Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Chương 397. -

----
Vuốt một đôi tay đẹp như vậy khiến người đàn ông nhịn không được bắt đầu ảo tưởng, khuôn mặt đối phương sẽ rất xinh đẹp sao?
Hắn ta xấu xa quay đầu lại, muốn nhìn chân dung của người phụ nữ.
Cảnh sắc trước mặt làm hắn ta kinh ngạc, máu dâm sớm nổi lên cũng không còn sót lại.
“Mẹ nó!”
Người đàn ông sợ tới mức lui về phía sau hai bước, chỉ vào nữ nhân mặt mắng to nói:
“Sao các người lại tìm một kẻ xấu xí như thế mát xa cho tôi! Thật là buồn nôn mà!”
Trước mắt là một khuôn mặt gồ ghề, dường như có cơ bắp hiện lên, ngũ quan cũng biến hình, miệng giống như hai cái xúc xích đầy đặn, khiến người nhìn cảm thấy buồn nôn.
Dì Hồng chủ cửa hàng mát xa vội vàng đi lên:
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi!
Quý khách à! Cô ấy chỉ là em gái mát xa thôi!
Nếu anh thích mặt đẹp, tôi giới thiệt cho anh một vài người khác nha! Không có việc gì đâu!”
Người đàn ông hung hăng “Phi”, cố ý tránh người phụ nữ:
“Thôi quên đi, nhìn một khuôn mặt như vậy, cũng không còn tâm tình gì nữa!”
Người đàn ông mặc xong quần áo, tức giận rời đi, bởi vì tâm tình không tốt nên cũng chưa trả tiền.
Người phụ nữ kéo cơ thể mệt mỏi quay trở về quầy ký tên đăng ký.
Dì Hồng nhìn bóng dáng cô ấy, thở dài một hơi thật sâu.
Dáng người phụ nữ đó rất đẹp, phập phồng quyến rũ, bởi vì luyện mấy năm vũ đạo, toàn thân trên dưới nhìn không thấy một tí thịt thừa nào.
Dáng người đẹp như vậy, chỉ tiếc xứng với một khuôn mặt bị biến dạng sau thẩm mỹ, bất kỳ ai nhìn vào đều sẽ không thoải mái.
Dì Hồng khuyên:
“Lệ Na, tôi nghe nói chỉnh dung thất bại thì có thể chữa trị, nếu không cô đi chữa trị thử xem?”
Vương Lệ Na buồn bã, lắc lắc đầu: “Không cần đâu.”
“Tôi có thể cho cô vay tiền!”
Dì Hồng hướng dẫn từng bước:
“Với dáng người này của cô, tôi bảo đảm, sau khi chỉnh dung trở về, nhất định có thể kiếm rất nhiều tiền!”
Vương Lệ Na biết, dì Hồng nói chỉnh dung, chính là đi thẩm mỹ viện ở gần con hẻm nhỏ kia, làm ở đó không có giấy phép của bác sĩ giấy phép thẩm mỹ, chỉ động động dao nhỏ.
Nhưng hậu quả chỉ sợ không phải chữa trị mặt của mình, mà lại khiến cô càng trở nên dữ tợn hơn.
Gương mặt này của cô hủy thành như vậy, không đủ mấy trăm vạn thì chữa trị không hết.
“Dì Hồng, hôm nay tôi có chút việc, tôi đi về trước.”
Vương Lệ Na không tiếp tục đề tài chỉnh dung nữa:
“Ngày mai tôi sẽ đến đây sớm hơn một chút.”
Vương Lệ Na rời khỏi tiệm mát xa.
Cô ấy thuê phòng cách đây không xa, là một căn phòng cũ nhỏ ở phía trong.
Lúc trước khi chuyển đến khu vực này, Vương Lệ Na còn không biết Giang Thành nổi tiếng là thủ đô tài chính vậy mà có phòng ở giá rẻ như vậy, 600 tệ là đã có thể thuê một tháng.
Sắc trời dần tối, trên đường cũng chỉ có một vài dân cư.
Vương Lệ Na đi qua một con đường nhỏ bẩn thỉu đầy rác, phía trước chính là căn phòng mà cô đã thuê.
Có một người phụ nữ đứng ở cửa nhà, đi qua đi lại trước cửa phòng, cô nghĩ có lẽ là đang đợi mình.
Đã rất lâu Vương Lệ Na không muốn gặp người khác, cô ấy cảm thấy người khác cũng không muốn gặp một người có gương mặt như cô.
Nhưng khi nhìn thấy người phụ nữ kia, Vương Lệ Na vẫn nhịn không được ngẩng đầu, nhìn đôi mắt cô nhiều hơn.
Ngũ quan của người phụ nữ bình thường, không có gì đặc biệt.
Nhưng cơ mặt lại có chút kỳ lạ, cảm giác hơi cứng.
Người phụ nữ cũng nhìn thấy Vương Lệ Na, gương mặt cứng đờ nở nụ cười:
“Cô Vương, xin chào, tôi là người đã liên hệ với cô lúc trước, phóng viên sưu tầm.”
Người phụ nữ vươn tay với Vương Lệ Na:
“Tôi tên là Hạ Thu Thu.”
Vì để hạ thấp lòng cảnh giác của Vương Lệ Na, trước khi Hạ Trừng Trừng xuất phát đã trang điểm hiệu ứng đặc biệt cho mình, che vẻ đẹp xinh đẹp của mình lại.
Nhưng khi Vương Lệ Na nhìn cô, vẫn tràn ngập cảnh giác như cũ.
Cô ấy quét mắt Hạ Trừng Trừng từ trên xuống dưới, lạnh nhạt nói: “Lần đầu tiên cô tới chỗ này sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận