Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2376. Ta cũng là kẻ điên



Chương 2376. Ta cũng là kẻ điên




“Ta rất ghét cái từ khốn kiếp. Nếu ngươi còn nói một lần nữa trước mặt ta, ta cam đoan ngày mai ngươi không nhìn thấy mặt trời.”
“Nhân tiện, ta quên nói với ngươi một điều, ta không phải là một người kinh doanh thuần túy. Vì vậy, ngươi đừng nghĩ rằng ta đang cố gắng đe dọa ngươi. Ưu điểm của ta không nhiều, nhưng một trong số đó là nói lời giữ lời.”
Tô Bình Nam vẫn bình tĩnh lạnh lùng như trước. Lời nói của hắn khiến Hanbun Shokuju đứng thẳng lên.
“Ta biết rất rõ thành tích của ngươi sau khi ngươi thi vào đại học, bao gồm cả việc chân trái của ngươi bị một vài tên côn đồ đánh gãy khi đang làm việc ở cửa hàng tiện lợi, vì vậy bây giờ ngươi không thể đi quá nhanh được.”
“Ngươi vắt hết óc để vào Toshiba. Vì lý do này mà bạn gái của ngươi thậm chí còn mập mờ với sếp của ngươi, Fukuda.”
Từng chuyện từng chuyện của Hanbun Shokuju đều được Tô Bình Nam nói ra.
Cho dù chúng đã cách đây khá lâu hay chúng khó diễn tả đến mức nào.
Hanbun Shokuju có cảm giác như mình đang khỏa thân đứng trước mặt những người Hạ quốc, không có chút bí mật nào.
“Ta chỉ là tiểu nhân vật.”
Hanbun Shokuju run rẩy nói ra câu hỏi lớn nhất của mình: “Ta có gì đáng giá để các ngươi phải điều tra ta như vậy?”
“Bởi vì ngươi có thể nhẫn, cũng hung ác không kém.”
Tô Bình Nam cười nói: “Mà sau khi điều tra ngươi, ta rất thích một câu nói của ngươi.”
Nam nhân ném một điếu xì gà cho Hanbun Shokuju. Chờ tâm trạng của đối phương ổn định, hắn mới nói tiếp: “Chúng ta không quyền không thế, cho nên làm người nhất định phải nhẫn, đồng thời phải dám đánh cược khi cơ hội đến.”
“Bởi vì ngươi cho rằng nếu không đánh cược, ngươi sẽ không có cơ hội chiến thắng trong cuộc sống.”
Nam nhân đứng dậy, chậm rãi đi đến trước mặt Hanbun Shokuju, ra hiệu đối phương hút điếu xì gà: “Tâm lý của ngươi đã vặn vẹo từ lâu, nhưng ngươi che giấu rất tốt. Nhưng nếu không bộc phát ra, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ phát điên hoàn toàn. Vì vậy, ta muốn cho ngươi một cơ hội, một cơ hội giúp ngươi trở thành một nhân vật quan trọng tại Toshiba.”
Tách!
Bật lửa trong tay Tô Bình Nam sáng lên. Ngọn lửa chiếu vào mặt nam nhân giống như ngọn lửa đến từ địa ngục. Giọng điệu nam nhân trầm thấp: “Ngươi có muốn giẫm lên tất cả những người đã khinh thường ngươi không?”

Hanbun Shokuju chậm rãi đưa đầu điếu xì gà vào trong ngọn lửa. Gương mặt của hắn cứng ngắc, sau đó hắn bắt đầu hút thuốc.
Cách hút thuốc này hoàn toàn không giống như đang thưởng thức xì gà. Hành động thả lỏng cho làn khói cay cứ thế tiến vào phổi giống như một người bất lực cố tìm cọng rơm cứu mạng khi sắp chết đuối.
Rất nhanh, Hanbun Shokuju ho sặc sụa, nhưng chính hành động này đã giúp hắn có thể thở dốc dưới áp lực như núi của Tô Bình Nam.
“Ta có thể làm được gì cho ngươi và ta có thể nhận lại được gì?”
Phòng tuyến tâm lý của Hanbun Shokuju đã bị hàng loạt lời nói của Tô Bình Nam đánh tan. Những chuyện đè nén nhiều năm giờ lại bộc phát khiến hắn mất đi vẻ ngụy trang cẩn thận ngày thường.
Ánh mắt của Tô Bình Nam lúc nào cũng chính xác.
Hắn chọn trúng đối phương từ những thông tin về cán bộ cấp trung của Toshiba, hắn cần sự oán giận và thù địch trong con người này.
Tách!
Tô Bình Nam tắt bật lửa, tiện tay vỗ vai Hanbun Shokuju: “Ta biết không chỉ có bấy nhiêu. Ta còn biết ngươi có cổ phần trong một lò mổ nhỏ ở Osaka. Mỗi lần ngươi không thể chịu đựng được, ngươi sẽ đến đó để giết một số động vật. Hơn nữa, ngươi thích giết trâu hơn là giết những động vật nhỏ.”
Nam nhân mỉm cười.
Nụ cười chứa đầy sự trịch thượng và khinh thường.
“Trâu bị trói bằng phương pháp hiện đại, chỉ cần một dao đâm vào cổ hoặc tim là có thể kết thúc. Nhưng mấy năm qua, ngươi không thành công nổi một lần.”
“Có lẽ ngươi muốn thưởng thức cảnh trâu bị búa đập đến máu thịt be bét?”
Nam nhân có chút tò mò hỏi.
“Đúng vậy, ta thích. Nhưng giết trâu không phạm pháp mà.”
Ánh mắt của Hanbun Shokuju trở nên điên cuồng. Hắn ngẩng đầu nhìn thẳng Tô Bình Nam: “Ánh mắt của Tô tiên sinh ngươi rất giống đồ tể, không có tình cảm, coi thường sinh mạng. Nhưng với địa vị của Tô tiên sinh ở Hạ quốc, chỉ sợ giết trâu cũng không đơn giản.”
Tô Bình Nam mỉm cười.
“Ta thích kẻ điên, bởi vì chỉ có kẻ điên mới có can đảm làm những chuyện trái quy tắc. Mà ta cũng là kẻ điên. Chúng ta có tiếng nói chung.”
“Ta có cách giúp ngươi trở thành giám đốc điều hành cấp cao thực sự của Toshiba trong thời gian ngắn nhất có thể.”
Tô Bình Nam đưa ra điều kiện của mình: “Ta muốn có được toàn bộ công nghệ thiết bị gia dụng của Toshiba, bao gồm tất cả thị trường thiết bị gia dụng của hãng này ở Châu Á, Châu Phi và Châu Mỹ Latinh.”
Nam nhân nghiêm túc nói: “Ngươi có thể phục vụ ta. Nếu ngươi đủ trung thành, ta có thể giúp ngươi có được tất cả những gì ngươi muốn.”
“Đừng vội từ chối, đây là một giao dịch công bằng. Hơn nữa còn là loại giao dịch có thể thay đổi vận mệnh của ngươi mà chỉ có một lần cơ hội.”
Để mặc Hanbun Shokuju đứng đó một mình với vẻ mặt u ám, Tô Bình Nam bước đến một góc để các loại đao của câu lạc bộ.
Có vẻ như chủ nhân của câu lạc bộ rất thích loại hung khí này, cho nên cố tình đặt một chiếc bàn lớn ở một góc.
Trên bàn là một giá đựng đao ba tầng mạ vàng, trên mỗi tầng đặt những thanh đao hình hoa anh đào có độ dài khác nhau. Đánh giá từ những chiếc bao đao và tay cầm được chế tác đẹp mắt có tuổi đời lâu năm, có thể thấy những thanh đao này có giá trị rất lớn.
Tô Bình Nam chậm rãi cầm thanh đao dài nhất trong tay.
Rút đao.
Lưỡi đao có hình tròn, màu nhạt và có cạnh sắc, rõ ràng là được rèn nguội.
Tô Bình Nam dùng ngón trỏ vẩy nhẹ lưỡi đao dày, ném cho Hanbun Shokuju cọng rơm cuối cùng: “Dựa theo quỹ đạo cuộc đời của ngươi, nếu không có chuyện gì xảy ra và ngươi đủ may mắn, hai mươi năm sau ngươi có thể leo lên vị trí hiện tại của Fukuda.” Hết chương 2376.



Bạn cần đăng nhập để bình luận