Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Chương 382. -

----
Hệ thống khó hiểu:
"Nếu anh ta muốn giành được hảo cảm của cô thì cần phải tốn nhiều công sức như vậy làm gì?"
"Cậu có biết công ty môi giới thường ép buộc nghệ sĩ làm những việc mà họ không muốn như thế nào không?"
Hệ thống sửng sốt.
Nếu công ty môi giới muốn ép buộc nghệ sĩ làm những việc không muốn làm, đơn giản chỉ có hai loại, hoặc là dùng tài nguyên để hấp dẫn, hai là trong tay nắm nhược điểm của nghệ sĩ.
Tài nguyên rất khó hấp dẫn Hạ Trừng Trừng, vậy chỉ có thể dùng nhược điểm uy hiếp.
Cứng rắn một chút, trực tiếp trói người, chụp ảnh khỏa thân uy hiếp.
Hoặc là tìm nam nhân quyến rũ Hạ Trừng Trừng, phát sinh chút quan hệ, chụp một ít ảnh khiêu dâm uy hiếp.
Đối với người mới, sử dụng cách thứ nhất tương đối dễ.
Nhưng đối với một nghệ sĩ như Hạ Trừng Trừng mà nói, cách sau càng thêm an toàn.
Có ảnh khiêu dâm của Hạ Trừng Trừng, muốn khống chế cô rất dễ dàng.
"Cho nên đám Luật Luật bọn họ mới phải nhảy những điệu múa kia."
Hệ thống bừng tỉnh.
"Bởi vì các cô ấy có nhược điểm trong tay Tinh Không."
Hạ Trừng Trừng trầm giọng.
"Liên hệ với Phó Dương Vinh và Hầu Bác Siêu, để cho bọn họ giám sát hai người này.
Còn nữa, điều tra một chút scandal của Hứa Triệt, chỉ sợ cũng sẽ có thu hoạch."
Giọng điệu hệ thống nghiêm túc.
"Không thành vấn đề, bước tiếp theo cô phải làm gì?"
Hạ Trừng Trừng nhìn cửa trường quay phía trước, nở nụ cười.
"Một đám idol tốt đẹp bị bọn họ làm cho chướng khí mù mịt, tôi đương nhiên phải chỉnh đốn một chút, đầu tư nhiều như vậy đương nhiên cũng hy vọng Thiếu Niên Ngân Hà có thể kiếm nhiều tiền nha."
Nói xong, Hạ Trừng Trừng bước vào trường quay.
Phòng thu được lắp đặt hơn mười camera, nhiếp ảnh gia điều khiển ống kính theo gương mặt vui của các thí sinh lần đầu tiên đến sân khấu.
Ghế xem đặt một trăm ghế, ghế số 1 ở trên cùng kế tiếp là từ số 2 đến số 100.
Phòng phát sóng trực tiếp của trường quay được mở, người hâm mộ không thể chờ đợi mà tràn vào.
[Wow wow, trường quay này rất đẹp.]
[Tôi thích ghế số 1, thực sự có cảm giác như vương giả trở lại.]
[Ngưng Ngưng ngồi ở vị trí đầu tiên đi, chị xứng đáng]
[Nhưng tôi lại cảm thấy chị Trừng thích hợp hơn, dù sao hiện tại độ nổi tiếng của chị ấy cũng đứng số một.]
[Nhóm nhạc nữ không phải chọn người có độ nổi tiếng cao nhất mà chọn thực lực đó!]
[Ầm ĩ cái gì? Bây giờ có ai dám ngồi ở vị trí đó không? Nếu có mà người đó có thể ngồi đến cuối cùng mới là lợi hại.]
Trong trường quay, tất cả các thí sinh đều bị tịch thu điện thoại di động và không nhìn thấy bình luận trên mạng.
Đã có vài người ngồi xuống, vẫn có người còn đứng, rối rắm lựa chọn xem chỗ ngồi nào tốt hơn.
Sau khi Hạ Trừng Trừng bước vào trường quay, tất cả thí sinh đều nhìn về phía cô theo bản năng, dường như cảm thấy rằng đương nhiên cô sẽ ngồi vào chỗ đó.
Hạ Trừng Trừng cũng đang tự hỏi, rốt cuộc nên ngồi chỗ nào đây.
Một cô gái đi đến bên cạnh Hạ Trừng Trừng, nhỏ nhẹ nói:
heo tôi cảm thấy thì vị trí số một thích hợp với cô nhất."
Hạ Trừng Trừng quay đầu, nhìn sang cô gái đang nói bên cạnh.
Mặt mày của cô ta tinh xảo, dáng người rất tốt, vừa nhìn thôi cũng đã biết là một mỹ nhân cực đẹp.
"Tần Mặc."
Cô gái tự giới thiệu trước: "Hạ lão sư, tôi cũng giống cô, là nghệ sĩ của công ty giải trí Tinh Không, tôi là diễn viên."
Trong chương trình tuyển chọn thần tượng lại tự xưng mình là diễn viên, không khỏi khiến người ta cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Nhưng Tần Mặc không cảm thấy như vậy chút nào, ngược lại rất thân mật đến gần Hạ Trừng Trừng.
"Hạ lão sư, tôi cảm thấy quyết định tham gia dự thi của cô không sai chút nào.
Thần tượng cũng vậy, diễn viên cũng vậy, đến cuối cùng không phải bọn họ đều muốn làm diễn viên sao, vậy mà còn dám ở đây nói chúng ta cướp vị trí ra mắt của bọn họ, sao bọn họ không nói chính họ cũng là người cướp bát cơm của chúng ta chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận