Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Chương 477. -

----
Ngày xưa tất cả mọi người đều coi cô chỉ là một đại tiểu thư không học không nghề, nhưng hôm nay cô thật sự kế thừa cổ phần khổng lồ của tập đoàn Hạ thị, cũng đã là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Hạ thị.
Hạ Trừng Trừng đương nhiên là người phụ nữ có giá trị cao nhất Giang Thành, cũng là con dâu Hàn gia vừa ý nhất!
Hàn Gia Lâm thích Hạ Trừng Trừng, Hàn lão phu nhân cùng Lư Thư Nhã cao hứng còn không kịp đâu, huống hồ mọi người đều biết, Hạ Trừng Trừng trước kia rất thích Hàn Gia Lâm!
Cuộc hôn nhân này rất tốt!
Hàn Gia Lâm cũng gật gật đầu:
“Con đã trở lại, con tin tưởng con nhất định có thể cứu vãn trái tim của Trừng Trừng!
Người Trừng Trừng yêu chỉ có thể là con.”
Phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm vỡ vụn của ly nước, mọi người theo tiếng nhìn lại, rõ ràng nhìn thấy Diệp Thi Văn đứng ở cửa phòng khách
Hàn Gia Lâm nhíu mày, quát lớn nói:
“Diệp Thi Văn? Sao cô lại ở đây?”
Lư Thư Nhã và Hàn lão phu nhân đều sửng sốt, từ lâu, Hàn Gia Lâm đều rất thích Diệp Thi Văn, đây là lần đầu tiên mọi người nghe Hàn Gia Lâm mắng Diệp Thi Văn như vậy.
Diệp Thi Văn hai vai run rẩy, rũ mí mắt xuống, đôi mắt chợt lóe, dáng vẻ tiểu bạch hoa:
“Đứa bé… bảy tháng rồi, em muốn đến xem… dù sao cũng là con của em mà.”
Hàn Gia Lâm cười lạnh:
“Tốt nhất là cô không nên có chủ ý gì khác, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu.”
Nước mắt Diệp Thi Văn chảy ròng ròng:
“Gia Lâm, anh cứ như vậy mà không tin em sao!
Đây chính là con của chúng ta, sao em có thể làm gì với cô ấy chứ.”
“Cũng bởi vì tin cô, tôi mới bị ngươi lừa lâu như vậy!
Nếu như không phải vì cô, tôi và Trừng Trừng đã ở bên nhau lâu rồi.”
Hàn Gia Lâm gằn từng chữ, nghiến răng nghiến lợi, hận ý trong mắt dường như muốn bao phủ Diệp Thi Văn.
“Diệp Thi Văn, nếu cô không phải mẹ đẻ của con tôi, cô cho rằng chỉ dựa vào một đứa con gái riêng đê tiện như cô, có tư cách nói chuyện cùng với tôi sao.”
Diệp Thi Văn nghe được, trong đầu “Ầm” một tiếng, máu cả người dường như cứng lại, không lưu động nữa.
Không phải cô không phải là cô gái lúc trước cứu Hàn Gia Lâm sao?
Không phải là biết chuyện lúc trước cô đã lừa gạt anh sao?
Nhưng chỉ vì hai chuyện này mà khiến Hàn Gia Lâm chán ghét cô như thế sao?
“Gia Lâm…”
Hàn lão phu nhân có chút nhìn không nổi người phụ nữ này nữa:
Gần đây Diệp Thi Văn cũng thường xuyên đến nhà cũ, cũng rất quan tâm Mạnh Hân, cháu nói chuyện không cần phải như vậy….”
Hàn Gia Lâm hừ lạnh một tiếng:
“Bà nội, bà không hiểu tâm cơ của cô ta đâu, cũng đừng bị vẻ ngoài yếu đuối đáng thương của cô ta lừa gạt.”
Diệp Thi Văn càng lúc càng tuyệt vọng, trong giọng nói mang theo nức nở:
“Gia Lâm, lúc trước em làm như vậy cũng là vì em rất thích anh thôi!
Em biết mọi người không hy vọng em xuất hiện ở Hàn gia, không hy vọng em sẽ tiếp cận đứa bé…”
Diệp Thi Văn thâm tình nhìn bụng bầu của Mạnh Hân, vẻ mặt cô đơn lại bi thương:
“Em sẽ rời đi, sau này em sẽ không quấy rầy các người nữa.”
Hàn Gia Lâm nghi ngờ nói:
“Thật sao?”
“Thật!”
Diệp Thi Văn gật đầu thật mạnh:
“Nhưng trước khi đứa nhỏ ra đời, có thể để cho em ở cùng Mạnh Hân nhiều hơn không?
Mặc dù đứa bé vẫn còn ở trong bụng, nhưng chỉ cần ở bên cạnh Mạnh Hân, em cảm giác giống như ở bên cạnh nó vậy!”
“Em đảm bảo chỉ cần đứa bé vừa sinh ra, em tuyệt đối, biến mất ở thế giới của anh, không bao giờ đến quấy rầy anh nữa.”
Hàn Gia Lâm do dự một lát.
Nhưng phải nói, đây là giải pháp tốt nhất.
Trừng Trừng không muốn phản ứng với anh ta nhất định bởi vì Diệp Thi Văn, chỉ cần giải quyết Diệp Thi Văn, anh ta và Trừng Trừng có thể có tương lai tươi đẹp!
Vì thế Hàn Gia Lâm gật đầu:
“Được! Tôi đồng ý với cô.”
Diệp Thi Văn trong nháy mắt, mừng đến phát khóc.
Hàn lão phu nhân và Lư Thư Nhã nghe được kết cục này, cũng vô cùng vui vẻ.
Trong phòng khách tràn ngập vui sướng, không thể nói rõ là bởi vì Diệp Thi Văn sắp rời đi hay là vì Hàn Gia Lâm trở về.
Trong lúc tất cả mọi người đều cao hứng, không ai chú ý tới ánh mắt Diệp Thi Văn liếc nhìn Mạnh Hân tràn đầy sự hung ác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận