Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2474. Hai tỷ tiền mặt



Chương 2474. Hai tỷ tiền mặt




Mời giờ đêm.
Trong một con hẻm nhỏ nằm trên đường Trường Ninh ở quận Guro-gu thành phố Seoul, bảy tám chiếc xe Mercedes màu đen lẳng lặng đậu ngay sát cửa một siêu thị tên là Ninh Cơ. Mấy chục hán tử mặc vest đen im lặng đứng ở cửa siêu thị. Lý Tử Thành dẫn đầu, lịch sự gõ cánh cửa siêu thị đã đóng từ lâu.
Siêu thị này đã tồn tại rất lâu trên con đường này. Lâu đến mức người dân quanh đây đã coi ông chủ có gương mặt thật thà chất phác kia là người bạn không có gì giấu nhau. Thậm chí không ít người vì công việc bận rộn mà để con chơi đùa hoặc làm bài tập ở siêu thị. Không có ai biết rằng thật ra ông chủ của siêu thị tồi tàn này lại là người cầm quyền thứ ba của một tổ chức buôn lậu ma túy.
"Ai vậy?"
Tiếng gõ cửa của Lý Tử Thành càng lúc càng dồn dập, rốt cuộc cánh cửa cuốn đang đóng cũng từ từ nâng lên. Ông chủ Liễu Huân Truyền đang ngáp ngủ, mặc đồ ngủ, vẻ mặt mất kiên nhẫn xuất hiện trước đám người Kim Môn.
"Mời ta vào trong nói chuyện được chứ?"
Thấy ánh mắt đối phương chợt lóe lên vẻ hoảng loạn, Lý Tử Thành cười khẽ: "Tập đoàn Kim Môn sẽ bày tỏ sự kính trọng nên có đối với một kẻ địch có thể che giấu tung tích mấy chục năm, sở hữu tài sản hơn một tỉ nhưng hàng ngày chỉ ăn dưa chua giả nghèo giả khổ."
"Ta không không hiểu ngươi đang nói gì!"
Liễu Huân Truyền lộ về ngơ ngác và hoảng sợ, run rẩy nói: "Mau rời khỏi tiệm của ta, nếu không ta sẽ báo cảnh sát bắt ngươi. Ta rất thân với cảnh sát Ân Thi phụ trách trị an ở đây."
"Ta đã chặt ngón tay của bốn người, bồi thường tám mươi triệu tiền mặt."
Lý Tử Thành chắp hai tay sau lưng, thản nhiên đi vào siêu thị hơi bừa bộn này, sau đó mới nói tiếp: "Kỹ năng diễn xuất của ngươi rất tuyệt, nhưng ta tin tưởng đáp án có được nhờ bạo lực và tiền bạc hơn."
"Các ngươi không được vào trong, nếu không ta sẽ báo cảnh sát..."
Biểu cảm hoảng sợ của ông chủ siêu thị Liễu Huân Truyền rất chân thật, khiến mọi người có ảo giác đối phương oan uổng. Nhưng quy tắc nghiêm ngặt của Kim Môn vẫn khiến các nhân viên bảo an mặt mày vô cảm kiểm soát các vị trí, thậm chí còn có hai người chĩa súng vào lưng đối phương.
Đối mặt với thành viên của tổ chức Tam Mộc điên cuồng, dân giang hồ cường hãn của Kim Môn không dám lơ là chút nào.
Trong Buổi lễ trao giải Oscar ở một thời không khác, một minh tinh giành được tượng vàng đã nói một câu như sau: "Trên thế giới này, người có kỹ năng diễn xuất tốt nhất không phải ta đang đứng trên sân khấu này, cũng không phải mọi người ngồi dưới sân khấu. Bởi vì có những người ngụy trang mấy năm, thậm chí mấy chục năm, vậy mà không bị ai phát hiện." Hiển nhiên hắn nói không sai.
Bởi vì ngay sau khi mấy nhân viên bảo an hoàn toàn khống chế được Liễu Huân Truyền, tên này đã tè ra quần, hơn nữa còn run lẩy bẩy vì sợ hãi. Thật sự là không nhìn ra sơ hở.
"Tiền ở trong quầy thu ngân hết đấy, các ngươi có thể lấy đi..."
Liễu Huân Truyền còn chưa nói xong, Lý Tử Thành đã tiện tay quơ lấy một chai rượu trên kệ hàng rồi giáng mạnh vào đầu hắn. Chai vỡ, rượu bắn tung tóe và máu đỏ khiến Liễu Huân Truyền im bặt ngay tức thì.
"Tôn trọng ngươi là bởi vì ngươi giỏi nhẫn nại khiến ta bội phục, không có nghĩa là ta sẽ tha thứ cho việc ngươi lừa ta."
Lý Tử Thành nhìn ánh mắt Liễu Huân Truyền chuyển từ sợ hãi sang lạnh lùng, nở nụ cười hài lòng: "Trên thế giới này không có bí mật nào không tra được, nhất là ở một quốc gia chó má như xứ sở kim chi này."
"Quả nhiên hiện giờ tập đoàn Kim Môn tài hùng thế lớn. Các ngươi tìm ta làm gì?"
Liễu Huân Truyền đứng thẳng lưng. Sau khi xé bỏ lớp ngụy trang, nam nhân hơn năm mươi tuổi này không hề thua kém khí thế của Lý Tử Thành.
"Ta vẫn thích dáng vẻ kiệt ngạo này của ngươi hơn."
Lý Tử Thành nhìn thẳng vào mắt Liễu Huân Truyền: "Tổ chức Tam Mộc nợ Kim Môn chúng ta mười một mạng người, còn muốn khống chế tuyến vận tải biển của chúng ta. Thù này đã kết sâu, cho nên hai bên nhất định phải có một bên ngã xuống mới thôi. Mà ngươi là người phụ trách mạng lưới vận chuyển của tổ chức Tam Mộc, cũng là trợ thủ đắc lực của Lý Đầu Sâm. Ngươi nói xem chúng ta tìm ngươi làm gì?"
"Trên tay ta chưa từng dính máu. Ta chỉ muốn biết có thể thương lượng hay không?"
Liễu Huân Truyền khôi phục bộ mặt thật, phô bày khí thế ngang ngược vốn có. Hắn bình tĩnh lấy khăn tay ra, vừa lau sạch máu trên mặt mình vừa bình tĩnh nói: "Một tỉ won, có thể tha cho ta không?"
Chuyện này không thể làm, biểu hiện của Liễu Huân Truyền cực kỳ kiên quyết. Hắn không hề chống cự, điều này lại khiến Lý Tử Thành không quen.
Nhưng Lý Tử Thành vẫn kiên định lắc đầu, giọng điệu bình tĩnh xen lẫn vẻ lạnh lùng khiến đối phương sợ hãi: "Ngươi cảm thấy cái mạng ngươi đáng giá bao nhiêu? Đương nhiên cái giá phải cộng thêm cô con gái đang yên ổn làm giảng viên đại học không biết gì về việc làm của ngươi, cùng với đứa con chưa đầy ba tuổi của nàng."
Hai người đều tỏ ra vô cùng bình tĩnh.
Nhưng trong cuộc đối thoại bình tĩnh này lại thể hiện rõ nét sự tàn khốc máu tanh của giang hồ.
Nghĩa khí gì đó, họa không liên lụy đến người nhà gì đó, tất cả chỉ là phim ảnh tô điểm vẻ đẹp cho giang hồ mà thôi. Giang hồ trong thực tế chỉ tôn thờ một quy tắc, đó là không chừa thủ đoạn để đạt được mục đích.
"Ta sẽ giao cho các ngươi tất cả danh sách liên lạc trong mạng lưới vận chuyển của tổ chức Tam Mộc, bao gồm cả hành tung của giáo sư Bạch - chuyên gia điều chế ma túy hiện đang được Lý Đầu Sâm coi trọng nhất. Đây là tất cả những gì ta biết."
Liễu Huân Truyền thở dài, sau đó nghiêm túc đưa ra điều kiện: "Thêm hai tỷ tiền mặt. Tiền cũ, số seri không liền nhau. Những điều kiện này có đủ mua được cả nhà ta an toàn rời khỏi xứ sở kim chi hay không?” Hết chương 2474.



Bạn cần đăng nhập để bình luận