Quỷ Xá

Chương 510: Dự Án Đặc Biệt

Chương 510: Dự Án Đặc BiệtChương 510: Dự Án Đặc Biệt
Chương 510: Dự Án Đặc Biệt
Chương 510: Dự Án Đặc Biệt
Nội dung trên tắm bưu thiếp khiến người ta kinh hãi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, tám bưu thiếp này là do Bách Đình gửi cho hắn.
Trên đó đề cập đến ba điều quan trọng.
Thứ nhát, Trung tâm Phục hồi Tinh thần Quang Minh, rõ ràng có liên quan đến tòa nhà.
Thứ hai,"chế tạo Thư”.
Thứ ba, Cục 9.
Ninh Thu Thủy cần thận kiểm tra tắm bưu thiếp, còn có một số điện thoại đặc biệt.
Hắn rảnh rỗi bám số gọi thử, đầu dây bên kia báo số không tồn tại.
Kết quả nằm trong dự đoán.
Cát tám bưu thiếp đi, Ninh Thu Thủy từ từ ngả người ra sau ghế. Khi hắn tỉnh dậy lần nữa, đã quay về Quỷ Xá.
Không biết từ lúc nào Văn Tuyết đã biến mất, còn Bạch Tiêu Tiêu đang ngủ mê man trên ghế trước.
Cô dụi mắt, vịn tay ghế đứng dậy.
"Đã đến rồi sao?" "ừp "
Hai người xuống xe. Trước cửa, Quân Lộ Viễn đang đeo giỏ cá, tranh luận điều gì đó với Dư Giang.
Nhìn thấy hai người, bọn họ ngắn người, sau đó Quân Lộ Viễn tỏ vẻ ngạc nhiên:
"Anh Thu Thủy, chị Tiêu Tiêu, hai người đã vào cửa rồi sao?"
Ninh Thu Thủy gật đầu.
"Ừ, dẫn một người bạn bên ngoài vào, cánh cửa Huyết Môn thứ sáu."
Quân Lộ Viễn giơ ngón tay cái lên.
"Giỏi!" "Quả nhiên là hai người, đã đến cánh cửa thứ sáu rồi."
Bạch Tiêu Tiêu nhón chân sau lưng Ninh Thu Thủy, nhìn bọn họ:
"Này, hai người lại đi câu cá à2?"
Dư Giang mặt mày ủ rũ.
"Câu cái gì mà câu!”
"Thằng nhóc Quân Lộ Viễn này hết thời gian bảo hộ tân thủ rồi, chúng tôi tìm máy chỗ ven bờ, câu cả ngày lẫn đêm, kết quả tay trắng."
Quân Lộ Viễn thanh minh:
"Chuyện này không thể trách tôi, rõ ràng là do anh quá xui xẻo, sáng nay bảo anh lái xe chậm một chút, anh không tin, kết quả đâm phải người ta, xui xẻo cả ngày."
Dư Giang bực bội nói:
"Mẹ nó, trách tôi sao?”
"Mấy ông già bà cả đi đường không có đèn xanh đèn đỏ, không thèm nhìn trước ngó sau à2?"
"Ông già Địa Trung Hải đó đáng đời, đi đường còn cúi đầu xem tài liệu, ông ta không chết thì ai chết?"
Nghe giọng điệu của Dư Giang, Ninh Thu Thủy cứ tưởng anh ta đã giết người, nhưng sau khi hỏi rõ ngọn ngành mới biết, ông lão bị tông chỉ bị thương nhẹ, cũng không đòi Dư Giang bồi thường, chỉ chửi Dư Giang vài câu rồi tập tễnh bỏ đi.
"Vậy thì vận may của anh cũng không tệ lắm."
Bạch Tiêu Tiêu trêu chọc:
"Loại người này mà nằm lăn ra đất kêu la vài tiếng, không mắt mười ngàn tám ngàn thì chắc chắn anh không thoát được. Nếu ông ta ác hơn một chút, có khi anh còn bị lột sạch quần áo."
Dư Giang thở dài.
"Thật là mát hứng... À đúng rồi, trước khi hai người vào cửa có gặp Râu Quai Nón không?" Ninh Thu Thủy suy nghĩ một chút, đối với hắn và Bạch Tiêu Tiêu, đó đã là chuyện của mấy ngày trước.
"Không."
"Anh tìm anh ta có chuyện gì à2?"
Dư Giang:
"Cũng không có chuyện gì... Chỉ là tâm trạng đang rối bời, muốn ăn chút đồ ăn anh ta nấu."
Ninh Thu Thủy bật cười.
Xem ra, lão thần côn Lưu Thừa Phong đã thành công chinh phục mọi người trong Quỷ Xá bằng tài nấu nướng của mình. "Đề tôi hỏi giúp anh."
Sau khi vào Quỷ Xá, Ninh Thu Thủy gọi điện cho Lưu Thừa Phong. Giọng nói của anh ta ở đầu dây bên kia có vẻ mơ màng:
"Alo, tiểu ca.. Chuyện gì thế?"
Ninh Thu Thủy kể chuyện cho Lưu Thừa Phong nghe, anh ta im lặng một lát rồi nói:
"Mai đi, hôm nay tôi mới ởi làm phép cho người ta, bị trật chân rồi."
"Làm phép? Ở đâu có ma ám à2?"
"Không phải ma ám, con gà mái tơ nuôi mười năm của bà Trương ở thôn Ngưu dưới chân núi chết rồi, nhờ tôi làm phép siêu độ cho nó. Bà Trương dúi cho tôi sáu trăm tệ, tôi nghĩ người ta cho nhiều như vậy, mình không thể quá qua loa, nên nhảy múa cả ngày, kết quả..."
"Có nghiêm trọng không?"
"Không nghiêm trọng, bác sĩ nói hai tháng là khỏi."
"... Vậy thì ngày mai anh đừng đến nữa."
"Tiểu ca, nói vậy là xem thường lão Lưu tôi rồi. Vết thương ngoài da này tôi chỉ cần... (cạch) A a a al!"
Từ đầu dây bên kia đột nhiên vang lên tiếng hét thảm thiết của Lưu Thừa Phong.
"Huyền Thanh Tử! Huyền Thanh Tử!"
"Cậu chết ở đâu rồi?"
"Mau vào đây đỡ tôi..."
Nghe thấy tình hình bi thảm trong điện thoại, Ninh Thu Thủy lặng lẽ tắt máy, thành khẩn nhìn Dư Giang. Chưa kịp mở miệng, anh ta đã vội vàng xua tay:
"Không cần nói nữa, tôi đi ngủ đây!"
Nói xong, anh ta quay người đi về phía sân sau Quỷ Xá.
Quân Lộ Viễn ngáp một cái, nói với Ninh Thu Thủy và Bạch Tiêu Tiêu:
"Anh Thu Thủy, chị Tiêu Tiêu, hai người cũng nghỉ ngơi sớm điI"
Cậu ta đã thức cả ngày lẫn đêm câu cá với Dư Giang, cũng mệt mỏi rã rời. Sau khi xác định tối nay không có đồ ăn khuya, cậu ta liền đi nghỉ.
Bọn họ đi rồi, Bạch Tiêu Tiêu quay người nhìn Ninh Thu Thủy, vẻ mặt trở nên nghiêm túc:
"Thu Thủy, Vương Kỳ không phải người thường. Trước đây hắn ta từng được mời làm huấn luyện viên cho lực lượng đặc biệt của quân đội, ngoài bản lĩnh hơn người, hắn ta còn có nhiều mối quan hệ cả hắc lẫn bạch. Chuyện anh muốn tìm hắn ta giải quyết ân oán, không thể hành động thiếu suy nghĩ."
Cô biết tính cách của Ninh Thu Thủy, thường sẽ chuẩn bị chu đáo trước khi hành động, nhưng cô đã ở La Sinh Môn một thời gian, từng nghe qua danh tiếng của Vương Kỳ.
"Máy ngày nay tôi sẽ cố gắng tìm hiểu thông tin về thế lực của Vương Kỳ, nắm rõ tình hình rồi hãy ra tay.”
Ninh Thu Thủy gật đầu.
"Được."
Sư tử vồ thỏ, cũng phải dùng hết sức.
Đây là đạo lý mà sư phụ của Ninh Thu Thủy đã dạy hắn từ rất sớm, cũng là lý do quan trọng khiến hắn chưa bao giờ thất bại trong suốt bao nhiêu năm qua.
Đến chân cầu thang, hai người nhìn tắm mảnh ghép trò chơi xếp hình treo trên tường. Ninh Thu Thủy lấy mảnh ghép mà mình nhặt được trong thế giới Huyết Môn ra, từ từ ghép vào.
Mảnh ghép phát sáng dần dần hòa tan vào bức tranh, bức tranh một lần nữa biến đổi một cách kỳ lạ. Con mắt trên trán của đầu lâu đang phân hủy từ từ chảy ra máu, tạo thành một vệt đỏ dài. Con ngươi như sống dậy, khi hai người nhìn vào, luôn có cảm giác nó đang đảo quanh, dường như đang quan sát điều gì đó...
"Nó đang nhìn cái gì vậy?”, Bạch Tiêu Tiêu ngắng đầu, chăm chú nhìn con mắt trên trán đầu lâu.
"Không biết... Thôi, nghỉ ngơi sớm ởi..."
"”p "
Ngày hôm sau, Ninh Thu Thủy trở về thế giới bên ngoài bằng xe buýt, gọi điện cho "Máy Giặt”.
Trước đó,Máy Giặt" đã nói với hắn, khi nào rảnh thì đến gặp Tiến sĩ Lưu để giải quyết dứt điểm chuyện lần trước. Đến "Nơi Lưu Trữ Bí Án", Ninh Thu Thủy hỏi bảo vệ vị trí của Tiến sĩ Lưu, nhưng bảo vệ nói Tiến sĩ Lưu hôm nay bị thương nhẹ, đang điều trị ở phòng y tế.
Đến phòng y tế, vừa bước vào cửa, Ninh Thu Thủy đã nhìn thấy Tiến sĩ Lưu đầu trọc, mặc áo blouse trắng đang cúi đầu xem tài liệu, y tá bên cạnh đang bôi thuốc cho ông.
Nhìn thấy Ninh Thu Thủy, Tiến sĩ Lưu cũng không ngạc nhiên. chỉ hơi ngước mắt lên. rồi lại tiếp tục tập trung vào tài liệu trong tay.
"Cậu đến rồi."
Giọng ông ta có chút lạnh lùng. Ninh Thu Thủy cũng không để tâm, địa vị của Tiến sĩ Lưu trong Nơi Lưu Trữ Bí Ấn không tháp, ít ai dám động vào ông ta, nên ông ta cảm tháy hơi bị xúc phạm cũng là điều dễ hiểu.
"Tiến sĩ Lưu, sao ông lại bị thương vậy?”
Ninh Thu Thủy tùy tiện tìm một chiếc ghế sô pha ngồi xuống, nghe Tiến sĩ Lưu hừ lạnh nói:
"Hừ, sáng nay gặp phải một tên tài xế mù mắt, lái xe trên đường mà không biết nhìn người đi bộ à?"
Ninh Thu Thủy đang định uống nước bỗng dừng động tác, nhìn ly nước trong tay, mừng thầm vì mình chưa kịp uống, nếu không thì bây giờ chắc đã phun ra hết rồi.
Hóa ra sáng nay Dư Giang lái xe đâm phải chính là Tiến sĩ Lưu...
Lắc đầu, hắn nói:
"Nói đi, tôi phải bồi thường cho ông như thế nào?"
"Lần trước đánh ngất ông trong Nơi Lưu Trữ Bí Ấn, đúng là tôi có lỗi." "Nhưng lúc đó ông thật sự quá phiền phức."
Nghe vậy, Tiến sĩ Lưu lại nổi giận, trừng mắt nói:
"Rõ ràng là cậu vi phạm hợp đồng trước, còn trách tôi phiền phức?"
"Nếu không phải cậu đã giải quyết chuyện Ác Mộng Lão Thái, thì chuyện này tôi nhất định sẽ không tha cho cậu!”
"Hừ, nhưng đã cậu muốn xin lỗi, thì phải có chút thành ý."
Ninh Thu Thủy hỏi:
"Ông muốn thành ý gì?"
Tiến sĩ Lưu phẩy tay, những bác sĩ và y tá trong phòng y tế đều đi ra ngoài.
"Tôi có một dự án đặc biệt, muốn nhờ cậu giúp đỡ."
Nghe vậy, Ninh Thu Thủy liền hứng thú.
"Dự án gì?"
Tiến sĩ Lưu tiến lại gần, hạ giọng nói:
"Cậu đã dời đi hai tảng đái trong trần Điều Sơn, cậu không muốn biết những 'tảng đá' này đến từ đâu sao?"
"Cậu không muốn biết... nguồn gốc bệnh biến của trấn Điều Sơn sao?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận