Quỷ Xá

Chương 768: Điền Huân biến mất

Chương 768: Điền Huân biến mấtChương 768: Điền Huân biến mất
Chuong 768: Dien Huan bien mất
Chương 768: Điền Huân biến mất
Nhắc đến Huyết Môn, cả người
Hoa Quả Hoan trở nên nghiêm túc
hơn.
Anh ta lấy khăn giấy lau miệng,
tiếp tục nói:
"Huyết Môn tiếp theo của tôi ở
trong một tòa nhà lớn, nhiệm vụ là
trốn thoát khỏi tòa nhà."
“Thời hạn nhiệm vụ là năm ngày.'
"Gợi ý là —— Khi nguy hiểm ập đến,
kinh nghiệm và bản năng, cái nào
mới có thể giúp anh vượt qua khó
khăn?"
Nói xong, anh ta lấy điện thoại ra,
mở album ảnh, cho Ninh Thu Thủy xem hình ảnh trên Huyết Môn. "Đây.
Ninh Thu Thủy nhận lấy điện thoại của anh ta, cẩn thận xem xét. Không khác gì so với lời miêu tả của Hoa Quả Hoan.
"Nói thật, tôi luôn cảm thấy Huyết Môn lần này sẽ hoàn toàn khác với những Huyết Môn mà tôi từng trải qua trước đây.'
Hoa Quả Hoan vừa húp tôm hùm đất, hai mắt trợn trắng, vẻ mặt kinh người, cho người ta cảm giác như vừa hít phải bột mì, nhưng lời nói ra lại rất mạch lạc.
"Nghe các tiên bối ở Quỷ Xá nói, Huyết Môn loại trốn thoát thường cho thời gian rất ngắn, có một số thậm chí chỉ kết thúc trong vài tiếng đồng hồ... Tất nhiên, tôi không nói đến độ khó."
"Cơ bản chưa từng nghe nói Huyết Môn loại trốn thoát nào, có thể kéo dài đến tận năm ngày..."
Ninh Thu Thủy nhìn hình ảnh trên điện thoại, nói:
"Đây là Huyết Môn loại trốn thoát khỏi sự giam cầm, quỷ hẳn không phải là toàn bộ mối đe dọa."
"Hơn nữa gợi ý trông cũng rất kỳ lạ, hình như... không tiết lộ thông tin hữu ích gì.'
"Ngày mai cậu vào Huyết Môn lúc nào?”
Hoa Quả Hoan lại bắt đầu trợn trắng mắt.
"Húp húp húp... Trưa nay, đến lúc đó chúng ta ký khế ước, anh sẽ tự biết."
"Ngoài ra Ninh Thu Thủy, anh suy nghĩ kỹ đi, đây là Huyết Môn thứ sáu, còn có cả mảnh ghép, không có thực lực thì đừng có chạy vào lung tung, suy nghĩ của anh thực ra tôi cũng hiểu, nhưng chuyện này...
Anh ta lải nhải với Ninh Thu Thủy một tràng dài, dường như muốn Ninh Thu Thủy biết khó mà lui, nhưng hắn vẫn luôn suy nghĩ về gợi ý mà Huyết Môn đưa ra, căn bản không nghe anh ta nói nhảm. Có được thông tin mình muốn, Ninh Thu Thủy đứng dậy, rút hai tờ giấy lau dầu mỡ trên tay.
"Cảm ơn cậu, Hoa Quả Hoan, tôi về chuẩn bị trước, ngày mai gặp." Ninh Thu Thủy nói xong, quay người bỏ chạy, Hoa Quả Hoan phía sau gọi với theo:
"Này, anh không ăn nữa à?”
"Còn nhiều thế này mà!"
Ninh Thu Thủy không quay đầu lại nói:
"Cậu ăn đi, tôi ăn cay nhiều mông đau.
Nghe thấy câu này, Hoa Quả Hoan cười khẩy:
"Kẻ yếu."
Nói xong, anh ta lại câm đầu tôm hùm đất lên húp, hai mắt trợn trắng, cả người co giật.......
Có được manh mối về Huyết Môn tiếp theo, Ninh Thu Thủy trở vê Quỷ Xá. Bây giờ trong thành phố Thạch Lưu, gần như hắn không còn việc gì để làm.
Trở vê Quỷ Xá, Ninh Thu Thủy phát hiện Điên Huân không thấy đâu, hắn đến sân sau, thấy Quân Lộ Viễn đang đổ mồ hôi như mưa trong phòng tập thể hình.
Mặc dù trong Huyết Môn, thể chất con người dù tốt đến đâu cũng không thể so sánh với quỷ, nhưng có một cơ thể tốt vẫn rất có ích trong việc tăng tỷ lệ sống sót, điều này Quân Lộ Viễn đã có kinh nghiệm sâu sắc.
Nhìn Quân Lộ Viễn đang tập tạ không ngừng, Ninh Thu Thủy mới phát hiện, không biết từ lúc nào cậu nhóc ốm yếu lúc trước đã đi xa đến vậy trên con đường trở nên manh me.
"Anh Thu Thủy...
Quân Lộ Viễn phát hiện Ninh Thu Thủy đang nhìn mình ở đầu bên kia bể bơi, buông tạ xuống, chào hỏi anh.
Ninh Thu Thủy cười với cậu ta, hỏi: "Cậu có nhìn thấy Điền Huân không?”
Quân Lộ Viễn lắc đầu:
"Điền Huân tối qua đã đi rồi, nói là bên em gái cậu ấy xảy ra chuyện gì đó..."
"Sao vậy, anh Thu Thủy, anh tìm cậu ấy có việc sao?”
Ninh Thu Thủy:
“Cũng không có chuyện gì lớn, cậu có số liên lạc của Điên Huân không?”
Quân Lộ Viễn cũng không hỏi nhiêu, cậu ta rất tin tưởng Ninh Thu Thủy, lập tức gọi điện thoại cho Điền Huân.
TUt一一
TUt一一
Sau một hồi chuông bận, trong điện thoại truyên đến giọng nói ghi âm:
"Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi hiện đang bận...
Quân Lộ Viễn nhíu mày.
"Kỳ lạ...
Cậu ta sao chép số điện thoại gửi cho Ninh Thu Thủy.
"Hình như Điền Huân có việc, tạm thời không gọi được, anh Thu Thủy thử gọi lại cho cậu ấy sau nhé?” Ninh Thu Thủy gật đầu:
"Được, không làm phiền cậu tập thể hình nữa."
Hắn vê phòng, trong phòng vẫn còn lưu lại mùi hương của Bạch Tiêu Tiêu.
Ninh Thu Thủy nằm trên giường nghỉ ngơi, mãi đến tối, hắn lại gọi điện thoại cho Điền Huân, nhưng vẫn không ai nghe máy.
Buổi tối Bạch Tiêu Tiêu cũng trở về Quỷ Xá.
Ban ngày, cô vẫn luôn bận rộn dạy Hồng Du xử lý các loại công việc trong La Sinh Môn, bận rộn cả ngày, sau khi trở ve Quỷ Xá, kinh ngạc phát hiện bên cạnh lò sưởi trong phòng khách chỉ còn lại Ninh Thu Thủy, Điền Huân không thấy đâu.
"Huân Tử đâu rồi, Thu Thủy?"
Ninh Thu Thủy đến trước TV, mở phim ma mà Điên Huân từng xem, tùy tiện chọn một bộ chiếu.
"Cậu ấy vê chăm sóc em gái rồi, nói là hình như bên em gái cậu ấy có chút việc, nhưng gọi điện thoại cho cậu ấy cũng không được." Bạch Tiêu Tiêu lấy một chai nước, đá giày ra, dựa vào Ninh Thu Thủy ngồi trên ghế sô pha.
Hai người xem TV một lúc, Bạch Tiêu Tiêu đột nhiên nhẹ giọng nói: "Trong Quỷ Xá chúng ta, bỗng nhiên thiếu đi rất nhiều người." Ninh Thu Thủy im lặng một lúc, nói: "Vốn dĩ cũng không có nhiều người."
"Hơn nữa, còn có mấy người rất ít khi đến."
"Nhưng mà, Huân Tử không có ở đây, đúng là khá trống trải."
Bạch Tiêu Tiêu uống vài ngụm nước khoáng, thở dài một hơi, không nói gì.
Ninh Thu Thủy hỏi:
"Tiêu Tiêu, em có cảm thấy... Điền Huân có gì đó không đúng không?”
Bạch Tiêu Tiêu không biết đang suy nghĩ gì hoàn hồn.
"Huân Tử làm sao vậy?"
Giọng điệu cô nghi ngờ, không cảm thấy có gì không đúng. Ninh Thu Thủy:
"Sống chung với nhau lâu như vậy, tất cả mọi người đều biết rất ít vê chuyện của Điền Huân ở bên ngoài đúng không?”
"Nói thẳng ra, có phải căn bản không có ai trong Quỷ Xá chúng ta từng gặp Điền Huân ở thế giới bên ngoài không?”
Nghe đến đây, Bạch Tiêu Tiêu nhíu mày, suy nghĩ kỹ càng.
Hình như... đúng là như vậy.
Điền Huân khác với đa số mọi người, tuy cậu ta còn nhỏ tuổi, nhưng ở Quỷ Xá này thuộc về bậc tiên bối, gân như cùng thời với Mang thúc.
Hơn nữa, phần lớn thời gian cậu ta đều ở trong Quỷ Xá, cho nên gần như không có ai cố ý tìm hiểu chuyện của Điền Huân ở bên ngoài.
Được Ninh Thu Thủy nhắc nhở như vậy, Bạch Tiêu Tiêu bỗng nhiên phát hiện, cô đối với Điền Huân, một người quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn... vậy mà lại chẳng hiểu gì cải
"Tôi đã cho người đi điều tra, tuy họ có thể tra được thân phận của Điền Huân ở thế giới bên ngoài, cũng có thể tra được Điền Huân có một cô em gái, nhưng những thông tin chỉ tiết hơn thì không tra được.'
"Đây tuyệt đối không phải là chuyện bình thường, tôi thậm chí đã bắt đầu nghi ngờ... Điên Huân căn bản chưa từng đến thế giới bên ngoài.'
Lúc này, trong đại sảnh của Quỷ Xá chỉ có Ninh Thu Thủy và Bạch Tiêu Tiêu, lời nói của hắn vang vọng trong căn phòng trống trải, lại mang đến cho người ta một cảm giác lạnh lão khó tả.
Bạch Tiêu Tiêu suy nghĩ vê những lời của Ninh Thu Thủy, giọng nói nhẹ nhàng, mang theo sự nghi hoặc đậm nét:
"Nhưng nếu cậu ta chưa từng đến thế giới bên ngoài, vậy mỗi lần biến mất cậu ta lại đi đâu?"
"Bên ngoài uế thổ toàn là sương mù và ma quỷ, cậu ta không thể nào là lén lút chạy đến chỗ Hắc Y phu nhân hay là... Mục trạch.'
Mắt Ninh Thu Thủy lóe sáng: "Hoặc là... trong cUa. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận