Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Chương 119. -

---
Tâm trạng Lục Yên Nhiên rối bời đi về phía sân.
Vệ sĩ đi phía sau Lục Yên Nhiên thấy cô đi vào trong rồi mới rời đi.
Bọn họ là vệ sĩ của nhà họ Lục, khi tin đồn trên mạng bùng nổ, chủ tịch Lục lo lắng con gái có thể vô tình bị thương trong chương trình nên lập tức gọi vệ sĩ đến bảo vệ Lục Yên Nhiên.
Lúc này, Lục Yên Nhiên trở lại sân viện.
Các khách mời đang ở trong sân.
Dường như không ai tò mò về hành tung của Lục Yên Nhiên, mọi người coi như không có chuyện gì xảy ra, thảo luận về vấn đề sau khi Tề Bách rời đi thì nên mời ai đến.
Một giọng nói khá to tiếp tục mời Hứa Tri Tình.
Hứa Tri Tình và Lục Yên Nhiên đều là tiểu hoa đán, hai người có quan hệ cạnh tranh nhau, mỗi lần gặp mặt thường xuyên cạnh khóe, như vậy có thể gây drama và tiếng cười.
Trong chuyện Tề Bách đạo nhái tác phẩm của Kim Nhất Phàm, Lục Yên Nhiên từng giúp Tề Bách chế giễu Kim Nhất Phàm chỉ bị nói qua loa, không ai nhắc lại.
Lục Yên Nhiên cảm rất khó chịu.
Tại sao vậy! Rõ ràng cô đã làm sai!
Tề Bách bị trừng phạt, không phải cô cũng cũng nên bị trừng phạt sao?
Cô đi thẳng đến trước mặt Kim Nhất Phàm:
"Kim Nhất Phàm!"
Kim Nhất Phàm giật mình, hạt dưa trong miệng rơi hết xuống:
“Cô làm gì vậy! Đừng đột nhiên gọi to tên tôi như vậy, được không!"
Sau đó cậu nhìn thấy vị đại tiểu thư nhà giàu này lại cúi đầu 90 độ với mình!
Kim Nhất Phàm “!!!”
Bọn họ đều xuất thân từ giới nhà giàu, cậu từng nghe qua danh tiếng của Lục Yên Nhiên, từ khi nào mà Lục Yên Nhiên biết cúi đầu trước người khác???
Lục Yên Nhiên nói to:
“Tôi xin lỗi! Trước đây tôi đã sai rồi! Tôi không nên hùa theo mọi người mà chửi bới cậu!"
Kim Nhất Phàm sửng sốt trong hai giây mới nhận ra cô đang nói gì, thờ ơ nói, tôi biết rồi.
Sau đó cậu xem như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục vui vẻ thảo luận với Tạ Tri Hành và Bạch Húc Xương về việc nên mời ai mới tốt.
Không có gì nữa, chỉ vậy thôi sao?
Tâm tư Lục Yên Nhiên càng rối bời hơn.
“Không phải... Cậu có thể mắng tôi không? Hoặc là đánh tôi cũng được!"
Kim Nhất Phàm bỏ hạt dưa trong tay xuống, hơi buồn cười:
“Lục Yên Nhiên, chúng ta không thù không oán, tôi mắng cô đánh cô làm gì?"
Lục Yên Nhiên vội vàng nói:
"Nhưng trước đây tôi từng giúp Tề Bách chửi cậu mà!"
Kim Nhất Phàm im lặng một lúc lâu.
"Cô chửi không sai."
Giọng điệu của anh thản nhiên, không có âm điệu gì, một người đạo nhạc nên bị chửi như vậy.
Đạo nhạc là không đúng.
Lục Yên Nhiên càng khó hiểu:
“Nhưng anh không đạo nhạc... Là Tề Bách vu khống anh! Tôi nghe theo số đông nên mới tin Tề Bách, do tôi sai!”
Lục Yên Nhiên nói xong, càng hối hận hơn cúi đầu xuống.
Kim Nhất Phàm nhún vai:
“Thật ra tôi cũng từng nghĩ, năm đó tôi bị toàn bộ cộng đồng mạng ép rút lui, có nên trách cư dân mạng hay không.”
"Nhưng mà, đặt mình vào vị trí này mà nghĩ lại.
Nếu khi Tề Bách đạo nhạc của tôi và bị bại lộ, tôi cũng hy vọng cư dân mạng giúp tôi chửi Tề Bách."
"Có đôi khi, cư dân mạng là anh hùng bàn phím, nghe theo số đông nên dẫn đến hậu quả không tốt.”
“Thế nhưng, năm năm trước đúng là nhạc của Tề Bách tung ra sớm hơn tôi.
Nếu tôi là người qua đường, tôi cũng sẽ cảm thấy Trương Tam đạo nhạc.”
"Cho nên..."
Kim Nhất Phàm dịu dàng nhìn Lục Hôn Nhiên:
"Tôi cảm thấy chuyện này có thể đổ lỗi cho hành vi của Tề Bách không đúng.
Cô cũng có thể trách tôi, không có bản lĩnh chứng minh mình trong sạch sớm hơn.”
“Nhưng mà, cho tới bây giờ chuyện này không thể trách mọi người được.”
"Tẩy chay đạo nhạc luôn đúng."
[Trời ơi! Nhất Phàm dịu dàng quá!]
[Wow, trải qua nhiều chuyện mà anh vẫn đối xử tốt với thế giới này!
Kim Nhất Phàm quả nhiên là chàng trai dịu dàng nhất thế giới!]
[Lúc cậu ấy nói những lời như vậy tôi rất cảm động! Thật sự rất ấm áp! Đó là tình yêu!]
[Lúc trước anh ấy bị bôi đen thê thảm, cuối cùng chỉ trách Tề Bách, tự trách mình, cũng không trách cư dân mạng.
Trời ơi, anh ấy dịu dàng như vậy, tôi cũng muốn lọt hố!]
Lục Yên Nhiên sững sờ nhìn Kim Nhất Phàm.
Đột nhiên cô khóc, nước mắt làm nhòe đi lớp trang điểm đẹp đẽ trên khuôn mặt của cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận