Quỷ Xá

Chương 344: Khai Nhãn

Chương 344: Khai NhãnChương 344: Khai Nhãn
Chương 344: Khai Nhãn
Chương 344: Khai Nhẫn
Lúc Ninh Thu Thủy và mọi người đến Quỷ Xá đã là nửa đêm, lúc hắn và Bạch Tiêu Tiêu xuống xe, thật sự đã dọa Điền Huân giật nảy mình.
Trên người hai người bê bết máu, quần áo xộc xệch, khắp nơi đều là lỗ thủng.
"Anh Thu Thủy, chị Tiêu Tiêu, hai người không sao chứ?”
Điền Huân vội vàng tiến lên, cần thận xác nhận hai người không có gì đáng ngại, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Có thể trở về, đương nhiên là không sao rồi."
Bạch Tiêu Tiêu dịu dàng xoa đầu cậu ta.
Xe buýt của Quỷ Xá có năng lực tự chữa lành và cầm máu nhất định, nhưng trường hợp như Ninh Thu Thủy mất đi cả một cánh tay, thì phải trở về Quỷ Xá mới có thể mọc lại được.
Bên trong biệt thự có chút vắng vẻ, hôm nay chỉ có một mình Điền Huân ở đây.
"Mọi người đâu rồi Điền Huân?”
Điền Huân ngắng đầu lên, nói như đọc thuộc lòng:
"Anh Quân ở thế giới bên ngoài, Râu quai nón có về một chuyến, nhưng mà bị anh Giang rủ đi câu cá rồi, Lộ Viễn cũng đi theo bọn họ.”
"Vân Thường (người mới cùng sống sót với Dư Giang) vẫn chưa về, vẫn đang ở thế giới hiện thực.”
Ba người ngồi bên cạnh lò sưởi, cảm nhận hơi ấm từ đó truyền đến, Bạch Tiêu Tiêu khẽ rên lên một tiếng thoải mái.
Điền Huân cầm lấy bắp ngô nướng cháy của mình, vừa bẻ vừa hỏi:
"Anh Thu Thủy, chị Tiêu Tiêu, hai người gặp phải chuyện gì trong Huyết Môn vậy, sao lại thê thảm như vậy..."
Ánh mắt cậu thỉnh thoảng lại liếc nhìn cánh tay bị đứt của Ninh Thu Thủy, dường như nhớ lại những chuyện kinh khủng trong quá khứ.
Đối với Điền Huân, Ninh Thu Thủy và Bạch Tiêu Tiêu cũng không có gì giấu diễm, giống như kể chuyện vậy, kế lại chỉ tiết những gì đã trải qua trong thế giới sau Huyết Môn.
Sau khi nghe xong, sắc mặt Điền Huân hơi thay đổi.
"Có thể cho em xem mảnh ghép hình kia được không?"
Ninh Thu Thủy cũng không giấu diễm, trực tiếp lấy mảnh ghép hình ra, đưa cho Điền Huân.
Sau khi nhận lấy, cậu ta cẩn thận quan sát trong tay, nói:
"Mảnh ghép này quả thật có chút khác biệt so với mảnh ghép hình thông thường... Thật ra phải nói là, Mang thúc từng nói qua với em một chút."
Lại một lần nữa nhắc đến người đàn ông tên "Mạnh" đầy bí ấn này, hai người đều tập trung tinh thần.
Trên người người đàn ông tên Mạnh kia thật sự có quá nhiều bí mật.
"Mang thúc từng nói với em về chuyện này sao?" "Ừm, từng nói, bởi vì rất lâu về trước, Mang thúc cũng từng có được mảnh ghép hình tương tự.”
Kỳ thật cũng không phải là quá lâu trước đây, cho nên án tượng của Điền Huân vẫn còn rất sâu sắc.
"Loại mảnh ghép hình này không giống với mảnh ghép hình thông thường, dường như đã bị một thế lực đặc biệt nào đó ăn mòn, cụ thể có công dụng gì thì Mang thúc không nói, hẳn là cũng có ảnh hưởng khác nhau tùy theo mảnh ghép hình, nhưng nếu hình dạng bên ngoài là hình con mắt, hẳn là... có liên quan đến việc nhìn?" Điền Huân có chút nôn nóng muốn thử, trả mảnh ghép hình lại cho Ninh Thu Thủy, ra hiệu cho hắn đặt mảnh ghép hình vào bức tranh ghép hình ở cửa cầu thang.
Sau khi Lương Ngôn biến mắt ở Âm Sơn, mảnh ghép hình ở đây chỉ còn lại 4 miếng.
Ba người đi đến dưới bức tranh ghép hình, Ninh Thu Thủy hỏi Điền Huân:
"Trước kia mảnh ghép hình của Mang thúc là hình dạng gì?"
Điền Huân nói:
"Là con dao găm."
"Hình như chính là con dao găm trong tay chị Tiêu Tiêu."
Nghe vậy, hai người đều sửng sốt, Ninh Thu Thủy liếc nhìn Bạch Tiêu Tiêu, vẻ mặt kinh ngạc của cô chứng minh cô cũng không biết chuyện này.
"Con dao găm đó... không phải là do Chi Tử tặng cho tôi sao?"
Bạch Tiêu Tiêu lẫm bẩm tự nói, lấy ra Quỷ Khí đặc biệt nhát trên người.
Trên con dao găm này có khắc hai chữ "Chi Tử", là tín vật mà Mang tiên sinh năm đó tặng cho Chi Tử, nhưng sau đó Mang tiên sinh biến mát bí ẩn trong thế giới sau Huyết Môn, Chi Tử cũng tự sát theo, vì vậy con dao găm này đã được Chi Tử đề lại cho cô.
"Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra..."
Ngay khi cô đang nghi ngờ, Ninh Thu Thủy đưa tay ra, đặt mảnh ghép hình con mắt kia vào bức tranh ghép hình.
Chuyện ngoài ý muốn đã xảy fa———
Theo con mắt trong tay Ninh Thu Thủy dần dần dung nhập vào mảnh ghép hình, bức tranh ghép hình đột nhiên trở nên vặn vẹo, trên bề mặt vậy mà lại mọc ra rất nhiều mạch máu màu đen, giống như mạch máu của một sinh vật khổng lồ nào đó không ngừng nhúc nhích, dữ tợn lại đáng sợi
Cái đầu lâu mục nát, không hoàn chỉnh kia cũng "sống" lại, miệng hơi hé mở, như đang nói điều gì đó.
Sự biến hóa như vậy kéo dài gần năm phút mới dừng lại.
Cuối cùng, đầu lâu trên bức tranh ghép hình không còn cử động nữa, chỉ là trong hốc mắt trên trán nó, đã mọc ra một con ngươi đen kịt.
Trong con ngươi đó ân chứa sự quỷ dị và oán niệm không thể tưởng tượng nổi, cho dù đang ở trong Quỷ Xá, ba người cũng không dám nhìn chằm chằm vào con mắt đó quá lâu!
Cùng lúc đó, khóe miệng đầu lâu trên bức tranh ghép hình nhếch lên, dường như đang CƯỜi.
Ba người trên cầu thang đều im lặng, không ai lên tiếng.
"Chuyện này... hẳn là chuyện tốt nhỉ?"
Bạch Tiêu Tiêu lúng túng nói.
"Hẳn là vậy."
Ninh Thu Thủy ho khan một tiếng, giọng nói cũng hiếm khi lộ ra vẻ bối rối.
Sự biến hóa vừa rồi thật sự là... quá mức quỷ dị, cho đến bây giờ, sau lưng bọn họ vẫn còn toát ra chút lạnh lẽo.
"Nhưng hình như tôi không cảm nhận được gì thay đổi cả..."
Ninh Thu Thủy kiểm tra cơ thể mình, không thấy xuất hiện thêm Quỷ Khí gì, cũng không cảm thấy mình đột nhiên có được siêu năng lực gì, tất cả đều giống như bình thường.
Biểu cảm của Điền Huân bên cạnh có chút kỳ quái...
"Ừm... đúng là rất kỳ lạ."
"Kỷ thật trước kia em cũng từng có được một mảnh ghép hình đặc biệt, hơn nữa còn có được một Quỷ Khí đặc biệt "đồng hồ cát" từ đó, nhưng mà cho dù là em hay là Mang thúc, lúc ghép mảnh ghép hình đặc biệt vào, hình như cũng không có động tĩnh lớn như vậy, lễ ra anh phải có được một Quỷ Khí đặc biệt cường đại mới đúng..."
Ngay khi ba người còn đang khó hiểu, đột nhiên nghe thấy bên ngoài biệt thự truyền đến rất nhiều tiếng kêu thảm thiết đầy kinh hãi, có tiếng trầm đục, có tiếng the thé, bọn họ lập tức chạy ra ngoài biệt thự, đây cửa ra, cảnh tượng trước mắt khiến ba người hoàn toàn sững sờ tại chỗ.
—— Đường phố và xung quanh vốn bị màn sương mù dày đặc bao phủ... vậy mà không biết từ lúc nào đã tan hết sương mùi
Màn sương mù dày đặc bắt đầu trở nên loãng hơn, rất nhiều quỷ quái đáng sợ trên đường phố hiện hình, vặn vẹo kỳ dị, giống như khu vườn không người cắt tỉa, đủ loại thứ hỗn tạp mọc um tùm!
Nhìn những con quỷ quái kỳ hình dị trạng trên đường phó, ba người Ninh Thu Thủy không khỏi giật mình.
Chẳng trách lúc trước khi hắn vừa đến Quỷ Xá, gã béo nhảy xe lại bị lột da một cách khó hiểu, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không phát ra được. trên đường phố này, trên cây cối, trong những ngôi nhà cũ nát xung quanh... vậy mà lại toàn là lệ quỷ đáng sợi
Bạn cần đăng nhập để bình luận