Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Chương 325. -

----
Ban đầu, cảnh sát rất hung dữ với Mạc Vân Thiên.
Nhưng vài giờ sau, dường như bọn họ biết tin tức mới, thái độ cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Mạc Vân Thiên đi ra khỏi cục cảnh sát.
Liên miên mấy ngày mưa bão, giờ Hoành Điếm đã trời nắng trở lại.
Bầu trời quang đãng, gió ấm mang theo hơi thở tươi mát của cỏ xanh trong bùn đất.
Đèn flash trước mặt liên tiếp hết đợt này đến đợt khác, mười mấy phóng viên paparazzi vây quanh cửa cục cảnh sát, giống như lúc trước Mạc Vân Thiên bị phơi bày có một người ba là kẻ hiếp dâm vậy.
Chỉ là hôm nay ánh mắt mọi người nhìn anh ta, không còn khinh bỉ và trào phúng nữa, ngược lại có vài phần... xấu hổ?
Đạo diễn Đường và một số nhân viên của đoàn làm phim đứng ở cửa cảnh sát, trong tay bọn họ, có người cầm đậu phụ, có người cầm bó hoa, có người bưng chậu than.
Mạc Vân Thiên thật sự là trượng nhị hòa thượng sờ không ra đầu óc (không hiểu đang xảy ra chuyện gì).
Một giây sau, đã thấy đạo diễn ngày xưa vẫn luôn vênh mặt hất hàm sai khiến mình, giờ phút này lại mang theo toàn bộ thành viên đoàn làm phim, cúi đầu 90 độ với mình!
“Mạc Vân Thiên, thật xin lỗi!
Xin lỗi, không nên dùng ánh mắt thành kiến nhìn cậu, không nên không có điều tra sự thật mà đã coi ngươi là kẻ dâm ô, coi như tội phạm.”
Đạo diễn Đường đứng ở phía trước, sắc mặt ngưng trọng, nhưng ánh mắt lại rất chân thành.
“Mạc Vân Thiên, chúng ta làm phim truyền hình, nói không phải chuyện xưa, mà là con người.
“Con người, mới là cốt lõi của câu chuyện.
Con người có nhiều mặt, không thể quơ đũa cả nắm.
So với cư dân mạng, chúng ta nên biết rõ chuyện này hơn mới đúng.
Nhưng từ khi cậu bước vào đoàn làm phim, tôi thừa nhận, tôi chỉ dùng ánh mắt xấu xa mà nhìn cậu.
Nếu như không phải ngay từ đầu chúng ta coi cậu là phạm nhân, Lâm Tiêu không thể thành công hãm hại.”
Giống như bọn họ cho tới bây giờ đều chưa từng nghi ngờ Tạ Tri Hành.
Nhưng bọn họ là chân tình thực cảm, bởi vì những thành kiến kia, nếu không thì không có lý do gì để nghi ngờ Mạc Vân Thiên.
Hốc mắt Mạc Vân Thiên đỏ lên.
Bởi vì chuyện của ba mình mà anh ta đã bị người đời chửi rủa lâu như vậy, ngay cả chính anh ta cũng đã quen.
Cho tới bây giờ cậu ta cũng chưa từng nghĩ tới có một ngày mình lại có thể nghe được người khác —— xin lỗi.
Tất cả mọi thứ trước cửa cục cảnh sát được phóng viên xung quanh phát sóng trực tiếp lên mạng, không chỉ có người của đoàn làm phim xin lỗi Mạc Vân Thiên, mà ngay cả cư dân mạng cũng liên tục bình luận “Xin lỗi”.
[Hu hu hu, tôi cũng thừa nhận tôi cũng từng có thành kiến với Mạc Vân Thiên, mỗi người đều là cá nhân độc lập, không thể lựa chọn sinh ra của mình, chuyện của ba cậu ấy, liên quan gì đến cậu ấy chứ!]
[Đúng vậy, tôi tìm kiếm tin tức ở trường trung học của Mạc Vân Thiên, cậu ấy thật sự là một đứa trẻ rất cố gắng]
[Sau khi bỏ học cũng làm việc chăm chỉ, cậu ấy thật sự thật sự rất vất vả!]
[Nếu tôi là cậu ấy, đã trải qua rất nhiều chuyện như vậy, tôi thực sự không thể đảm bảo rằng tôi có thể làm tốt hơn anh ấy!]
[Hôm qua Mạnh Như Yên livestream tung tin lúc bị vu hãm dâm ô, Mạc Vân Thiên đang ở chung với cô ấy, nhưng Mạc Vân Thiên vì bảo vệ Mạnh Như Yên cho nên mới nói mình một mình ở trong phòng!]
[Đã đến lúc này rồi mà vẫn còn suy nghĩ cho người khác! Tôi thực sự khóc!]
[Anh trai tốt như vậy, vậy mà lúc trước tôi còn mắng anh ấy!]
[Mạc Vân Thiên đóng phim cho thật tốt đi, sau này tôi nhất định sẽ ủng hộ mỗi một bộ phim của cậu ấy!]
......
Mạc Vân Thiên nhìn không thấy làn đạn trong livestream, nhưng mà cậu ta vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của người chung quanh.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi vụ án của ba anh ta nổ ra, anh ta nhận được sự bình đẳng và tôn trọng từ rất nhiều người.
Lúc rời khỏi cục cảnh sát, một người đàn ông đeo kính râm siêu đen đi tới trước mặt Mạc Vân Thiên, đưa danh thiếp của mình cho cậu ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận