Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Chương 494. -

----
Đôi mắt của Diệp Thi Văn phủ đầy tơ máu đáng sợ, con người như muốn rớt ra ngoài.
Ngón tay cô ta cào chiếc ghế sofa bằng da, bộ móng tay bằng pha lê được cắt tỉa tỉ mỉ gần như tạo một lỗ trên tấm da bò.
Nếu không có Máy nghiền dối trá, làm gì có chuyện cô ta bị phơi bày về thân phận con gái riêng và việc mang thai hộ?
Làm gì có chuyện không thể lăn lộn nổi trong giới giải trí!
Nếu như không có Máy nghiền dối trá, làm sao Phạm Tư Hàng có thể phá hoại vụ cô ta bắt cóc Mạnh Hân trùng hợp như vậy, lại trùng hợp hại chết con của cô ta!
Tất cả đều đổ lỗi cho Máy nghiền dối trá!
Diệp Thi Văn và Diệp Lưu Phượng bị Hàn Gia Lâm đuổi ra khỏi biệt thự, trong lòng chỉ có một suy nghĩ trong đầu.
Chính là Máy nghiền dối trá đã gây ra kết cục hiện tại của cô ta, cho dù sau này cô ta có xuống địa ngục, cũng nhất định phải kéo Máy nghiền dối trá chôn cùng!
Tin tức cháu trai nhà họ Hàn tử vong không biết bị paparazzi nào chụp lén, đã lan truyền khắp trên cõi mạng.
Mọi người đều lấy làm tiếc về vụ tai nạn này.
[Bất luận là Diệp Thi Văn đã làm bao nhiêu chuyện sai trái, nhưng đứa bé vẫn vô tội mà!]
[Tội nghiệp đứa bé chưa được sinh ra.]
[Mạnh Hân cũng thật đáng thương, tuy chỉ là mẹ đẻ thế, nhưng mang thai bảy tháng, nói chung vẫn có tình cảm!]
[Muốn trách thì trách Diệp Thi Văn! Khi không lại muốn bắt cóc Mạnh Hân mang đứa bé đi, đụng phải Phạm Tư Hàng thì đúng là cô ta xui xẻo thật!]
[Mạnh Hân và đứa bé rất vô tội.]
[Hy vọng nhà họ Hàn có thể bù đắp cho Mạnh Hân thật tốt, người mẹ cũng không dễ dàng gì!]
Tại Ngự Lâm Uyển, Hạ Trừng Trừng cũng thấy được tin tức Mạnh Hân sảy thai.
Sau bữa tiệc sinh nhật đêm qua, cô trở về Ngự Lâm Uyển, trong lòng vui mừng chờ tin tức Phạm Tư Hàng bị bắt, ngay khi vừa nhận được tin tức này, lại là tin tức bi kịch của nhà họ Hàn.
Trong lòng cô có chút khổ sở.
Cho dù Diệp Thi Văn đã làm bao nhiêu chuyện xấu để tiến vào hào môn, nhưng Mạnh Hân và đứa bé đều vô tội.
Tạ Tri Hành trở về Ngự Lâm Uyển, nhìn thấy Hạ Trừng Trừng ngồi trước sô pha cạnh cửa sổ sát đất, ngơ ngác nhìn ra phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
Bên ngoài là một khu vườn nhỏ với cảnh quan tuyệt vời, chỉ là thời tiết không được đẹp, có chút u ám, vẻ đẹp bao phủ khu vườn cũng mất đi sự rực rỡ.
Tạ Tri Hành ngồi bên cạnh Hạ Trừng Trừng, ôm cô vào lòng.
Hạ Trừng Trừng ngẩng đầu nhìn Tạ Tri Hành, yếu ớt cười cười, giọng nói rầu rĩ:
"Anh về rồi à."
Tạ Tri Hành gãi nhẹ mũi Hạ Trừng Trừng: "Đang buồn vì chuyện của Mạnh Hân sao?"
Hạ Trừng Trừng cúi đầu, không nói.
Tạ Tri Hành bất đắc dĩ thở dài: "Nếu biết em về sớm như vậy thì anh đã về sớm một chút."
“Mạnh Hân và đứa bé, đều không sao cả."
Hạ Trừng Trừng sửng sốt, khó tin nhìn Tạ Tri Hành.
"Anh đã cho người điều tra, thì biết được Mạnh Hân được chuyển đến bệnh viện tư nhân do tập đoàn Hàn thị đứng tên, thai nhi vẫn còn trong bụng Mạnh Hân, mẹ con bình an.
Nhà họ Hàn cố ý truyền tin tức này ra là vì muốn Diệp Thi Văn từ bỏ ý định lợi dụng đứa bé để tiến vào nhà họ Hàn.”
"Và cũng có thể bọn họ làm chuyện này vì em."
Tạ Tri Hành không nói tiếp.
Nhưng Hạ Trừng Trừng hiểu được, Hàn Gia Lâm thích nguyên chủ đến mức gần như hoang tưởng. Anh ta vẫn cho rằng Hạ Trừng Trừng không muốn quen anh ta là vì Diệp Thi Văn và đứa bé kia.
Cho nên, anh cố ý tung tin tức giả việc đứa bé bị sảy thai, như để nói cho Hạ Trừng Trừng biết, anh ta đã trở lại là tổng giám đốc lạnh lùng, khí phách như trước kia, bọn họ có thể bắt đầu lại từ đầu.
Nhưng anh ta không biết, việc Hạ Trừng Trừng không thích anh ta, chỉ đơn thuần không thích anh ta.
Hạ Trừng Trừng không phải nguyên chủ, cho nên cũng không thích anh ta như nguyên chủ.
Hạ Trừng Trừng thở dài.
Trong tiểu thuyết không miêu tả chi tiết quá khứ của Hàn Gia Lâm và nguyên chủ.
Nhưng Hạ Trừng Trừng biết, ngay từ giây phút cô xuất hiện ở thế giới này, chuyện giữa nguyên chủ và Hàn Gia Lâm chỉ có thể là bi kịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận