Quỷ Xá

Chương 788: 【 Chạy Thoát ] Đồng Hồ Cát (2)

Chương 788: 【 Chạy Thoát ] Đồng Hồ Cát (2)Chương 788: 【 Chạy Thoát ] Đồng Hồ Cát (2)
Chương 788: Í Chạy Thoát ] Đồng Hồ Cát (2) Chương 788: 【 Chạy Thoát 】
Đồng Hồ Cát (2)
Nhìn thấy chiếc đồng hồ cát trong tay Vương Thanh, ánh mắt Ninh Thu Thủy đột nhiên thay đổi. Khoảnh khắc đó, trong đầu hắn lập tức hiện lên hai điều.
Điều đầu tiên chính là manh mối cuối cùng trong số những manh mối mà hắn đã để lại ở giai đoạn Bản Năng. ...
1. Muốn đi vào cầu thang cần phải tìm được (一一)…
Một phần thông tin quan trọng trong manh mối này đã bị một thế lực bí ẩn nào đó xóa bỏ. Mà hiện tại, Ninh Thu Thủy đã nghi ngờ, thứ mà bọn họ cần phải tìm để đi vào cầu thang, chính là chiếc đồng hồ cát mà Vương Thanh đang cầm trong tay.
Còn điều thứ hai mà Ninh Thu Thủy nghĩ đến, chính là Điền Huân. Bởi vì bình thường Ninh Thu Thủy rất ít khi tiếp xúc với đồng hồ cát, trong đâu không có quá nhiều thông tin nhiễu loạn.
Cho nên, hắn rất nhanh đã nghĩ đến Điền Huân.
Đang lúc hắn trầm tư, thì Đồ Thúy Dung đã lên tiếng hỏi:
“Đây là thứ gì vậy?”
"Còn ... cậu muốn chúng tôi giúp cậu việc gì?”
Vương Thanh nói: "Đây là thời gian mà tôi cho các người mượn."
"Chỉ có câm nó, các người mới có thể rời khỏi tâng này."
"Còn về tâm nguyện còn lại của tôi... chính là hy vọng các người có thể tìm được và thiêu chết' kẻ sát nhân' đã giết chị gái tôi."
"Ba người các người, ít nhất phải có một người đồng ý với tôi, tôi mới giao đồng hồ cát cho các người..
Đồ Thúy Dung suy tư, nghiêng đầu nhìn hai người còn lại.
"Có nghĩa là, chúng ta có thể lựa chọn tách ra khi ở trong cầu thang, đúng chứ?"
Vương Thanh:
'Đương nhiên.” "Bất quá, sau khi các người đi vào cầu thang, chỉ cần có một người chưa đi ra, như vậy thời gian tiêu hao sẽ được tính theo ba người "Chờ den khi thời gian của đồng hồ cat tiêu hao hết, các người sẽ bị ném ngẫu nhiên đến tâng lâu gần nhất."
Đồ Thúy Dung:
"Bị ném đến tâng lầu gân nhất thì sẽ xảy ra chuyện gì?"
Vương Thanh có chút cứng nhắc đáp:
"Sẽ không xảy ra chuyện gì đáng sợ đâu, nhưng mà có thể sẽ ảnh hưởng đến việc các người rời khỏi tòa nhà này.'
Đồ Thúy Dung lại hỏi:
"Lối ra của tòa nhà ở đâu?" Vương Thanh không trả lời câu hỏi này, trên gương mặt trắng bệch lại nở một nụ cười quỷ dị:
"Các người quyết định xong chưa?”
Lúc này, Ninh Thu Thủy mới lên tiếng hỏi:
"Tòa nhà lớn như vậy, chúng tôi đi đâu tìm kẻ sát nhân đã giết chị cậu?”
"Ít nhất, cậu cũng phải giúp chúng tôi khoanh vùng tâng lâu chứ?" Vương Thanh đưa ngón tay chỉ xuống đất, nói:
"Ngay ở tầng dưới."
Ninh Thu Thủy nhìn chằm chăm vào chiếc đồng hồ cát trên bàn, không chút do dự câm lấy. "Được, tôi đi tìm."
Theo động tác cam lấy đồng hồ cát của hắn, thân thể Vương Thanh cũng bắt đầu dần dân trở nên trong suốt, tờ giấy thi trên bàn cũng hóa thành một vũng mủ đen hôi thối, cuối cùng biến mất không còn một dấu vết ...
Ba người hoàn hồn, trên hành lang đã không còn bàn học, 12 phòng học lúc trước cũng biến thành 12 căn phòng xi măng bình thường. Bóng tối ở cuối hành lang biến thành một cầu thang uốn lượn gợn sóng.
Nơi đó trồng như một khu vực bị ngâm trong nước, bên ngoài có một lớp màng mỏng màu xanh nhạt, lúc ẩn lúc hiện. "Làm sao bây giờ?"
Đồ Thúy Dung khoanh tay trước ngực, dựa lưng vào bức tường xi măng, hỏi hai người còn lại.
Hay nói đúng hơn... là hỏi Ninh Thu Thủy.
Trong lòng Đồ Thúy Dung, cô nhóc độc miệng Tư Hưng Lợi rất khó có thể đưa ra được ý kiến mang tính xây dựng.
Ngoại trừ một số trường hợp đặc biệt.
Ánh mắt Ninh Thu Thủy trở nên sắc bén.
"Trước khi quyết định đi hay ở, tôi muốn nói một chuyện."
Ánh mắt của hai cô gái nhìn hắn mang theo vẻ nghiêm túc. "Anh nói đi."
Ninh Thu Thủy:
"Giai đoạn Kinh Nghiệm và giai đoạn Bản Năng của chúng ta đang ở hai không gian khác nhau, nhưng lại có sự ảnh hưởng lẫn nhau. Trước đây tôi vẫn luôn suy nghĩ, rốt cuộc thì giữa hai không gian có mối liên hệ gì, là thế giới song song, hay là cái gì khác ... Điều này đã khiến tôi băn khoăn rất lâu.'
Tư Hưng Lợi chống nạnh:
"Sao nào, anh nghĩ thông rồi à?” Ninh Thu Thủy trâm ngâm một lúc, đáp:
"Còn nhớ chuyện chúng ta đã thảo luận trước đây không?”
"Bên ngoài cửa sổ có quỷ, không cho chúng ta xem xét kết cấu của tòa nhà, dường như là không muốn chúng ta phát hiện ra điều gì đó."
"Cầu thang' đôi khi xuất hiện ở bên chúng ta, đôi khi lại xuất hiện ở bên giai đoạn Bản Năng, hai bên hợp tác, mới có khả năng cuối cùng trốn thoát khỏi tòa nhà này." Tư Hưng Lợi nhướng mày:
"Trước đây chẳng phải chúng ta đã suy đoán ra tòa nhà có hình tam giác dựa vào số tâng và số phòng rồi sao?"
"Sao nào, hình dạng của tòa nhà có liên quan gì đến không gian mà hai giai đoạn của chúng ta đang ở à?"
Ninh Thu Thủy giơ chiếc đồng hồ cát trong tay lên trước mặt hai cô gái:
"Nhưng nếu... tòa nhà có hình dạng như thế này thì sao?”
Theo lời hắn nói, trên mặt Đồ Thúy Dung và Tư Hưng Lợi đều hiện lên một tia kinh ngạc.
Tòa nhà mà bọn họ đang ở ... có hình dạng đồng hồ cát?
"Chờ đã, tòa nhà này, thật sự có thể xây dựng thành hình dạng như vậy sao?”
Tư Hưng Lợi nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ cát trong tay Ninh Thu Thủy, trong đầu đã hiện lên một hình ảnh đại khái.
Cô cảm thấy, điều này thật sự là quá hoang đường.
"Nếu là bên trong Huyết Môn... thì thật sự có khả năng."
Giọng điệu của Đồ Thúy Dung trở nên cực kỳ nghiêm túc.
"Hơn nữa, nếu tòa nhà thật sự được thiết kế như vậy, như vậy vê mặt không gian tương ứng, hai giai đoạn khác nhau của chúng ta rất có thể sẽ xuất hiện nhiều khả năng.
"Có thể là tương ứng đồng bộ, cũng có thể là tương ứng phản chiếu '."
"Điều này sẽ ảnh hưởng đến hành động tiếp theo của chúng ta, nhất định phải làm rõ!"
Tư Hưng Lợi ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, dường như đã hiểu ý của Đồ Thúy Dung:
"Như vậy cũng quá phức tạp rồi, bởi vì nếu như tòa nhà thật sự có hình dạng đồng hồ cát, chúng ta bên này có thể là đối xứng phản chiếu hoàn toàn, chân ở trên, đầu ở dưới, nhưng cũng có khả năng bọn họ đứng cùng hướng với chúng ta, chỉ là khu vực bọn họ đang ở là hình tam giác ngược, trái ngược với chúng ta, nhưng mà nếu là đối xứng phản chiếu hoàn toàn, chúng ta cũng không có cách nào chắc chắn chúng ta đang ở tang dưới ... Ôi, đau đầu quá, như vậy chẳng phải là phải để lại một đống thông tin trao đổi, nhưng mà số lượng chữ mà Huyết Môn cho chúng ta để lại manh mối rất ít!" Tư Hưng Lợi càng nói càng rối, ôm đầu, có chút tự kỷ.
Ninh Thu Thủy suy nghĩ một chút rồi nói:
"Căn bản là không cần phức tạp như vậy."
"Chúng ta chỉ cần biết, quỹ đạo di chuyển của chúng ta có phải là đối xứng phản chiếu hay không là được rồi."
"Vị trí đứng không quan trọng.' "Hơn nữa, nếu như tòa nhà thật sự có hình dạng đồng hồ cát, như vậy nhiệm vụ chính tuyến của chúng ta sẽ phải đối mặt với một khả năng” khác."
Hắn vừa nói vừa đặt chiếc đồng hô cát trước mặt hai cô gái, dùng ngón trỏ gõ nhẹ vào vị trí cát chảy ở giữa, phát ra tiếng động giòn tan. "Lối ra của tòa nhà ... rất có thể là ở đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận