Nông Gia Mẹ Kế Đanh Đá Dưỡng Oa

Chương 346 - Thương lượng và quyết định

“Ngoài ra, Thuận Ý Trai đổi nghề kinh doanh một mặt hàng khác cũng sẽ khiến người ta sinh lòng tò mò, muốn tới nếm thử một lần, nếu sau khi nếm thử mà hài lòng với hương vị món ăn này thì việc buôn bán được củng cố lại cũng không phải là việc không thể.”
“Thịt dê kho tộ không cần đầu bếp, các món ăn kèm cũng dễ kiểm soát tránh lãng phí, tính ra mà nói thì sẽ giảm được một ít tiền vốn, giá cả đặt ra thấp một chút cũng không sao, như thế sẽ càng thu hút khách khứa đến cửa hơn.”
“Ta cảm thấy, hiện tại việc kinh doanh buôn bán của Thuận Ý Trai không tốt, việc buôn bán bánh ngọt điểm tâm và thợ lành nghề là vấn đề không nhỏ, Lục chưởng quầy có thể thử buôn bán món Thịt dê kho tộ này, cũng coi như là tìm một lối thoát mới.”
“Mà bên phía ta mà nói, trong tay ta có công thức bí mật về món thịt dê kho tộ này, một lòng cũng muốn mở cửa hàng, nhưng mà ở huyện thành mở cửa hàng không phải là chuyện dễ dàng, trong nhà cũng có con gái cần phải quan tâm chăm sóc, thực sự không thể bỏ ra nhiều tinh lực được, liền nghĩ đến phương án tìm người kết phường buôn bán món này.”
Trong hai ngày nay, Tô Mộc Lam ở nhà nghiên cứu nguyên liệu và cách làm món Thịt dê kho tộ này, còn Ngô Trác Viễn lại không hề nhàn rỗi, đi huyện thành hai chuyến, giúp Tô Mộc Lam hỏi thăm tình hình hiện tại của Thuận Ý Trai và Lục Văn Tình.
Lục Văn Tình là thiên kim của đại phòng trong nhà họ Lục, thân phận quý trọng, cử chỉ ổn thỏa, tính tình cũng hòa hoãn chu đáo, đối xử rộng lượng với người khác. Về mặt buôn bán ở cửa hàng Thuận Ý Trai cũng rất cần cù và chú tâm.
Thuận Ý Trai lúc này, đúng như những gì Lục Văn Tình nói, việc kinh doanh buôn bán rất tiêu điều, hơn nữa bên trong huyện thành còn có lời đồn đại, nói là bởi vì đại ca Lục Cảnh Nghiễn của Lục Văn Tình ốm yếu, Lục Văn Tình lại là cô nương nên nhị phòng như hổ rình mồi Thuận Ý Trai, nói là muốn hỗ trợ xử lý, ngay cả trưởng bối ở trong tộc dường như cũng đứng về phía nhị phòng, bảo Lục Văn Tình chuyên tâm chiếu cố Lục Cảnh Nghiễn cho thỏa đáng.
Có thể nói, lúc này Lục Văn Tình đã nằm trong khốn cảnh hoàn toàn, đây cũng chính là lý do nàng với tư cách là chưởng quầy của Thuận Ý Trai đã không ngại cực khổ đi khắp nơi tìm những thức ăn điểm tâm có mùi vị ngon để hợp tác, chính là vì muốn cứu vớt Thuận Ý Trai.
Tìm được đường sống trong chỗ chết, lúc này tình thế lại đang hiểm ác, trong lúc cùng đường lại có một tia hi vọng thì người ta sẽ dốc hết toàn lực để đi làm, cũng sẽ chấp nhận thử một điều gì đó mới mẻ.
Tô Mộc Lam cảm thấy Lục Văn Tình là đối tác không tồi.
Mà Lục Văn Tình sau khi nghe xong những lời này củ Tô Mộc Lam liền mím môi không nói lời nào.
Những lời nói của Tô Mộc Lam có thể nói là rõ ràng thẳng thắn.
Nàng có công thức bí mật, mà chỗ của mình lại có sẵn cửa hàng, tiểu nhị, còn có chưởng quầy là nàng, hai nhà đều muốn kiếm tiền, nếu có thể phối hợp nhịp nhàng với nhau, chuyện này có lẽ sẽ thành công.
Huống chi món Thịt dê kho tộ này mùi vị đúng là rất ngon, vả lại vừa hầm thịt ở bên cạnh, vừa ăn các loại đồ ăn kèm rất mới lạ, vô cùng có khả năng giúp Thuận Ý Trai thoát khỏi khốn cảnh.
Có điều…
Lục Văn Tình đứng lên, vén áo vái chào Tô Mộc Lam, “Món Thịt dê kho tộ này của Tô tẩu tử khi ăn đúng là rất ngon, ta cảm thấy Thuận Ý Trai cực kì thích hợp để bán, ta cũng có ý định hợp tác với Tô tẩu tử về chuyện này.”
“Có điều mấy thập niên qua Thuận Ý Trai đều làm thức ăn điểm tâm, vả lại dù gì cũng là sản nghiệp mà phụ thân để lại, nếu đến đời ta mà tự ý sửa đổi, trong lòng khó tránh khỏi một chút lo sợ, cho nên muốn trở về thương lượng với đại ca rồi mới quyết định, không biết Tô tẩu tử có thể chờ mấy ngày được không?”
Vài thập niên bán thức ăn điểm tâm, chợt đổi sang bán Thịt dê kho tộ, công cuộc thay hình đổi dạng như vậy, Lục Văn Tình không dám tự tiện làm chủ cũng là chuyện bình thường.
Tô Mộc Lam cũng hết sức thông cảm, dịu dàng cười nói, “Hợp tác làm buôn bán vốn không phải là việc nhỏ, huống chi lần này cũng quan hệ đến tương lai của Thuận Ý Trai, Lục chưởng quầy cần thêm hai ngày suy nghĩ cũng đúng, ta sẽ chờ Lục chưởng quầy trả lời.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận