Quỷ Xá

Chương 789: 【 Chạy Thoát ] Tâng Bốn

Chương 789: 【 Chạy Thoát ] Tâng BốnChương 789: 【 Chạy Thoát ] Tâng Bốn
Chương 789: Í Chạy Thoát ] Tâng Bốn Chương 789: 【 Chạy Thoát ]
Tang Bốn
Giả thiết của Ninh Thu Thủy nhanh chóng thu hút sự chú ý của hai cô gái.
Nếu tòa nhà là một chiếc đồng hồ cát, bọn họ là những hạt cát bên trong, vậy thì cách duy nhất để những hạt cát ở một trong hai bên rời khỏi khu vực của mình, chính là chui qua khe hở nhỏ nhất ở chính giữa.
Nhưng cách nói này có một nguy hiểm rất chí mạng.
Đó chính là một khi phán đoán của bọn họ sai lầm, lối ra của tòa nhà lại ở tang thấp nhất, như vậy bọn họ rất có thể sẽ không còn cơ hội để sửa chữa sai lầm.
Bởi vì muốn từ tâng trên cùng xuống tâng dưới cùng nhất định phải đi qua cầu thang, mà muốn di chuyển tự do trong cầu thang thì cân phải có 'đồng hồ cát'. Nhưng mà thời gian của đồng hồ cát là có hạn, từng giây từng phút đều vô cùng quý giá.
"Khoan đã, tôi đột nhiên nghĩ đến một vấn đề ... Lúc trước chúng ta vừa tỉnh dậy đã bị phân tán ở trong những cầu thang khác nhau, nhưng khi mới bước vào Huyết Môn, tất cả các Khách Quỷ chúng ta nhất định là ở cùng một chỗ, điều này có phải là có nghĩa là, chúng ta ở giai đoạn Bản Năng cũng có đạo cụ đồng hồ cát?" "Vậy đồng hồ cát' của bọn họ là từ đâu ra?"
"Ban đầu mỗi người đều được phát một cái sao?"
Tư Hưng Lợi hùng hồn nói, hai mắt sáng rực.
"Ồ, lần này cô nói trúng phóc rồi đấy...
Đồ Thúy Dung tiếp lời:
"Xét theo những gì chúng ta đã trải qua cho đến bây giờ, chúng ta ở một giai đoạn khác chắc chắn có đạo cụ đồng hồ cát, chỉ là thứ đó đến từ đâu thì rất khó nói."
Du sao thì bây giờ chúng ta cũng phải đưa ra quyết định."
Tư Hưng Lợi nghiêng đầu: "Quyết định, quyết định gì cơ?”
Đồ Thúy Dung cũng không hề che giấu, thẳng thắn nói:
"Là Ninh Thu Thủy đã đồng ý giúp Vương Thanh tìm kiếm kẻ sát nhân đã giết chị cậu ta, chúng ta không hề đồng ý, cho nên, sau khi đi vào cầu thang, về nguyên tắc, chúng ta không nhất thiết phải đi theo Ninh Thu Thủy xuống dưới, dù sao lúc nãy cô cũng đã nghe thấy phân tích của anh ta rồi, sinh lộ rất có thể ở ngay trên đỉnh đầu chúng ta, hơn nữa cá nhân tôi cho rằng, khả năng suy đoán này là chính xác rất lớn."
Tư Hưng Lợi cau mày, bất mãn nói: Nay này này, quái vật chân dài kia, cô có ý gì vậy?” "EQ của cô thấp thật đấy, loại lời này mà cũng có thể nói thẳng mặt ra sao?"
"Lần sau nói sau lưng người ta, có biết chưa?"
Ninh Thu Thủy: "..."
Đồ Thúy Dung cũng có chút cạn lời, cô nhìn Tư Hưng Lợi nói:
"Có gì mà không thể nói thẳng mặt, chẳng lẽ cô cho rằng tôi đang hại anh ta sao?”
Tư Hưng Lợi:
"Chẳng lẽ không phải sao?"
Đồ Thúy Dung chỉ vào chiếc đồng hồ cát trong tay Ninh Thu Thủy, nói:
"Cô không nghe Vương Thanh nói sao, bây giờ chúng ta đang ở cùng một tâng, ba người cùng đi vào câu thang, tốc độ tiêu hao của chiếc đồng hồ cát này sẽ tăng lên gấp ba lần!"
"Nếu chúng ta cứ luôn ở bên nhau, như vậy chiếc đồng hồ cát này sẽ luôn ở trạng thái tiêu hao gấp ba lân, nói cách khác ... nếu như trước khi chiếc đồng hồ cát này tiêu hao hết, chúng ta vẫn chưa lấy được chiếc đồng hồ cát tiếp theo, thì phải làm sao?”
"Hoàn toàn dựa vào chúng ta ở giai đoạn Bản Năng nghĩ cách sao?”
"Vậy nếu như bên giai đoạn Bản Năng không có cầu thang. thì sao?”
"Chẳng phải chúng ta sẽ bị nhốt chết ở đây sao?" Tư Hưng Lợi không thể phản bác, nhưng vẫn cố gắng cãi lại:
"Tôi biết chứ, tôi chỉ là ... muốn thử cô thôi."
Đồ Thúy Dung:
"Hừ..
Ninh Thu Thủy ở bên cạnh suy nghĩ một chút, nói:
"Lời của Đồ Thúy Dung quả thực có lý, tôi sẽ không đưa ra bất kỳ ý kiến gì vê việc các cô đi hay ở, quyên quyết định năm trong tay các cô.
Hai cô gái nhìn nhau, Đồ Thúy Dung nói với Tư Hưng Lợi:
"Cô quyết định đi."
Tư Hưng Lợi ngẩn người:
"Ơ, sao đột nhiên lại để tôi quyết định?"
Đồ Thúy Dung thản nhiên nói:
"Tốt xấu gì cũng đã nói cho cô nghe rồi, cô cũng đã có phương hướng tham khảo đại khái."
"Tôi không muốn lát nữa đi lên trên, lại có người lải nhải suốt dọc đường rằng tôi không có nghĩa khí, nói tôi như thế nào như thế nào ...' Tư Hưng Lợi phồng má, giả vờ trâm tư:
"Ừm... quả là một quyết định vô cùng quan trọng, đúng là cần một người trâm ổn và chín chắn như tôi đưa ra phán quyết cuối cùng."
Cô liếc nhìn chiếc đồng hồ cát trong tay Ninh Thu Thủy, trong mắt hiện lên một chút do dự, nhưng rất nhanh sau đó liền nói: "Hay là vậy đi Ninh Thu Thủy, chúng ta trước tiên đi theo anh xuống dưới, nếu như ở tầng dưới tìm được 'đồng hồ cát' mới, sau đó chúng ta sẽ tiếp tục hành động cùng nhau, nếu như không có, vậy thì chúng ta sẽ tách ra hành động!" Ninh Thu Thủy gật đầu:
"Được."
"Vì các cô đã quyết định rồi, vậy thì chúng ta xuống lầu thôi."
Ba người đi đến cửa cầu thang, Ninh Thu Thủy dẫn đầu bước vào, thấy hắn đã vào trong, hai cô gái cũng vội vàng đi theo sau.
Cơ thể bọn họ sau khi đi xuyên qua lớp màng mỏng màu xanh nhạt, liên đến một hành lang tối tăm, được bao phủ bởi ánh sáng xanh lục u ám.
Câu thang này giống như con đường dẫn đến địa ngục, lên hay xuống đều là một màu đen kịt, đi qua năm, sáu mét vê cơ bản là không nhìn thấy gì nữa.
Thỉnh thoảng, ba người còn có thể nghe thấy tiếng bước chân vội vã từ trên lâu và dưới lâu truyên đến. Những âm thanh đó có chút rợn người, giống như có ai đó đang đuổi theo thứ gì đó.
Ba người đứng im trong hành lang, không dám manh động, Ninh Thu Thủy nhìn chiếc đồng hồ cát trong tay, phát hiện cát trong đồng hồ cát đang chảy ngược lên trên.
"Ê, sao cát lại chảy ngược thế kia, có phải vì chúng ta đang ở nửa trên của tòa nhà, hơn nữa còn đang treo ngược đâu xuống không?”
Tư Hưng Lợi phát hiện ra điểm mấu chết, hai mắt sáng rực.
Ninh Thu Thủy nói:
"Không phải, là vì tôi cam ngược rồi."
Hắn lật ngược chiếc đồng hồ cát trong tay lại, cát trong đồng hồ cát lập tức chảy xuống bình thường. Tư Hưng Lợi ở bên cạnh trợn trắng mắt.
"Hứ, lãng phí tế bào não của bà đây, Tiểu Thủy à, lần sau đừng có phạm phải loại sai lầm ngớ ngẩn này nữa, những người tài giỏi như tôi trong team, mỗi một tế bào não đều vô cùng quý giá đấy, biết chual
Ninh Thu Thủy không để ý đến cô nàng, nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ cát, trong mắt hiện lên vẻ trâm tư.
Rõ ràng, hướng chảy của cát trong chiếc đồng hồ cát đặc biệt này là một chiều.
Đây chính là một chiếc đồng hồ bấm giờ thuần túy.
Lượng cát trong đồng hồ cát không nhiều, hơn nữa tốc độ chảy cũng rất nhanh.
Ninh Thu Thủy biết, hiện tại bọn họ đang lãng phí thời gian của đồng hồ cát với tốc độ gấp ba lần, cho nên không thể trì hoãn thêm nữa. "Cầm chắc Quỷ Khí, nhanh xuống lầu!" Nhắc nhở hai cô gái một câu, Ninh Thu Thủy không quay đầu lại mà đi xuống lầu.
Hành lang màu xanh lục u ám trông có vẻ hơi đáng sợ, hơn nữa khi di chuyển trong hành lang này, tốc độ của bọn họ rất chậm, dù có cố gắng thế nào, cũng không thể nào nhanh hơn được một chút nào.
Đợi đến khi bọn họ xuống đến nơi, cát trong đồng hồ cát đã vơi đi gân một nửa.
Ba người không dám chậm trễ một giây phút nào, vội vàng bước xuyên qua lớp màng mỏng, tiến vào tầng 4.
Vừa bước vào trong, cát trong đồng hồ cát liên ngừng chảy. "Trời ơi, sao lại chảy nhanh như vậy chứt'
"Thằng nhóc hàng xóm nhà tôi không mặc tã còn chưa chảy nhanh bằng đâu!"
Tư Hưng Lợi byu môi, nhịn không được mà oán trách.
Sắc mặt Đồ Thúy Dung hơi thay đổi, không biết là đang nghĩ đến điều gì.
Cùng lúc bọn họ bước ra khỏi cầu thang, lớp màng mỏng màu xanh nhạt phía sau đột nhiên vỡ vụn, sau đó 'cầu thang cũng biến mất theo lớp màng mỏng.
Ba người nhìn vê phía hành lang ở phía xa -
Không khác lắm so với tưởng tượng, hành lang tâng này dường như là của một nhà nghỉ nào đó, cách trang trí trông sạch sẽ, sáng sủa hơn so với tâng trước khá nhiều.
Liếc mắt nhìn qua, có tổng cộng 14 căn phòng.
"Này, quái vật chân dài, cô làm cái vẻ mặt gì vậy?"
"Ăn phải shit à?"
Tư Hưng Lợi nhón chân, giơ tay vỗ vai Đồ Thúy Dung, vừa mở miệng đã phun ra một tràng châm chọc. Đồ Thúy Dung nói:
"Vừa rồi lúc xuống đây, tôi đột nhiên nghĩ đến một chuyện, đó là tại sao chúng ta ở giai đoạn Bản Năng lại lựa chọn dừng lại ở tâng lâu vừa rồi... Là bởi vì đồng hồ cát' trong tay bọn họ đã dùng hết, buộc phải dừng lại ở tâng lầu đó, hay là vì bọn họ đã phát hiện ra điều gì?"
"Mọi người thử nghĩ xem, vừa rồi chúng ta đang ở tâng năm, cho dù là xét theo số lượng phòng' của tầng lầu, hay là xét theo số tâng, thì nơi đó cũng không có bất kỳ 'điểm đặc biệt' nào."
"Ý tôi là, nếu như chúng ta ở giai đoạn Bản Năng đã lấy được đồng hô cát, hơn nữa còn muốn trốn thoát khỏi tòa nhà, chẳng lẽ bọn họ không nên đi xuống tầng dưới cùng hoặc lên tâng trên cùng sao?"
"Ít nhất thì tôi và Tư Hưng Lợi đã để lại thông tin bảo bọn họ phải trốn thoát khỏi tòa nhà cho chúng ta ở giai đoạn Bản Năng rồi, Ninh Thu Thủy, anh cũng để lại chứ hả?" Ninh Thu Thủy gật đầu.
"Ừm, có để lại."
Đồ Thúy Dung:
ay chúng ta ở giai đoạn Bản Năng đã biết nhiệm vụ cấp bách hiện tại là trốn thoát khỏi tòa nhà, vậy tại sao bọn họ lại lựa chọn dừng lại ở tâng năm?"
"Là bởi vì bọn họ biết tâng năm có 'đồng hồ cát sao?"
"Hay là nói, có một thế lực nào đó đã khiến bọn họ bất đắc dĩ phải dừng lại ở tâng lầu đó?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận