Quỷ Xá

Chương 716: [Đường Cái] Manh Mối

Chương 716: [Đường Cái] Manh MốiChương 716: [Đường Cái] Manh Mối
Chương 716: [Đường Cái] Manh Mối
Chương 716: [Đường Cái] Manh
Mối
Khách sạn, phòng 001.
Hai người đàn ông dựa vào cửa sổ
hút thuốc, gạt tàn được đặt trên bệ
cửa sổ, bên trong đã có một ít tàn
thuốc.
Một người cao, một người thấp,
vóc dáng đều gây gò, người bên
phải là đầu trọc, trên đầu, trên mặt
có rất nhiều sẹo.
Bọn họ đều là những Khách Quỷ
bước vào cánh cửa này, người bên
trái tên là Bốc Vị Đông, chính là
người đã nói mình ở lại chặn hậu
duy trì trật tự khi chạy trốn ở tâng hai trạm dịch trước đó.
Người bên phải tên là Tân Vĩ Lương, ánh mắt mang theo vài phần u ám khác thường.
"Mấy giờ rồi?"
Bốc Vị Đông hỏi Tân Vĩ Lương.
Tân Vĩ Lương nhìn điện thoại của mình.
"11 giờ rồi, anh Đông."
"Buổi tối à?"
"Tất nhiên là buổi trưa."
Bốc Vị Đông im lặng một lúc, nói: "Thời tiết bên ngoài âm u quá, tôi còn tưởng đã vào đêm rồi."
"Đúng rồi, nhóm người kia cũng đến rồi à?"
Tân Vĩ Lương gật đầu. "Đến rồi, tôi vừa đi xem, xe tải đang đậu ở bên ngoài."
Bốc Vị Đông im lặng một lúc.
Thấy anh ta cứ im lặng không nói, Tân Vĩ Lương hỏi:
'Sao vậy anh Đông?”
Bốc Vị Đông nhìn chằm chằm vào cơn mưa lớn bên ngoài, lắc đầu nói:
'Không đúng.
"Chỗ nào không đúng?”
Bốc Vị Đông:
"Le ra bọn họ không thể đến khách sạn được.
Anh ta nhẹ nhàng gõ tàn thuốc vào gạt tàn, bắt đâu suy nghĩ lại tình huống bọn họ đến đây:
"Lúc chúng ta đến, trời đã bắt đầu mưa rồi."
"Cậu còn nhớ "mặt quỷ" trên cửa kính xe không?”
Tân Vĩ Lương hít một hơi thật sâu. "Nhớ chứ, đó là mặt của Khấu Chí Hoa."
"Lúc trước ở tâng hai trạm dịch, chỉ có hắn ta trả lời câu hỏi của con quỷ gõ cửa bên ngoài, chắc là vì lý do này mà hắn ta bị bỏ lại ở đó."
Bốc Vị Đông gật đầu.
-Đúng vậy.
"Cho dù là tốc độ, trọng lượng hay khả năng chống chọi với gió ngược, xe của chúng ta đều vượt xa chiếc xe tải kia."
"Suốt quãng đường cũng không he dừng lại, dựa theo thời gian đó để tính toán, chúng ta không biết đã bỏ xa chiếc xe tải kia bao nhiêu... Quỷ hồn của Khấu Chí Hoa cũng xuất hiện trên cửa của hai chiếc xe còn lại, chứng tỏ không chỉ nhắm vào chúng ta, tất cả mọi người đều bị ảnh hưởng."
"Khuôn mặt đó là do mưa tạo thành, những người trên xe tải chắc chắn cũng không thoát khỏi, với tốc độ xe của chúng ta, lúc đến khách sạn cũng suýt chút nữa để quỷ hồn của Khấu Chí Hoa chui ra ngoài, cậu cảm thấy những người lái xe tải kia có thể đến kịp sao?" Bốc Vị Đông nêu ra điểm mâu thuẫn này, Tân Vĩ Lương cũng rơi vào trâm tư.
Anh Đồng, anh nói vậy cũng có lý..."
“Nhưng tại sao lại như vậy?”
“Thư” cũng không đề cập đến, hay là tôi sang phòng bên cạnh hỏi bọn họ một chút?'
"Nội dung thư” của chúng ta không thể nào hoàn toàn giống nhau được, bên đó có lẽ có manh mối mới."
Bốc Vị Đông liếc nhìn Tân Vĩ Lương.
"Cậu làm việc kiểu gì vậy, cậu sang phòng bên cạnh hỏi bọn họ, bọn họ không đưa, cậu có thể nhìn thấy sao?”
Tân Vĩ Lương cười toe toét, vết sẹo trên mặt chuyển động, trông giống hệt như những con rết.
“Bon họ sẽ đưa. "Nếu không đưa, tôi giết hai người, những người sống sót đến cánh cửa này đều sợ chết, nhìn thấy tôi liều mạng, bọn họ sẽ giao “thư” ra." Tân Vĩ Lương vừa nói, vừa cảm thấy ý tưởng của mình thật tuyệt vời, liên ném tàn thuốc, định sang phòng bên cạnh, nhưng bị Bốc Vị Đông gọi lại:
"Mau quay lại đây cho tôi, suốt ngày cứ liều mạng với cái này, liều mạng với cái kia, cậu có mấy cái mạng hả?"
Tân Vĩ Lương bất đắc dĩ quay đầu lại:
“Anh Đông, anh cứ chan chừ như vậy, rất dễ chịu thiệt đấy."
"Đây là cánh cửa thứ tám, lỡ như bỏ lỡ một cơ hội, sẽ vạn kiếp bất phục.'
"Đầu óc tôi không được tốt, anh cũng biết, bây giờ cũng chỉ có thể giúp anh được như vậy, đợi đến lúc lệ quỷ đòi mạng, tác dụng của tôi chẳng đáng là gì...
Bốc Vị Đông thở dài:
"Chuyện chưa đến mức tồi tệ như vậy."
"Nghe tôi nói đã, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, quỷ hồn của Khấu Chí Hoa có lẽ chỉ là một lời nhắc nhở với chúng ta...
"Nó hẳn là "manh mối" mà Huyết Môn cố tình để lại cho chúng ta, nếu không với tốc độ rùa bò của chiếc xe tải kia, Khấu Chí Hoa đã sớm xuất hiện từ nửa đường rồi." "Trên xe tải có tổng cộng 7 Khách Quỷ, mỗi người chỉ có thể sử dụng Quỷ Khí một lần, dựa theo cường độ của lệ quỷ ở cánh cửa thứ tám, bọn họ căn bản không thể trụ được đến khách sạn."
Dừng một chút, anh ta khẳng định chắc nịch:
"Tuyệt đối, tuyệt đối không thể nào tru được.
"Cách giải thích duy nhất, chính là mức độ quỷ dị của thế giới Huyết Môn lần này còn vượt xa dự đoán của chúng ta, rất nhiêu quy luật vật lý bên ngoài, chưa chắc đã áp dụng được ở đây."
"Ví dụ như, chúng ta cảm thấy mình đã bỏ xa chiếc xe tải rất xa, nhưng trên thực tế, nó vẫn luôn ở gần chúng ta." "Như vậy, nếu coi quỷ hồn của Khấu Chí Hoa là một loại gợi ý, thì tình huống sẽ dễ hiểu hơn một chút - nước mưa rơi trên kính, biến thành quỷ”
"Không có nước mưa, con quỷ lại biến mất."
"Vậy thì - nước và kính, không thể tiếp xúc lâu dài."
Nhìn Tân Vĩ Lương đang nghe với vẻ mặt ngơ ngác, Bốc Vị Đông tiếp tục nói:
"Ngoài ra, còn phải cẩn thận gương."
"Xét cho cùng, gương và kính cũng có một số điểm chung."
"Dù sao chúng ta chỉ ở khách sạn một ngày, không cân tắm rửa, cũng không cần sử dụng bồn rửa mặt của bọn họ."
"Cố gắng tránh để kính và gương dính nước, sáng mai mưa tạnh, chúng ta lập tức rời khỏi khách sạn!"
Tân Vĩ Lương gật đầu.
"Tôi nghe không hiểu lắm, nhưng anh Đồng nói gì thì là vậy.....
Bên kia, Cố Thiếu Mai cũng nhận ra sự khác thường của Ninh Thu Thủy, hắn đứng bên cửa sổ, hai tay đút túi, cứ nhìn chăm chằm ra chỗ xe đậu bên ngoài, không biết đang nhìn cái gì.
Anh đang nhìn gì vậy?”
Cố Thiếu Mai khép cuốn sách trong tay lại, tò mò hỏi Ninh Thu Thủy đang đứng bên cửa sổ.
Ninh Thu Thủy đáp: "Xe."
Lúc sau, Ninh Thu Thủy xoay người, đi vê phía cửa phòng.
"Đừng chạy lung tung, tôi đến phòng 006 xem sao.
"Từ góc độ căn phòng đó hẳn là sẽ nhìn rõ hơn.”
"Có vài chuyện, quay về tôi sẽ nói với mọi người sau.'
Cố Thiếu Mai khẽ gật đầu.
"Vâng.
Sau khi Ninh Thu Thủy rời đi, Cố Thiếu Mai nhìn chằm chằm vào cửa, miệng lam bẩm:
"Bác sĩ thú y... bác sĩ... bác sĩ... bệnh viện.......
Bạn cần đăng nhập để bình luận