Quỷ Xá

Chương 307: [ Huyết Vân Thư Viện] Giết chóc

Chương 307: [ Huyết Vân Thư Viện] Giết chócChương 307: [ Huyết Vân Thư Viện] Giết chóc
Chương 307: Í Huyết Vân Thư Viện] Giết chóc
Chương 307: Í Huyết Vân Thư Viện] Giết chóc
Cho đến hiện tại, sau Huyết Môn này mới chỉ xuất hiện duy nhất một con quỷ là Trịnh Thiếu Phong, còn những học sinh ngỗ nghịch bị nhốt trong căn phòng tối kia rốt cuộc là quỷ hay quái thì vẫn chưa có kết luận chính xác.
Nhưng Ninh Thu Thủy có thể chắc chắn rằng, thứ đang nhìn chằm chằm vào mình lúc này nhất định là quỷ. Hơn nữa hắn đã bị đối phương hoàn toàn khóa mục tiêu.
Cỗ khí tức lạnh lẽo đặc trưng của quỷ, men theo cánh tay kia không ngừng lan tràn ra, gần như trong nháy mắt đã bao trùm toàn thân Ninh Thu Thủy!
Nhưng Ninh Thu Thủy không phải lần đầu tiên gặp quỷ, kinh nghiệm của hắn đã trở nên phong phú hơn rất nhiều. Trước khi bước vào phòng chứa đồ này, hắn đã nắm chặt tắm ảnh của Hắc Y Phu Nhân trong tay!
Nếu lần này con quỷ kia thực sự ra tay với mình, vậy thì quỷ khí nhất định sẽ bị kích hoạt, hắn cũng có thể nhân cơ hôi này để trốn thoát khỏi phòng chứa đồ.
"Là Trịnh Thiếu Phong sao?"
Ninh Thu Thủy bình tĩnh hỏi.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì giữa cậu và Hoàng Đình Đình?”
"Ngày 21 tháng 3, Hoàng Đình Đình bị nhốt vào căn phòng tối, còn cậu thì nhảy lầu tự sát, hai người đã hẹn ước trước với nhau sao?"
"Tôi tìm thấy một mảnh giấy chưa cháy hết trong ký túc xá của cậu, trên đó có chữ viết của Hoàng Đình Đình...”
Hắn đã nói rất nhiều, nhưng chủ nhân của hai cánh tay trên đỉnh đầu không hề đáp lai. đôi tay trắng bệch kia chỉ lắc lư trước mặt hắc... lắc lư...
Ninh Thu Thủy không hề nóng vội, hắn tiếp tục nói:
"Các người muốn làm gì?"
"Có phải đã phải chịu oan ức gì không?”
"Cần tôi giúp gì không?"
Con quỷ trên đỉnh đầu vẫn không trả lời, nhưng nó cũng không tiếp tục tiến lại gần Ninh Thu Thủy, điều này khiến Ninh Thu Thủy có chút hoang mang. Trước đây, một khi quỷ xuất hiện, hoặc là sẽ kích hoạt một số tình tiết đặc biệt, hoặc là sẽ trực tiếp ra tay với bọn họ.
Chưa bao giờ giống như bây giờ, xuất hiện rồi lại không làm gì cả.
Chẳng lẽ là do nó muốn ra tay với mình, nhưng lại bị quỷ khí của mình ngăn cản?
Nghĩ đến đây, Ninh Thu Thủy lập tức ngắng đầu lên!
Trong tầm mắt, một người toàn thân vặn vẹo, đầu lâu vỡ nát, máu me đầm đìa đang lơ lửng trên không trung, nhưng con ngươi đờ đẫn của nó không nhìn Ninh Thu Thủy, mà cứ nhìn chằm chằm ra ngoài cửa.
Ninh Thu Thủy nhìn theo ánh mắt của nó, phát hiện ra ngoài cửa không biết từ lúc nào đã có một người đang đứng. Người nọ mặc trang phục của nhân viên vệ sinh, trên mặt nở nụ cười quỷ dị, nhìn chằm chằm vào Ninh Thu Thủy.
"Cậu là học sinh lớp nào?”
"Bây giờ là giờ học mà nhi..."
"Cậu không lo học hành cho tốt, chạy lung tung làm gì?"
Vừa nói, ông ta vừa bước vào.
Ninh Thu Thủy không chạy trốn, nhưng cũng không đứng im chờ chết, điều đầu tiên hắn nghĩ đến chính là che giấu thông tin trên quần áo của mình.
Trên ngực áo đồng phục của mỗi người bon ho đều có đeo bảng tên, mà trên bảng tên lại ghi lại những thông tin cơ bản của họ. Ninh Thu Thủy cảm thấy không thể để đối phương nắm được thông tin này, ít nhất là không thể để bảng tên rơi vào tay đối phương, nếu không lẽ như đối phương cầm bảng tên đi báo cáo, vậy thì hắn sẽ gặp rắc rối lớn!
Trong số tay học sinh của học viện, có ghi một quy định không được phép vi phạm.
[11. Trong giờ học phải có mặt tại chỗ ngồi của mình, những học sinh vi phạm sẽ bị xử lý nghiêm khắc]
Quy định này còn được khoanh tròn bằng bút đỏ. Nhìn ba chữ "xử lý nghiêm khắc" phía sau cũng đủ biết hậu quả nghiêm trọng đến mức nào.
Thông thường trong giờ học, chỉ được phép ởi vệ sinh khi được giáo viên chủ nhiệm cho phép, nếu bị phát hiện xuất hiện ở những nơi khác...
Ninh Thu Thủy nhìn người vệ sinh đang bước tới gần, trong lòng chìm xuống đáy vực.
Một tay hắn nắm chặt bảng tên, tay còn lại nắm chặt tắm ảnh của Hắc Y Phu Nhân, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay với người vệ sinh, còn người vệ sinh dường như hoàn toàn không nhìn thấy con quỷ trên đỉnh đầu Ninh Thu Thủy, vẫn tiếp tục tiến lại gần hắn.
Ngay khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn nửa người, Ninh Thu Thủy đột nhiên tung một cú đấm về phía đối phương!
Cú đám này bát ngờ, dồn hết sức lực.
Bichl
Người vệ sinh trúng một cú đám của Ninh Thu Thủy, nhưng không hề lùi bước.
Không phải cú đắm của Ninh Thu Thủy không đủ mạnh, mà là hắn đã bị hai bàn tay trắng bệch kia tóm láy!
Ngav khoảnh khắc bi đôi tay quỷ kia chạm vào, người vệ sinh dường như mới nhìn thấy con quỷ đó, vẻ tham lam và hung ác trong mắt ông ta bỗng chốc biến thành sợ hãi!
"Là cậu... Là cậu!”
Ông ta dường như nhận ra con quỷ này, cơ thể ra sức giãy giụa, nhưng vô ích.
"Tôi đi đâu thì liên quan gì đến ông?"
Ninh Thu Thủy xác định người vệ sinh này chắc chắn không phải quỷ.
Hắn vặn cổ, chuyển quỷ khí sang tay trái nắm chặt, sau đó giơ nắm đấm phải lên, hung hăng đắm vào thái dương của người vệ sinh!
Bichl
Bịchl!
Bichl
Người vệ sinh định hét lên thảm thiết, nhưng ngay sau đó đã bị một cục giấy nhét đầy miệng!
"Thật ngại quá... Tôi không thể để ông đi báo cáo tôi được."
"Hơn nữa tôi cũng không tin tưởng ông, vì vậy hôm nay ông không thể sống sót rời khỏi đây."
Ánh mắt Ninh Thu Thủy lóe lên sát ý.
Trong phòng chứa đồ này không có camera giám sát, người vệ sinh chết ở đây, ngoài con quỷ kia ra thì sẽ không ai biết là do hắn làm.
Tuy nhiên, khi ra tay, hắn có thể cảm nhận rõ ràng người vệ sinh này không phải là người bình thường, người bình thường dù có khỏe mạnh đến đâu cũng không thể chịu nổi cú đám có ý nhắm vào thái dương của hắn.
Nhưng người vệ sinh phải chịu đựng hơn chục cú đắm như vậy mới chịu ngừng giãy giụa.
Ninh Thu Thủy vẫn chưa dừng lại ở đó. Mặc dù đôi tay quỷ kia đã buông thi thể người vệ sinh ra, Ninh Thu Thủy vẫn tìm thấy một con dao gọt hoa quả nhỏ trong phòng chứa đò.
Lưỡi dao gỉ sét loang lễ, rất mỏng.
Ninh Thu Thủy tiện tay lau dao bằng quân áo của người vệ sinh, sau đó dùng quần áo che cổ ông ta lại, tay cầm dao gọt hoa quả, bắt đầu cắt đầu thi thê.
"Ông là quái vật, không cắt đầu ông, tôi thực sự không yên tâm... Nhỡ đâu ông sống lại thì sao?"
Ninh Thu Thủy vừa cười vừa hoàn thành việc chặt đầu người vệ sinh mà không để dính một giọt máu nào lên người.
Người bình thường không thể dễ dàng dùng lưỡi dao mỏng như vậy để chặt đầu người khác, trừ khi là người hiểu rõ cấu tạo cơ thể con người.
Con quỷ đang lơ lửng trên không trung kia, nhìn Ninh Thu Thủy làm xong mọi việc, trong mắt lóe lên một tia sáng kỳ lạ.
Ninh Thu Thủy ném con dao gọt hoa quả đi, quay đầu nhìn nó, ngay khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau, con quỷ kia thậm chí còn lùi lại nửa bước. "Cậu là Trịnh Thiếu Phong?"
Con quỷ lạnh lùng nhìn hắn, không nói gì.
"Cậu không giết tôi sao?"
"Tại sao cậu lại tự sát?”
"Hoàng Đình Đình chết rồi sao?"
"Hai người có phải đã hẹn ước làm chuyện gì đó, có liên quan đến sự thay đổi của căn phòng tối kia không?"
Trước hàng loạt câu hỏi của Ninh Thu Thủy, con quỷ dường như có chút không kiên nhẫn. nó bẻ một ngón tay của mình đưa cho Ninh Thu Thủy, sau đó biến mắt.
Ninh Thu Thủy nhìn ngón tay băng lãnh máu thịt be bét, như có điều suy nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận