Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Chương 384. -

----
Tất cả thí sinh ở đây đều kinh ngạc, không thể tin được Tống Ngữ Ngưng dám đặt cược lớn như vậy.
Tống Ngữ Ngưng điên rồi sao?
[Ngưng Ngưng không cần vậy đâu, tuy rằng tôi biết thực lực của cô chắc chắn lợi hại hơn so với chị Trừng, nhưng cô ấy thật sự rất nổi tiếng.]
[Tôi có cảm giác rằng xác suất Tống Ngữ Ngưng thua rất cao.]
[Fan hâm mộ vốn dĩ không có não, bọn họ chỉ ủng hộ thần tượng của mình thôi, họ làm gì quan tâm đến việc thần tượng nhà mình có nhảy đẹp hay không?]
[Không xong rồi, chẳng lẽ Ngưng Ngưng muốn rút lui sao? Sân khấu đầu tiên còn chưa bắt đầu, đã chơi lớn như vậy rồi.]
Bên ngoài Phương Nhược Nhược lạnh lùng, phía sau thọc mạnh vào Tống Ngữ Ngưng, lo lắng nói:
"Chị, sao chị lại muốn đánh cược lớn như vậy?
Còn bày ra biểu cảm đó nữa, thiết lập tính cách của chị sụp đổ rồi!"
Tống Ngữ Ngưng cũng biết lần đánh cược này liên quan đến tương lai của cô ta, thế nhưng cô ta cũng chỉ đang làm bộ làm tịch dịu dàng, trong lòng lại quyết tâm muốn chết.
Cùng lắm thì đợi hai năm nữa thì tham gia lại thôi.
Cùng lắm thì đợi thêm hai năm nữa lấy được vị trí thứ nhất.
Tống Ngữ nhìn ngai vàng số một.
Hai năm sau, chỗ ngồi này, nhất định là của cô ta.
"Thế nào."
Tống Ngữ Ngưng quay đầu nhìn về phía Hạ Trừng Trừng:
"Tôi đã đánh cược lớn như vậy, cô không dám tham gia sao? Trận này, cô không hề bị thiệt thòi."
"Tống Ngữ Ngưng, đừng có lộn xộn nữa."
Vẻ mặt Hứa Triệt nghiêm túc, vội vàng đi tới bên cạnh Tống Ngữ Ngưng và Hạ Trừng Trừng.
Anh ta chỉ là đến muộn một lát, mà trong trường quay lại náo loạn như vậy, nếu thật sự để cho hai người cá cược với nhau, vậy Hạ Trừng Trừng còn có thể ở lại chương trình này không?
Bởi vì cho dù cô thắng vì độ nổi tiếng cao hơn Tống Ngữ Ngưng, thì chắc chắn đến cuối cùng cũng sẽ bị cư dân mạng mắng đến rút lui thôi.
Đúng là anh ta đã chọc tức Tống Ngữ Ngưng, không phải vì nhìn bộ dáng ôn nhu trà xanh của Tống Ngữ Ngưng, muốn Tống Ngữ Ngưng sinh ra tức giận trong lòng đi châm ngòi quan hệ giữa mọi người và Hạ Trừng Trừng, để cho anh ta làm anh hùng cứu mỹ nhân sao?
Nào biết nhìn cô ta nhu nhược, nhưng trong lòng lại cứng rắn như vậy
"Tống Ngữ Ngưng, cá cược việc rút lui khỏi cuộc thi vốn dĩ không phù hợp với quy tắc cuộc thi."
Hứa Triệt thấp giọng nói:
"Tất cả mọi người đều đến đây để tham gia thi đấu, cần gì phải gây ra tình huống xấu hổ như vậy, huống hồ Trừng Trừng chỉ mới luyện tập có một tuần, dù so như thế nào cũng không bằng cô được, cô đã là luyện tập hai năm rồi."
Tần Mặc phụ họa theo:
"Tống Ngữ Ngưng, cô ỷ vào việc cô nhảy hay hơn, khi dễ chúng tôi vừa mới học à."
Tống Ngữ Ngưng tức giận nở nụ cười:
"Cho nên vì các người nhảy không tốt, nên các người còn có lý sao?
Nhóm nữ không phải là tuyển chọn dựa theo thực lực sao?
Hiện tại lại đổi thành tuyển chọn dựa theo độ nổi tiếng sao?"
Mấy thí sinh làm thực tập sinh mấy năm cũng không phục: "
Dựa theo hình thức thi đấu hiện tại, danh tiếng càng cao thì ống kính càng nhiều, chương trình cho các người rất nhiều ống kính điều này rất không công bằng đối với những thí sinh có thực lực như chúng tôi."
"Đúng vậy đúng vậy, dựa theo hệ thống hiện tại, thực tập sinh có kinh nghiệm phong phú lại chỉ làm nền, ngược lại một đám diễn viên và người nổi tiếng trên mạng, đều là ống kính."
"Cái này…"
Hứa Triệt áy náy xin lỗi, bất đắc dĩ buông tay:
"Quy tắc chương trình là như vậy, tôi cũng không thể làm trái được."
Tần Mặc khinh thường nói:
"Các người ở đây khó chịu với chúng tôi và Hứa lão sư có tác dụng gì đâu, có bản lĩnh thì đừng đến thi đấu nữa.”
"Cô…"
Tống Ngữ Ngưng tức giận muốn đi lên đánh Tần Mặc.
Phương Nhược Nhược vội vàng túm lấy cô ta lại:
"Chị à, thiết lập, thiết lập."
Bạn cần đăng nhập để bình luận