Quỷ Xá

Chương 433: [Khách đến từ trong nước] Cướt

Chương 433: [Khách đến từ trong nước] CướtChương 433: [Khách đến từ trong nước] Cướt
Chương 433: [Khách đến từ trong nước] Cướp chìa khóa
Chương 433: [Khách đến từ trong nước] Cướp chìa khóa
"Lý Duyệt" cho Ninh Thu Thủy thấy diện mạo thật sự của cô nhi viện Dương Quang, khiến hắn đột nhiên nhớ đến lời sư phụ từng nói với mình.
Sư phụ Ninh Thu Thủy nói với hắn, hiện thực chính là địa ngục.
Vậy thì cô nhi viện Dương Quang trước mắt này... có lẽ chính là diện mạo thật sự của "cô nhi viện Thái Dương Hoa”2 Nghĩ đến đây, sắc mặt Ninh Thu Thủy trở nên nghiêm nghị hơn rất nhiều.
"Chìa khóa đá ở đâu, chúng ta phải làm sao mới có thể lấy được nó?”
Ninh Thu Thủy hỏi "Lý Duyệt" bên cạnh.
Lưu Thừa Phong và Lý Duyệt ở bên ngoài vẫn đang bị "người nước" đáng sợ truy đuổi, càng kéo dài, tình hình của họ sẽ càng nguy hiểm.
Đặc biệt là Lưu Thừa Phong, anh ta là vì Ninh Thu Thủy mới vào cô nhi viện Thái Dương Hoa, Ninh Thu Thủy không muốn vì sự chậm trễ của mình mà hại chết anh ta.
"Chìa khóa đá ở trong phòng làm việc của viện trưởng, nó là kẻ thống trị Tiểu Địa Ngục."
"Theo kế hoạch, chúng ta phải tránh phần lớn ma quỷ, để em giúp anh dụ viện trưởng đi trong thời gian ngắn, anh hãy nhân cơ hội đó đến phòng làm việc của nó tìm chìa khóa đá, cuối cùng chúng ta sẽ tập hợp ở 'cái giếng' trong cô nhi viện."
Suy nghĩ của "Lý Duyệt" rất rõ ràng, cho dù là ở trong Tiểu Địa Ngục thì cô bé cũng không thể so sánh với viện trưởng, nếu bị viện trưởng tóm được, đừng nói là Ninh Thu Thủy, ngay cả cô bé cũng sẽ không thoát khỏi kiếp nạn!
Ninh Thu Thủy chỉ vào cổng sắt, nói:
"Vậy còn ông bảo vệ kia thì sao?"
"Lý Duyệt" nói:
"Không cần để ý đến ông ta, ý thức của ông ta đã sớm sụp đổ, căn bản không thể gây ra uy hiếp gì cho chúng ta."
Ninh Thu Thủy gật đầu.
Ở trong Tiểu Địa Ngục, chắc chắn hắn không biết nhiều bằng "Lý Duyệt".
Hai người cần thận đây cổng cô nhi viện ra, lúc bước vào, Ninh Thu Thủy mơ hồ nghe thấy bên tai có người đang nói gì đó với mình, nhưng giọng nói đó là ngôn ngữ đặc biệt của ma quỷ, Ninh Thu Thủy không thể hiểu được.
Hắn ngắng đầu nhìn hai con ngươi đang đảo qua đảo lại trên đỉnh đầu, trong lòng nghi hoặc.
Là ông bảo vệ ở cổng đang nói chuyện với mình sao?
Cảnh cáo mình đừng vào đây?
Mang theo nghi hoặc, Ninh Thu Thủy lắc đầu, sau đó đi theo "Lý Duyệt" lẻn vào cô nhi viện.
Trên trời vẫn đang đổ mưa máu, dính nhớp nháp trên người, lúc trước để xuống giếng, Ninh Thu Thủy đã cởi áo mưa ra để giảm lực cản của nước, bây giờ đã biến thành người máu.
Hai người đi một đoạn lại dùng lại, có "Lý Duyệt' dẫn đường, bọn họ đã tránh được rất nhiều con quỷ đang lang thang trên đường, trong lúc đó, Ninh Thu Thủy nhìn thấy đứa trẻ biến thành vũng máu, di chuyển kỳ dị trong khe tường, thỉnh thoảng lại thò hai con ngươi đen nhánh từ khe tường lớn hơn ra ngoài, tìm kiếm thứ gì đó, cũng có người bị đóng định dưới gầm giường, hai cánh tay trắng bệch không ngừng vươn ra, dùng móng tay dính đầy máu thịt cào lên mặt đát...
Ở đây, toàn là những con quỷ chết thảm.
Bọn họ đi suốt một mạch, cuối cùng cũng đến tầng 6 của tòa nhà cũ kỹ ở trung tâm, hành lang u ám yên tĩnh đến đáng sợ, Lý Duyệt" kéo Ninh Thu Thủy đến một căn phòng trống, cần thận ra hiệu bằng tay, bảo Ninh Thu Thủy đợi ở đây, cô bé sẽ đi dụ viện trưởng ra khỏi văn phòng, sau khi viện trưởng bị cô bé dụ đi, Ninh Thu Thủy hãy lập tức đến văn phòng của viện trưởng tìm chìa khóa đá. Trước khi rời đi, Ninh Thu Thủy đột nhiên khẽ gọi "Lý Duyệt" lại, nhìn khuôn mặt ngây thơ của cô bé, Ninh Thu Thủy hỏi:
"Sau khi em trai em mắt, bố mẹ có đối xử tốt với em hơn không?”
"Lý Duyệt hơi sững sờ, dường như không ngờ Ninh Thu Thủy lại hỏi câu này, trên mặt đầu tiên là hiện lên nụ cười gượng gạo, sau đó mới nói với vẻ mặt buồn bã:
"Dạ có aạ... Sau khi em trai em mát, bọn họ đối xử tốt với em hơn.”
"Năm đó, cái chết của em trai em... đã giáng một đòn mạnh vào họ."
Nói xong, cô bé chớp chớp mắt với Ninh Thu Thủy, sau đó nhanh chóng biến mất khỏi phòng.
Sau khi cô bé rời đi, vẻ mặt quan tâm trên mặt Ninh Thu Thủy biến mát, thay vào đó là vẻ trầm tư.
Chưa kịp suy nghĩ nhiều, trên hành lang đã vang lên tiếng động, đồng thời, một luồng khí lạnh thấu xương lan tỏa từ hành lang, cho dù Ninh Thu Thủy trốn trong phòng, hắn cũng không khỏi rùng mình một cái. Hắn biết, trong phòng bên cạnh... có thứ gì đó đáng sợ đã đi ra.
Là viện trưởng sao?
Cộp cộp cộp -
Tiếng bước chân vội vàng của "Lý Duyệt" đã dẫn viện trưởng đến đầu kia của hành lang, khoảng hai phút sau, Ninh Thu Thủy mới cảm nhận được hơi lạnh trên hành lang bên ngoài biến mắt, hắn lấy đồng xu ra, đưa đồng xu lên nhìn, xác nhận không có vấn đề gì mới cần thận rời khỏi phòng, lẻn vào văn phòng của viện trưởng.
Trong văn phòng của viện trưởng đồ đạc lộn xộn, mạng nhện và bụi bặm bám đây, Ninh Thu Thủy đảo mắt một vòng, trong căn phòng phủ đầy bụi bặm, hắn lập tức nhìn thấy một chiếc tủ đựng đồ màu: trắng tương đối sạch sẽ.
Hắn bước đến trước tủ đựng đồ, vừa định đưa tay ra mở, thì đột nhiên dừng lại.
Ninh Thu Thủy khom người xuống, áp tai vào tủ đựng đò, bên trong mơ hồ truyền đến tiếng động, giống như... có thứ gì đó đang cọ xát vào thành tủ.
Sắc mặt hắn thay đổi, lùi ra xa khỏi chiếc tủ.
Ninh Thu Thủy nhìn sang những chiếc tủ đựng đồ khác trong phòng, mở từng cái ra kiểm tra.
Nhưng những chiếc tủ đựng đồ đó, hoặc là trống rỗng, hoặc là chất đầy giấy tờ vô dụng.
Ninh Thu Thủy lục tung cả căn phòng, cuối cùng cũng tìm thấy một mảnh giấy.
Nội dung trên mảnh giấy này rất kỳ quái.....
[Ngày càng nhiều ô nhiễm bị ném xuống biển]
[Con phải bảo vệ tốt chìa khóa]
[Bát kỳ nguồn ô nhiễm nào hoàn toàn thoát khỏi sự ràng buộc đều gây ra ô nhiễm chết người cho biển cả] [Bảo vệ môi trường là trách nhiệm của mỗi người] ...
Ninh Thu Thủy cần thận đọc kỹ nội dung trên đó máy lần, trong lòng dâng lên cảm giác vô lý.
Nhìn chiếc tủ đựng đồ sạch sẽ kia, Ninh Thu Thủy suy nghĩ một chút, xé một miếng vải từ bộ quần áo cũ kỹ vứt trong góc phòng, làm thành một sợi dây, sau đó buộc vào tay nắm cửa tủ, hắn đứng từ xa, nhẹ nhàng kéo sợi dây, cánh cửa tủ ầm một tiếng mở ra.
Cũng chính vào lúc này, từ bên trong đột nhiên thò ra một bàn tay trắng bệch, tóm lấy sợi đây! Nó tóm lấy sợi dây, không buông tay.
Ninh Thu Thủy cần thận tiến lại gần tủ đựng đồ, nhìn vào bên trong.
Trong tủ đựng đồ, có một cánh tay bị đứt lìa, vết thương bị tảo đen bao phủ, bên cạnh cánh tay đó là một chiếc chìa khóa.
Ninh Thu Thủy dùng một miếng vải khác luồn vào trong quơ quơ, xác nhận không có vấn đề gì mới đưa tay lấy chiếc chìa khóa đó.
Theo kế hoạch, bây giờ hắn nên lập tức rời khỏi văn phòng, tìm cơ hội đến bên giếng cổ của cô nhi viện, hội hợp với "Lý Duyệt”.
Nhưng Ninh Thu Thủy không rời khỏi văn phòng, hắn xoay người ngồi xuống chiếc ghế duy nhất trong văn phòng, vắt chéo chân, im lặng chờ đợi.
Không lâu sau, bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
Cộp cộp cộp -
Âm thanh nặng nề cùng với luồng khí lạnh dày đặc ập đến, vang vọng khắp mọi ngóc ngách trong phòng.
Cánh cửa bị đẩy ra, một khuôn mặt đầy vết nứt xuất hiện ở cửa.
Bốn mắt nhìn nhau. Ninh Thu Thủy đưa tay ra, chiếc chìa khóa trong lòng bàn tay vang lên tiếng leng keng.
"Cuối cùng thì ông cũng quay về rồi, viện trưởng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận