Quỷ Xá

Chương 120: [ Cổ Trạch Kinh Hôn] Manh Mối

Chương 120: [ Cổ Trạch Kinh Hôn] Manh MốiChương 120: [ Cổ Trạch Kinh Hôn] Manh Mối
Chương 120: Í[ Cổ Trạch Kinh Hồn ] Manh Mối Chương 120: [ Cổ Trạch
Kinh Hồn ]_ Manh Mối "Hai người vừa tìm được
manh mối quan trọng nào
không?” Ninh Thu Thuỷ hỏi
Bạch Tiêu Tiêu.
Bạch Tiêu Tiêu lắc đầu, thở dài:
"Không, chẳng tìm thấy gì cả..."
Nói xong, cô bỗng nháy mắt với Ninh Thu Thuỷ.
Ninh Thu Thuỷ thản nhiên quay đầu nhìn Quân Điều Điều. "Còn cô?”
Quân Điều Điều khoanh tay trước ngực.
"Này, tôi đi với Bạch Tiêu Tiêu, nếu tôi tìm được thứ gì, cô ấy không biết được sao?"
"Hơn nữa, tôi cũng đâu biết nên tìm cái gì...
Phong Ngư trừng mắt, vẻ mặt đầy vẻ hoài nghỉ:
"Chị nói dối mà mặt không đỏ tim không đập luôn ấy hả, không biết tìm gì mà chị cũng dám xông vào căn nhà cổ này?"
"Chị nói câu đó ra, đến cả đứa cháu gái chưa cai sữa của tôi cũng phải lắc đầu!" Quân Điều Điều im lặng.
"Tôi vào đây là vì thấy máy người vào nên mới đi theo!”
"Căn nhà cổ nguy hiểm như vậy, mấy người vào đây làm gì?"
Ninh Thu Thuỷ đáp:
"Tất nhiên là vào tìm bản thể của con quỷ rồi, chuyện hiển nhiên như vậy mà cũng phải hỏi?"
"Hơn nữa, bây giờ là thời điểm tốt nhất, vừa rồi có một đám người vào đây quay phim, xác suất con quỷ nhắm vào chúng ta không cao, mà cho dù có nhắm vào chúng ta, nó cũng sẽ không bám riết lấy chúng ta...”
Quân Điều Điều đảo mắt.
"Ừm, hay là cho tôi đi cùng với mấy người, nhiều người thì an toàn hơn, hơn nữa tôi cũng có thể giúp một tay..."
Nghe vậy, cả ba người đều thầm mắng một tiếng "con hồ ly".
Nếu như cô ta trực tiếp hỏi bọn họ: "Máy người có biết bản thể của con quỷ là gì không?", chắc chắn bọn họ sẽ lắc đầu phủ nhận.
Nhưng Quân Điều Điều lại không hỏi, mà trực tiếp muốn gia nhập vào nhóm.
Nếu như bon ho không đồng ý, chẳng khác nào gián tiếp thừa nhận bọn họ biết manh mối quan trọng về bản thể của con quỷ, không muốn cho người ngoài biết.
Còn nếu như bọn họ đồng ý, cô ta có thể mượn danh nghĩa bốn người bọn họ để bảo vệ bản thân, tự do tìm kiếm pháp khí trừ tà và mảnh ghép trong căn nhà cổ.
Dù sao đi cùng với bốn người có pháp khí trừ tà trong tay vẫn an toàn hơn là tự mình hành động một mình!
"Chà, chị thật là mặt dày, muốn mượn bốn người chúng tôi làm bia đỡ đạn cho chị à?” Phong Ngư tuy ngốc nghếch nhưng không phải là kẻ ngốc, cậu ta nhìn thấu ý đồ của Quân Điều Điều.
Quân Điều Điều vẫn trơ trẽn nói:
"Đừng nói như vậy mà, căn nhà cổ rộng lớn như vậy, bát cứ thứ gì cũng có thể là bản thể của con quỷ, bốn người mấy người tìm kiếm chắc chắn không dễ dàng gì, thêm một người thì thêm một sức lao động mà?”
Ninh Thu Thuỷ mỉm cười.
"Được thôi, nhưng nếu như tìm được pháp khí trừ tà và mảnh ghép thì phải thuộc về chúng tôi." "Nếu không, chúng tôi sẽ không dẫn cô theo đâu... Hơn nữa, sau khi tìm được bản thế của con quỷ, chúng tôi cũng sẽ không tiêu diệt nó ngay lập tức, cô biết chúng tôi sẽ làm gì rồi đấy."
Nụ cười trên mặt Quân Điều Điều tắt ngúm.
Cô ta thở dài.
“Tôi chịu thua.”
"Tôi đấu không lại máy người, cả bốn người đều rất thông minh, trong phó bản này, tôi thực sự không có lợi thé..."
"Hơn nữa, tôi còn phải mang theo một đứa con nít."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ Nghe vậy, bốn người nhìn nhau, Bạch Tiêu Tiêu nói:
"Được rồi."
"Manh mối là gì?"
Quân Điều Điều chậm rãi nói:
"Thông minh thường bị thông minh hại! Quỷ cũng vậy."
Bốn người nghe xong đều ngắn người.
Phong Ngư nhìn cô ta với vẻ mặt “Chị chơi tôi à?”.
"Không phải chứ, chị coi chúng tôi là đồ ngốc à, nói một câu khó hiểu như vậy mà cũng là manh mối để tìm bản thể của con quỷ?" Quân Điều Điều lắc đầu.
"Tôi không hề nói đây là manh mối để tìm bản thể của con quỷ, có thể là, cũng có thể không phải, nhưng tôi có thể khẳng định với mấy người, đây là một manh mối về lối thoát, một manh mối về lối thoát đến từ bên ngoài Huyết Môn!"
"Còn việc tôi có đang "chém gió" hay không, chỉ cần mấy người tìm được lối thoát, tự nhiên sẽ biết manh mối này là thật hay giả."
Bạch Tiêu Tiêu im lặng một lúc.
"Được rồi, cảm ơn cô đã cung cấp manh mối, nếu như chúng tôi tìm được lối thoát hoặc là tìm được bản thể của con quỷ, phát hiện ra cô không lừa gạt chúng tôi, chúng tôi sẽ thực hiện lời hứa.”
Quân Điều Điều nghe xong liền gật đầu.
"Nếu đã như vậy, tôi đi trước đây, ở trong căn nhà cổ này thực sự rất nguy hiểm."
"Thật ra lần này tôi vào đây không có ý định cướp pháp khí trừ tà hay mảnh ghép gì đâu... Trước đó tôi định chia sẻ manh mối này cho mọi người, để cùng nhau tìm kiếm lối thoát, nhưng mà lần này có vài người vào đây là "sói đơn độc", không có đồng đôi. nên tôi không dám mạo hiểm... Mấy người hiểu mà."
Nói xong, cô ta liền rời đi.
Nhìn theo bóng lưng Quân Điều Điều khuất xa, bốn người đều im lặng.
"Máy người thấy... lời cô ta nói có đáng tin không?” Phong Ngư hơi không chắc chắn.
Ninh Thu Thuỷ nói:
"Độ tin cậy rất cao."
"Cô ta không có động cơ để lừa chúng ta, những người ủng hộ việc tiếp tục quay phim bên ngoài kia chắc chắn còn không đáng tin bằng cô ta, thời gian càng kéo dài, càng bát lợi cho cô ta." "Nếu như chúng ta chết hết, tình cảnh của cô ta sẽ càng tôi tệ hơn."
"Nhưng tôi quan tâm hơn là, manh mối về lối thoát đến từ bên ngoài cánh cửa máu này của cô ta rốt cuộc là có được từ đâu?"
Vừa rồi, ngay khi Quân Điều Điều dứt lời, Ninh Thu Thuỷ lập tức nghĩ đến ba bức thư bí ẩn mà hắn nhận được.
Chẳng lẽ Quân Điều Điều chính là "Hồng Đậu”?
Hay là, còn có nhiều người khác cũng nhận được những bức thư bí ẩn không rõ nguồn gốc? Trong nháy mắt, vô số nghi vấn hiện lên trong đầu hắn.
Nhưng Ninh Thu Thuỷ nhanh chóng gạt những suy nghĩ đó sang một bên.
Hiện tại điều quan trọng nhất là làm sao để sống sót, những chuyện này có thể điều tra sau khi ra ngoài.
"Thông minh thường bị thông minh hại, quỷ cũng vậy..."
Đây là một thông tin rất mơ hồ.
Nhưng một số từ ngữ trong đó đã được xác nhận.
Con quỷ này quả thực rất thông minh, ít nhất là trong số những con quỷ mà bon ho từng gặp.
Nó không chỉ biết lợi dụng bầu không khí âm u của ngày mưa để đuổi mọi người đi, lấy lại bản thể, mà còn biết hoán đổi và ngụy trang...
Và lời nhắc nhở của Quân Điều Điều cho thấy, con quỷ này khi làm những việc này dường như đã để lại lỗ hồng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận