Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Chương 541. -

----
Nhưng Lạc Hề Lâm biết rõ biển số xe kia, đó là một chuỗi những con số cô ta đã thuộc lòng từ lâu.
Trên xe chắc chắn là người đàn ông đó, không thể sai được.
Vốn dĩ định chọn một dịp thích hợp, để gặp hắn... Không ngờ tới nhanh như vậy, đã có thể gặp mặt!
Ánh mắt Lạc Hề Lâm sáng lên, dặn dò Mạnh Hạo:
"Thông báo cho paparazzi gần đây, không nên chỉ chụp tôi và Hứa Tri Tình!
Đợi lát nữa chiếc Rolls-Royce bên cạnh sẽ có người xuống, cũng chụp người đó vào!"
Mạnh Hạo nghi ngờ nhìn lướt qua chiếc Rolls-Royce bên cạnh, không biết trong hồ lô Lạc Hề Lâm bán thuốc gì.
Nhưng người ta là tổng giám đốc, cô ta nói cái gì đương nhiên là cái đó. Mạnh Hạo chỉ có thể gật gật đầu, quay người thông báo cho paparazzi gần đó.
Lạc Hề Lâm thì hưng phấn lấy gương trang điểm ra, thêm một ít phấn trên mặt mình.
Tốt lắm! Vốn dĩ cô ta đã chuẩn bị được chụp lén, cho nên đã nhờ chuyên gia trang điểm tạo cho cô ta một lớp trang điểm.
Làn da trong suốt, khuôn mặt trong suốt, tản ra một loại cảm giác thuần khiết từ bên trong, chắc chắn xinh đẹp!
Lạc Hề Lâm rất tự tin với nhan sắc của bản thân, không thể so sánh với mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành như Hạ Trừng Trừng, nhưng vượt qua bạn gái chuyên gia trang điểm nghiệp dư kia của Tạ Tri Hành, vẫn rất có thể!
Xuyên qua cửa sổ xe bảo mẫu, Lạc Hề Lâm nhìn thấy cửa xe Rolls-Royce bên cạnh mở ra, trợ lý Chu xuống xe, đi đường vòng sang một bên, ân cần mở cửa xe.
Tạ Tri Hành mặc một thân âu phục màu đen thẳng tắp, bên trong mặc áo sơ mi màu đen lụa, trên sống mũi còn đeo kính gọng vàng, dáng người nhã nhặn nhưng lại khốn nạn, không nhanh không chậm bước xuống xe.
Chính là lúc này!
Lạc Hề Lâm lập tức sửa sang lại trang phục, cùng lúc đó, mở cửa xe ra!
Hai người ở cùng một bên, lúc xuống xe, đúng lúc có thể gặp nhau!
Lạc Hề Lâm ngẩng đầu lên, nhìn Tạ Tri Hành bằng đôi mắt thâm tình như nước mùa thu.
Cô ta cố ý dừng một lát, sau đó mới chậm rãi nói.
"Tri Hành, đã lâu không gặp."
Gió lạnh thổi qua, chiếc váy làm bằng lụa trắng của Lạc Hề Lâm nhẹ nhàng lay động theo làn gió đêm, bao bọc dáng người uyển chuyển của cô ta.
Những chiếc lá bạch quả màu vàng trong bãi đậu xe xung quanh lần lượt tung xuống.
Đêm khuya dưới ánh trăng, một màn này, tuyệt đẹp như tranh vẽ.
Cách đó không xa, paparazzi bắt đúng thời điểm, rắc rắc liên tục chụp mấy tấm ảnh!
Nhìn ảnh mà nói, lại là dưa lớn!
Mà Tạ Tri Hành, cúi đầu nhìn Lạc Hề Lâm.
Trước mắt bị gió thổi qua, giống như làn sương mù dày đặc, bầu không khí xung quanh cũng trở nên kiều diễm ái muội.
Lâu ngày gặp lại, luôn khiến người ta cảm thấy hoài niệm.
Tạ Tri Hành đẩy cặp kính đẩy khung vàng, dưới tròng kính có hơi phản chiếu vẫn có thể nhìn thấy đôi mắt thâm sâu của hắn, giống như bảo thạch đen kịt, lại rực rỡ đến chói mắt.
Anh nhìn Lạc Hề Lâm, yên lặng một lát sau đó cực kỳ chân thành nói.
"Tiểu thư, cô là ai vậy?"
Lạc Hề Lâm cứng đờ, thiếu chút nữa đứng không vững.
Khuôn mặt cô ta đờ ra, khó tin nhìn Tạ Tri Hành: "Anh không biết tôi sao?”
Tạ Tri Hành nhíu mày cẩn thận suy nghĩ nửa ngày, cũng không nhớ nổi người phụ nữ trước mặt là ai.
Trí nhớ của anh luôn rất tốt, nếu là người quen thì không thể nào hắn quên, nhưng đối với người phụ nữ trước mặt này... Anh không có chút ký ức nào cả.
Trợ lý Chu Đặc tiến lên một bước, thấp giọng nói bên cạnh Tạ Tri Hành:
"Tạ tổng, đây là CEO của Vạn Thịnh, Lạc Hề Lâm.”
Tạ Tri Hành giật mình, khẽ gật đầu, giọng điệu xa cách:
"Lạc tổng, xin chào.”
Hai người lịch sự bắt tay nhau, Lạc Hề Lâm còn muốn tiếp tục hàn huyên đôi câu với Tạ Tri Hành, nhưng Tạ Tri Hành lại lấy lý do cục cảnh sát có việc, nên rời khỏi bãi đỗ xe.
Nhìn bóng lưng Tạ Tri Hành rời đi, nụ cười trên mặt Lạc Hề Lâm biến mất.
Sao Tạ Tri Hành có thể không nhận ra cô ta!
Tuy rằng hai người chưa từng chính thức gặp mặt, nhưng giữa hai người có nhiều sự giao thoa như vậy!
Không, nhất định là Tạ Tri Hành giả vờ!
Lạc Hề Lâm chắc chắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận