi lâu mới bình phục lại.
Đây là tuýp nam nhân nàng ngưỡng mộ nhất, bội phục nhất, yêu thích nhất. Cứng rắn, chững chạc, dứt khoát. Sự nghiệp càng khỏi phải nói, cực kỳ thành công.
"Mỗi ngày ngắm vài lần cũng thấy vui."
Đó là cảm nhận của Văn Tiểu Địch khi mới đi làm.
Sân vận động có tên Cẩm Tú Chi Tinh sắp xây xong.
Tô Bình Nam muốn thanh thế phải thật rầm rộ, hắn muốn làm cho Cẩm Tú Chi Tinh trở thành bảng hiệu của Thiên Nam, muốn sau này tất cả các sự kiện lớn ở Thiên Nam đều nghĩ tới Cẩm Tú Chi Tinh đầu tiên.
"Lão Ngưu, tổ chức buổi hòa nhạc được không?"
Ngưu Quảng Phát là cổ đông của sân vận động và đội bóng, Tô Bình Nam cho rằng nên hỏi ý kiến của ông chủ Ngưu trước.
"Được chứ, ý tưởng hay đấy."
Ông chủ Ngưu rất tán thành, trước giờ hắn rất thích các sự kiện náo nhiệt nổi trội.
Văn Tiểu Địch không ngờ nhiệm vụ đầu tiên sau khi đi làm là mời minh tinh của Hồng Kông và Hạ quốc tham dự sự kiện.
Mao Đào Thanh, Dương Cáo Tố, Tứ Đại Thiên Vương, Tam Đại Thiên Hậu...
Công việc này phải nói nhiều mà tiền ít, Văn Tiểu Địch thầm lè lưỡi.
Sân vận động đã hoàn công, lần đầu tiên nghênh đón đội bóng chủ nhà của mình.
"Thảm cỏ này tốn nhiều tiền lắm nhỉ?"
Ngôi sao bóng đá Liễu Hải Trung thuộc đội chủ nhà Cẩm Tú Thiên Nam cảm thấy dường như trái bóng dưới chân cũng vui vẻ hơn nhiều.
"Tốn một số tiền lớn vận chuyển từ bên kia đại dương tới đây đó, ngươi nói xem?"
Một đội viên khác lên tiếng: "Cẩm Tú có tiền mà, nghe nói sếp tổng còn muốn mua mấy tên nước ngoài về để tăng cường thực lực của đội bóng."
"Ngươi nói xem tại sao Tô tổng lại không thích huấn luyện viên nước ta chứ?"
Liễu Hải Trung buồn bực nhìn huấn luyện viên Jang-Soo Lee người Hàn quốc cách đó không xa. Những người này thật may mắn! Bây giờ nghĩ đến số tiền trên hợp đồng, hắn vẫn cảm thấy không chân thực.
Tên Hàn quốc này quá nghiêm khắc, không cho uống rượu, không cho đi qua đêm bên ngoài, so với huấn luyện viên trước đây quả là khác một trời một vực. Cần gì phải rách việc thế, mọi người đá tốt đá thắng là được mà?
Chính bản thân Jang-Soo Lee cũng không biết tại sao đội bóng mới thành lập này của Hạ quốc lại mời mình làm huấn luyện viên, chỉ nghe nói là vị chủ tịch tài phiệt đích thân chọn mình.
Jang-Soo Lee thích khiêu chiến, nhất là sau khi khảo sát phần cứng của câu lạc bộ này, hắn lập tức hạ quyết tâm. Đây là một câu lạc bộ có tài lực vô cùng hùng hậu, từ mức lương trong hợp đồng cũng có thể nhìn ra. Hơn nữa, câu lạc bộ này trao cho hắn quyền lực khá lớn, hơi giống huấn luyện viên ngoại hạng Anh.
Hắn chỉ mới gặp sếp tổng một lần, trẻ đến khó tin.
Đối phương chỉ nói một câu: "Ta mời ngươi đến ắt tin tưởng ngươi. Ta chỉ cần đảm bảo một điều: không dàn xếp tỉ số."
Kiếp trước Tô Bình Nam từng xem bản tin về Jang-Soo Lee, đây là một trong những huấn luyện viên không bị nhiễm thói xấu của bóng đá Hạ quốc. Hắn rất tán thưởng phương thức quản lý đội bóng đầy tàn khốc cứng rắn của người này, bởi vì hắn biết cầu thủ Hạ quốc có đức hạnh gì.
Thật ra Tô Bình Nam không quan tâm thành tích tốt hay tệ, nhưng hắn ghét gian lận.
Ban đầu Ngưu Quảng Phát còn dự định mời câu lạc bộ Inter Milan mà mình hâm mộ đến đá một trận, giá cả cũng rất có thành ý, nhưng bị người ta từ chối. Nguyên nhân là lịch trình đến thời điểm mấu chốt, không thể chậm trễ. Thế là tâm tư kiếm tiền của ông chủ Ngưu tro tàn lại cháy.
Sân vận động Cẩm Tú Chi Tinh được thiết kế rất hiện đại, thiết kế mới lạ đưa nơi này trở thành kiến trúc biểu tượng nổi tiếng của Thiên Nam.
Ai ai cũng chờ mong lần công diễn đầu tiên của Cẩm Tú Chi Tinh. Danh sách khách mời trong dạ tiệc của Tô Bình Nam vừa được hé lộ, người Thiên Nam lập tức xôn xao.
Tầm ảnh hưởng của minh tinh Hồng Kông thời kỳ này rất kinh người, mọi người rất chờ mong dạ tiệc lần này do Cẩm Tú tổ chức. Nói chung là Tô Bình Nam còn chưa làm gì, sức ảnh hưởng của Cẩm Tú ở Thiên Nam đã tăng thêm một bậc.
Văn Tiểu Địch phụ trách hỗ trợ Tô Bình Nam phối hợp với công tác của buổi dạ tiệc lần này của tập đoàn Cẩm Tú. Càng hiểu sâu về tập đoàn Cẩm Tú, nàng càng khâm phục Tô Bình Nam.
Theo thời gian dần trôi, dạ tiệc càng lúc càng gần, vé vào cửa đã trở thành đề tài hot của người Thiên Nam.
Một vé khó cầu.
Văn Tiểu Địch cảm thấy công việc này tạo nên sự thay đổi lớn lao trong cuộc sống của mình.
Người thân trong gia đình bắt đầu nói năng cẩn thận trước mặt nàng, ngoài ra còn có một số thân thích nhờ vả nàng. Mặc dù chỉ là một số chuyện nhỏ nhặt, nhưng nàng từ chối hết.
Văn Tiểu Địch rất thông minh, nàng biết bổn phận của mình, ngày đầu tiên đi làm Tô Bình Nam đã nhắc nhở nàng phải làm nhiều nói ít, nàng vẫn luôn ghi nhớ.
Văn Tiểu Địch chuyển ra khỏi phòng ký túc đã ở mấy năm. Hiện giờ nàng đã có xe công ty cấp cho. Ngày đầu tiên chiếc xe Audi màu đen đưa nàng về ký túc xá, nàng phát hiện thái độ của nữ sinh trong cả ký túc xá đối mình trở nên vi diệu. Văn Tiểu Địch không muốn giải thích, vì vậy nàng lựa chọn rời đi.
Trong buổi gia yến hôm nay, rất nhiều thân bằng hảo hữu tò mò hỏi chuyện liên quan đến Tô Bình Nam, nhưng nàng đều lắc đầu. Mọi người khen nàng có nguyên tắc, đã trưởng thành rồi.
Kết quả mười phút sau, nàng nghe thấy mấy lời xì xầm trong nhà vệ sinh.
"Làm bồ nhí của người ta liền kiêu ngạo thế đó."
"Đắc ý rồi thì chẳng nhận thân thích gì nữa, không ngờ nàng lại là hạng người như vậy."
Những lời kế tiếp càng khó nghe hơn. Cho dù Văn Tiểu Địch làm tốt đến mấy, dù tính cách mạnh mẽ nhường nào, cũng chỉ là một nữ hài tử sống trong tháp ngà, cho nên cõi lòng hơi rối loạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận