Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2827

Chương 2827Chương 2827
Bầu không khí trong phòng họp như đóng băng, Trương Ba chậm rãi cất lời: 'Căn cứ vào điều tra gân đây, Bạch Vạn Sơn hoàn toàn không đổi mới thiết bị, đội ngũ quản lý tiên tiến cũng chỉ là một đám nhân viên xăm rồng xăm phượng đầy người từng đi tù mà thôi."
"Mới sáng ra ngươi đã uống rượu à? Nói nhảm thì về nhà mà nói với vợ ngươi."
Ninh Hiểu Chí đột ngột xen lời, ánh mắt nhìn Trương Ba sắc như dao.
"Không thay mới thiết bị tức là hắn đã vi phạm hợp đồng nhận thâu mà chúng ta ký kết với hắn. Hơn nữa, các nhân viên quản lý kia hơi tí lại đánh mắng công nhân bên dưới, trong một năm nay đã xảy ra ba sự cố ở hâm mỏ nhưng đều bị đám người này che giấu."
Trương Ba hoàn toàn ngó lơ bậc thang mà Ninh Hiểu Chí bắc cho và ý uy hiếp của hắn, vẫn cố chấp nói tiếp: "Vì vậy, ta đã dùng tên thật tố cáo với ban Giám sát."
"Đương nhiên trong buổi họp hôm nay ta cũng phải thừa nhận sai lầm."
Trương Ba cười ha hả châm thuốc lá: "Dù sao ta cũng nên làm theo quy trình, thông qua phê duyệt của tổ chức trước rồi mới quyết định. Xét về điểm này thì ta phải bị ghi lỗi."
Lặng ngắt như tờ.
Rất mỉa mai, nhưng đây là thế giới hiện thực chân chính.
Giới chính trị không phải giang hồ.
Kết cục duy nhất của hai bên là không chết không dừng!...
Nhưng trong giới chính trị, hành động hiện tại của Trương Ba tương đương tuyên chiến với Ninh Hiểu Chí, hơn nữa cuộc chiến này từ lúc bắt đầu đã không có đường lui.
Không phải là giết chóc máu tanh.
Giả nhận thầu, che giấu sự cố, những vấn đề vi phạm nghiêm trọng trong mắt người bình thường này lại không làm cho mọi người trong phòng họp lộ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không phải là bọn hắn không biết gì.
Có mấy người trung niên đang ngậm thuốc lá trong miệng đã kinh ngạc đến mức tàn thuốc rơi xuống cũng không nhận ra.
Mọi người đều biết rõ lai lịch của hắn.
Trương Ba lấy đâu ra tự tin?
Nội tình không làm giả được, nhất là người có thâm niên làm việc trong cục Khoáng sản.
Hiện tại chỉ có một vấn đề khiến mọi người kinh ngạc.
Nếu thật sự có tiền có chống lưng, thì làm sao hắn lại làm nhân viên quét dọn thư viện lâu như vậy?
Mấy năm gần đây, Trương Ba khiêm tốn làm người khiến Ninh Hiểu Chí thả lỏng cảnh giác, hơn nữa đơn vị thật sự thiếu trâu già có năng lực nên mới cho phép hắn quản lý một số công việc cụ thể.
Nhưng ai ngờ hắn mới đứng vững gót chân được vài tháng đã tiếp tục khiêu chiến Ninh Hiểu Chí! Mà điểm tấn công không đơn giản là phân thắng bại và lật đổ ông chủ Ninh, mà là lưỡi dao dính máu, liều mạng đánh cược!
Sáu bảy năm trước, người này thất bại trong cuộc cạnh tranh thăng chức với Ninh Hiểu Chí, thật ra đã bị đưa vào lãnh cung. Thậm chí thời điểm thấp kém nhất, hàng ngày công việc duy nhất của hắn là quét thư viện không có ai ghé tới.
Ninh Hiểu Chí thì sao?
Từ cách gọi này có thể thấy chắc hẳn Tiểu Liên cũng có ô dù nhất định trong xã hội đen. Bây giờ Ninh Hiểu Chí gọi Tiểu Liên vào phòng họp đưa Trương Ba ra ngoài hiển nhiên đã có ý định dùng mấy kẻ ngang ngược để hạ uy phong của Trương Ba trước mặt mọi người.
Ninh Hiểu Chí nhìn Trương Ba vẫn đang nói liên miên, sau đó quay đầu nói với người phụ trách phòng làm việc tên Tiểu Lý.
"Gọi đám Tiểu Liên vào đây, ông chủ Trương say rồi."
Có thể trò chuyện nghe hát với nhân vật lớn trong ủy ban tỉnh thì giao tình này không phải sâu bình thường. Mà trong giới chính trị, giao tình không tượng trưng cho tình bạn, mà là nội tình!...
Tiểu Liên là tài xế của Ninh Hiểu Chí, làm việc mang đậm phong cách bất chấp tất cả. Người này không chỉ là nhân vật cường hãn trong cục Khoáng sản, không ai dám trêu chọc, mà người trong tam giáo cửu lưu cũng phải gọi hắn là Tiểu Liên ca.
Lần nọ lãnh đạo trong thành phố và trong tỉnh đến, hai bên trò chuyện vui vẻ. Hơn nữa có không ít người từng thấy người này và không ít nhân vật lớn cùng ra vào trung tâm giải trí của Tống Lão Hổ. Mọi người đều biết đạo lý lãnh đạo làm một trăm việc tốt cũng chẳng bằng một lần làm chuyện xấu.
Đừng tưởng rằng giới chính trị tao nhã, mấy chuyện vung tay đấm kẻ đáng ghét cũng không ít.
"Vâng, ta đi gọi Tiểu Liên ngay đây."
Tiểu Lý trong văn phòng làm việc chạy đến cửa phòng họp đúng lúc mấy nam nhân mặc vest đậm màu đẩy cửa phòng họp ra.
"Các ngươi là?"
Tiểu Lý vừa mới lên tiếng đã bị người dẫn đầu bên đối phương giơ một tờ giấy chứng nhận màu đỏ đến trước mặt.
Quốc huy, dấu in nổi, ảnh.
Mà ở vị trí chính giữa bên dưới giấy chứng nhận là ba chữ im đậm Ban Giám Sát khiến mắt Tiểu Lý đau nhói.
"Vui lòng tránh đường."
Nam nhân râu quai nón dẫn đầu đẩy Tiểu Lý đứng như trời trồng ra, sau đó đi tới trước mặt Ninh Hiểu Chí: "Chúng ta nhận được đơn tố cáo chính danh của đồng chí Trương Ba. Đồng chí Ninh Hiểu Chí, có một số vấn đề cần ngươi theo chúng ta về tiếp nhận điều tra."
"Lão Liễu? Ngươi đùa à?”"
Rõ ràng là Ninh Hiểu Chí quen biết nam nhân râu quai nón phía đối diện. Trong mắt thoáng lóe lên vẻ bối rối, nhưng hắn lập tức ngồi thẳng dậy: "Ta có thể gọi mấy cuộc điện thoại không?"
“Trong cơ quan Viện Giám sát cũng gọi được."
Liễu Chính lắc đầu từ chối yêu cầu của Ninh Hiểu Chí, tiện tay cầm điếu thuốc lá Du Vịnh mà đối phương đặt trên mặt bàn lên, cười khẩy: "Nghe nói ông chủ Ninh nghiện thuốc lá nặng, mỗi ngày hút ba bao?”
"Áp lực công việc lớn." Ninh Hiểu Chí còn chưa nói xong đã bị Liễu Chính lạnh lùng ngắt lời.
"Tiên thuốc mỗi ngày là một nghìn tám, mỗi tháng tốn gần sáu mươi nghìn tệ tiền thuốc. Ai cũng nói ban quản lý khoáng sản là ban số một, quả nhiên nói rất đúng."
"Ta nhớ là ông chủ Ninh ngươi cùng cấp với ta nhỉ? Vậy tiền lương khoảng bảy trăm tệ."
Liễu Chính đặt điếu thuốc lá trong tay dưới mũi hít hà, cười ha ha nói tiếp: "Tiền thuốc ngươi hút một năm là bảy trăm nghìn, ta muốn biết ông chủ Liễu lấy đâu ra số tiền này?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận