Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Chương 511. -

----
Chớp mắt đã đến ngày diễn ra chung kết.
Lần này đạo diễn Trịnh xuống vốn rất mạnh tay, bao trọn sân vận động lớn nhất Giang Thành, một nửa tổ tiết mục chia ra bố trí hiện trường.
Đạo diễn Trịnh còn mời đội ngũ vũ đạo chuyên nghiệp, còn hứa sẽ cho các em gái một sân khấu tốt nhất!
Vào đêm chung kết, bầu trời đầy sao, cực kỳ rực rỡ.
Hạ Trừng Trừng ngồi ở trong Bentley, một đường chạy về phía sân vận động.
Xung quanh đoạn đường này không có khu thương mại hay công ty văn phòng nào, ngày thường cũng không kẹt xe, nhưng sáng sớm hôm nay đã bị nghẹt giống như một con rồng dài xuyên qua sân vận động, còn có thể nhìn thấy năm nhóm người hâm mộ ở xung quanh, có đủ loại băng rôn của các tuyển thủ khác nhau trên người họ, trong tay còn cầm biển hiệu đầy màu sắc lấp lánh.
"Ký chủ! Các cô ấy đều đến ủng hộ các em gái! Thật tuyệt vời!"
Hệ thống hoan hô nhảy nhót, đang đắm chìm trong niềm vui sướng của các em gái.
Hạ Trừng Trừng mở mắt ra, xuyên qua một mặt kính của cửa sổ xe, nhìn thấy những fan bên ngoài, trên mặt cũng tràn đầy kích động và vui sướng.
Sau khi tiến vào địa điểm, nhân viên công tác dẫn Hạ Trừng Trừng đến khu khách VIP ngồi, Hầu Bác Siêu thì ngồi ở khu VIP cho công ty giải trí.
Người hâm mộ và khách mời gần như đã vào sân hết.
Trong sân vận động phân bố từng khối đèn thống nhất, là sự ủng hộ của người hâm mộ đối với tuyển thủ.
Trên sân khấu có màn hình led cao hơn năm mét, treo giữa không trung, hơn mười máy chụp ảnh tại hiện trường, chuyển đổi qua lại hiển thị trên màn hình led.
Người hâm mộ ở hàng ghế sau có thể xem diễn biến sân khấu được hiển thị thông qua màn hình, và cư dân mạng không thể đến hiện trường cũng có thể thông qua buổi phát sóng trực tiếp để theo dõi tất cả mọi thứ ở nơi này.
Hạ Trừng Trừng vừa ngồi xuống, ống kính đã lập tức quay tới cô.
Một chiếc váy đen khiêm tốn xa hoa, dưới ống kính cao dán đều có vẻ lung linh và rực rỡ.
Môi đỏ răng trắng, trong nháy mắt ống kính đưa tới, chính là bạo kích sắc đẹp.
Hầu Bác Siêu ở bên cạnh cũng nhìn vào máy ảnh, màn hình LED nói sơ qua thân phận của hai người.
"Nữ diễn viên nổi tiếng Hạ Trừng Trừng"
"CEO công ty giải trí Thiên Thịnh Hầu Bác Siêu"
Vốn dĩ ban đầu những bình luận còn rất ít ỏi. Nhưng chúng đã ngay lập tức tăng vọt.
[A a nhìn thấy vợ rồi! Vợ ơi hôn đi! Vẻ đẹp của chị Trừng thật sự khiến tôi rất ấn tượng. 】
[Ở trong giới quả nhiên vẫn là nhan sắc của chị Trừng có thể đánh trúng tôi nhất! Đánh call cho chị Trừng! 】(Đánh call: cổ vũ nhiệt tình)
【Sao hai người lại liếm màn hình? Tôi chỉ muốn dán nhãn với người giàu!
Có thể cho tôi chạm vào người giàu! Tôi cũng muốn trở thành một người giàu có trong một đêm!]
[Ha ha ha ha nhìn Hầu Bác Siêu một chút đi, lúc trước tôi chưa từng nghĩ mắt của CEO công ty giải trí Thiên Thịnh lại nhỏ như vậy, bây giờ so với đôi mắt to tròn của chị Trừng, quả thực chỉ là hai hạt đậu nhỏ! 】
【 Hầu tổng: Đáng thương, yếu đuối, bất lực... Nhưng không thể đánh bại hạt đậu! 】
【Các người đừng nói Hầu tổng như vậy chứ!
Tuy rằng mắt của Hầu tổng rất nhỏ, nhưng có một đôi mắt giỏi khai phá vẻ đẹp! Anh ta chính là người đã tìm ra Tạ Tri Hành đó! 】
【Nhưng mắt anh ta thật sự rất nhỏ...】
Trong màn hình buổi phát sóng trực tiếp, cũng đang chiếu lên đèn LED.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy màn so sánh giữa đôi mắt của Hạ Trừng Trừng và Hầu Bác Siêu, cùng với màn đạn mỉa mai không kiêng nể gì ở trên kia.
Hầu Bác Siêu: Tôi đã nghĩ rằng tôi có thể xuất hiện trên màn hình, nhưng không ngờ rằng nó lại là trường hợp như thế này...
Đến khoảng bảy giờ tối, tất cả các khách mời đều đã ngồi xuống chỗ của họ.
Thỉnh thoảng ống kính sẽ lướt qua các khách mời, các khách mời cũng sẽ lịch sự vẫy tay chào ống kính, xem như chào hỏi khán giả trong buổi phát sóng trực tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận