Nông Gia Mẹ Kế Đanh Đá Dưỡng Oa

Chương 414 - Mang lại lợi ích

Chung quy lại cảm thấy thái độ từ trước đó đến sau này chuyển biến khá nhanh.
Trong lòng Trương Lê Hoa hơi có nghi hoặc một chút, nhưng không dám hỏi nhiều...
Rốt cuộc vất vả lắm Trương Môn Nghĩa mới đồng ý muốn kết hôn, nếu hỏi nhiều, đệ ấy ngượng ngừng lại không bằng lòng nữa thì đúng là sẽ mất nhiều hơn được.
Trương Lê Hoa ép xuống sự tò mò ở trong lòng, chỉ mở miệng đồng ý với những lời dặn của Trương Môn Nghĩa.
Hai chị em lại nói chuyện với nhau một lúc nữa, đến khi không còn sớm nữa thì Trương Môn Nghĩa mới nhanh chóng chạy về nhà, chuẩn bị chăn thả đàn dê.
Về phía Trương Lê Hoa thì vui rạo rực đi tìm Thẩm thị, thương lượng việc đáp lời cho Trịnh thị.
“Mấy năm trước Môn Nghĩa vẫn luôn không chịu gật đầu, lúc này miễn cưỡng mở lòng ra, đúng là rất hiếm thấy.” Thẩm thị cười nói, “Để ta bảo cha con chiều nay đi tới thôn Bạch Gia một chuyến, nói chuyện này cho Trịnh thị nghe.”
Những chuyện thế này lẽ ra Thẩm thị nên đi, chung quy lại những chuyện của đàn bà trong nhà thì đàn bà đi sẽ dễ nói chuyện hơn một chút.
Có điều Trương Lê Hoa đã mang thai lớn, nhìn có vẻ sắp lâm bồn, lúc nào cũng có khả năng sinh con, cho nên lúc này Thẩm thị hận không thể trông giữ ngày đêm, thật sự không yên tâm chính mình ra cửa, để lại Trương Lê Hoa ở trong nhà.
Một mặt để nam nhân nhà mình đi, Thẩm thị cũng dặn dò rõ ràng, mặt khác lại mang theo một ít hạt dưa, đường......, để bày tỏ lời xin lỗi.
Chỗ Bạch Kim Bắc triển khai công việc ào ào như sấm rền gió cuốn, đã chọn được cánh đồng có lợi thế để làm xưởng, diện tích đại khái cũng thương lượng rõ ràng với Tô Mộc Lam, chuẩn bị muốn dựa theo bản vẽ để bắt đầu tu sửa.
Tô Mộc Lam đi theo Bạch Kim Bắc đến tận nơi quan sát, thực tế xác nhận một chút vị trí cụ thể của các nhà ở, sau đó lại vẽ thêm hai bản vẽ nữa.

Bản vẽ lần này càng tỉ mỉ và kỹ càng hơn, đánh dấu kích cỡ cụ thể của mỗi căn phòng, hơn nữa còn có cả các công cụ liên quan tới việc làm Trứng Muối.
Sợ nhìn công cụ trên bản vẽ lý giải ra có lệch lên Tô Mộc Lam cầm vật thật có hình dáng giống nhau để Bạch Kim Bắc tìm người làm, dựa theo vật ấy mà làm, tránh bị sai sót.
Bạch Kim Bắc cầm thứ này, tiếp tục bận rộn làm việc.
Mua sắm tu sửa xưởng phải dùng gạch xanh, mái ngói và các loại nguyên liệu khác, việc tìm thợ thủ công làm các loại công cụ càng quan trọng hơn, đi tìm Bạch Khang Nguyên nói tu sửa xưởng, muốn có người tới giúp làm việc.

“Nếu trong nhà mình tu sửa phòng ở mà gọi người tới hỗ trợ cũng là việc bình thường và nên làm, mọi người cũng sẽ không có ý kiến gì, vả lại sẽ vui vẻ hỗ trợ.”
Bạch Khang Nguyên nhíu mi nói, “Có điều lúc này tu sửa xưởng lại là vì để buôn bán, ta đoán nếu để mọi người góp không công thì có thể trước mặt mọi người không nói, nhưng sợ sau lưng sẽ có người bàn tán.”
“Chuyện này ta thấy vẫn phải nói rõ ràng với cháu, kẻo đến lúc đó cháu thấy vậy lại cãi cọ khó chịu, chuyện này mọi người có muốn giúp hay không là một chuyện, ta vẫn phải đặt vị trí của mình vào họ mới được.”
“Chuyện này Lý chính thúc yên tâm, nhất định sẽ không thể mọi người vất vả làm không công, mỗi ngày làm dạng việc gì thì sẽ được tiền công tương ứng, đều ghi hết vào sổ sách, chờ khi nào xưởng hoàn thành thì thanh toán là được.”
Bạch Kim Bắc nói, “Cái xưởng này là vừa bắt đầu mở ra, sau này nếu xưởng đi vào hoạt động thì còn phải sử dụng nhân lực nữa, đến lúc đó nhất định sẽ ưu tiên dùng người trong thôn chúng ta trước.”
Có thể làm việc tại đất đai và nhà của mình là chuyện tốt nhất, chỉ cần tiền công không quá thấp, người trong thôn nhất định đều tình nguyện tới làm.
“Vậy lúc này coi như cháu mang lại lợi ích cho người trong thôn chúng ta đó.” Bạch Khang Nguyên dựng ngón tay cái về phía Bạch Kim Bắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận