Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Chương 337. -

----
Hạ Trừng Trừng sửng sốt, mới chú ý tới quyển tạp chí bát quái trên sô pha, bìa rõ ràng chính là ảnh chụp lén hình Tạ Tri Hành dắt Đông Đông.
Tạ Tân Dao tức giận vì scandal này? Tạ Tri Hành có nói thật với bà ấy không?
“Cô cô, chuyện này đều trách con, cô hiểu lầm rồi, thật ra Hạ Hạ và Đông Đông đều là....”
Hạ Trừng Trừng đang muốn giải thích, Tạ Tân Dao lại nắm chặt tay Hạ Trừng Trừng.
“Trừng Trừng, cô biết lúc này là Tri Hành xin lỗi con, hai người sống với nhau vốn dĩ là hôn ước của ba mẹ.
Nếu như con cảm thấy không thích hợp, thật ra cũng có thể ly hôn...”
Tạ Tân Dao chỉ vào Tạ Tri Hành:
“Chuyện này là do tên nhóc này sai trước, cô bảo nó tịnh thân xuất gia, sau này tuyệt đối sẽ không phiền con!”
Từ “tịnh thân xuất gia” làm cho ánh mắt Hạ Trừng Trừng sáng lên, lúc trước cái gì xin lỗi áy náy trong nháy mắt bỏ lại sau đầu!
Wow! Tạ Tri Hành tịnh thân xuất gia, cô không phải là người giàu nhất Giang thành sao!
Nhưng trong nháy mắt ý nghĩ này cũng dao động, Hạ Trừng Trừng vội vàng ngăn cản Tạ Tân Dao:
“Cô cô, cô thật sự hiểu lầm rồi, quan hệ giữa con và Tri Hành rất tốt! Hạ Hạ và Đông Đông trên mạng kia... Thật ra đều là con cả...”
Tạ Tân Dao: ???
Tạ Tân Dao thật không lý giải được, vẻ mặt ngơ ngác.
Tròng mắt Hạ Trừng Trừng đảo qua, làm nũng nói:
“Chính là... Cô , cô hiểu được mà, tình thú giữa hai vợ chồng son nha!”
Tạ Tân Dao: ???
Cô cũng không hiểu!
Tạ Tân Dao nhíu mày càng sâu, nhìn Hạ Trừng Trừng, lại nhìn Tạ Tri Hành một chút.
Là do bà ấy lớn tuổi sao? Không biết tới loại tình thú này?
Hạ Trừng Trừng nắm chặt khuỷu tay Tạ Tri Hành, vẻ mặt nghiêm túc:
“Cô à,, cô phải tin con nha, tình cảm của con và Tri Hành… Rất tốt!”
Cô quay đầu, hôn nhẹ ở trên mặt Tạ Tri Hành một chút:
“Có phải vậy không ông xã ~ !”
Tạ Tri Hành vốn đang cảm thấy may mắn vì thoát khỏi đòn hiểm của Tạ Tân Dao, nụ hôn này khiến anh không kịp đề phòng.
Đầu anh nháy mắt trống rỗng, kinh ngạc nhìn Hạ Trừng Trừng, vành tai đỏ bừng.
Hạ Trừng Trừng thấy Tạ Tri Hành không có phản ứng, vội vàng túm lấy anh.
Đầu óc Tạ Tri Hành vẫn trống rỗng như cũ, yết hầu lăn lên xuống, giọng nói cũng trở nên khàn khàn trầm thấp.
“Đúng vậy...”
Lý do này không hoàn toàn thuyết phục Tạ Tân Dao, ánh mắt Tạ Tân Dao vẫn còn nghi ngờ như trước.
Nhưng Hạ Trừng Trừng cố ý ôm khuỷu tay Tạ Tri Hành, làm cho hai người nhìn càng thân mật thêm:
“Cô, cô cứ yên tâm đi, tình cảm của con và Tri Hành không có vấn đề gì cả!”
Tạ Tri Hành lấy lại tinh thần:
“Đúng vậy cô, Trừng Trừng nói đều là thật!
Thời gian cũng không còn sớm, con bảo trợ lý Chu chuẩn bị phòng cho cô và Nhất Phàm, nghỉ ngơi sớm một chút.”
Tạ Tân Dao vẫn cảm thấy, nếu hai cái miệng nhỏ đã phủ nhận ngoại tình, dây dưa tiếp nữa cũng không có ý nghĩa, gật đầu tỏ vẻ đồng ý, đang muốn cùng Kim Nhất Phàm ra ngoài.
Đột nhiên, Tạ Tân Dao quét qua cửa ba phòng trong phòng hành chính.
“Không đúng nha, con đặt là phòng hành chính, một căn ba phòng, hai con một phòng, cô và Nhất Phàm mỗi người một phòng, không phải vừa vặn sao?
Đặt phòng khác chi?! Hay là nói... Hai đứa chia phòng ngủ?”
Hạ Trừng Trừng và Tạ Tri Hành đều hoảng hốt.
Trầm mặc một lát, Hạ Trừng Trừng rất nhanh phản ứng lại:
“Cô à, vợ chồng son chúng con muốn có cửa không gian của mình nha...”
“Cho nên, Trừng Trừng, là con ghét bỏ cô sao, không muốn ở cùng phòng với cô sao?”
Vẻ mặt Tạ Tân Diêu ủy khuất, thế nhưng lại có vài phần cảm giác hơi giống trà xanh.
“Đương, đương nhiên không phải!”
Hạ Trừng Trừng có chút lắp bắp.
Muốn chết mà, nếu Tạ Tân Dao và Kim Nhất Phàm thật sự ở lại nơi này, chẳng lẽ cô và Tạ Tri Hành phải ngủ chung một phòng?
“Vậy thì quyết định như vậy đi!”
Không đợi Hạ Trừng Trừng trả lời, Tạ Tân Dao đã vỗ tay:
“Cũng đừng đi đặt phòng nữa, cô và Nhất Phàm ở hai phòng còn lại!”
Trong lòng Hạ Trừng Trừng có chút thấp thỏm, nhưng ngại Tạ Tân Dao ở một bên, không tiện nói cái gì, chỉ có thể tỏ vẻ bình thường quay về một gian phòng khách khác để một ít quần áo của mình, vội vàng dọn dẹp.
Mà Kim Nhất Phàm cũng vui vẻ xách vali của chính mình đi theo, đi đến căn phòng thuộc về cậu ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận