Quỷ Xá

Chương 531: Chuẩn bị lên đường

Chương 531: Chuẩn bị lên đườngChương 531: Chuẩn bị lên đường
Chương 531: Chuẩn bị lên đường
Chương 531: Chuẩn bị lên đường
Phía nam thành phố Thạch Lựu, bên trong một tầng hầm.
Vương Kỳ bị giật mình tỉnh giác bởi gáo nước lạnh, theo bản năng vùng vẫy kịch liệt, nhưng hắn ta chỉ là một người bình thường, sức lực dù lớn đến đâu cũng không thể nào thoát khỏi gông cùm sắt thép.
Lúc này, hắn ta giống như một con heo sắp bị giết mồ treo lơ lửng giữa không trung.
Cổ tay, cổ chân, tất cả đều bị những vòng sắt khóa chặt.
Bên phải đầu vẫn còn hơi đau.
Trong tầng hằm, ánh sáng trắng bệch từ hai bóng đèn sợi đốt treo lơ lửng trên đầu chiếu xuống khiến hắn ta nhức mắt.
Trước mặt hắn ta, bày la liệt đủ loại dụng cụ tra tấn, nhìn đến rợn người, thậm chí có những thứ mà Vương Kỳ chưa từng thấy bao giờ.
Cách đó không xa, ba người đang đứng đó.
Ngoài Ninh Thu Thủy và Hòng Du, còn có một gương mặt khá xa lạ, Vương Kỷ nheo mắt nhìn hồi lâu mới nhớ ra người phụ nữ này là ai.
—— Văn Tuyết.
Bên phải ba người họ là một chiếc quan tài.
Ninh Thu Thủy đang bóc quýt chia cho Hồng Du, còn Văn Tuyết trên tay càm một cây kéo, ánh mắt lạnh lùng.
Thấy Vương Kỳ tỉnh lại, Ninh Thu Thủy mỉm cười với hắn ta:
"Này, lão Vương, tôi không lừa anh chứ?"
Nhỗ một hạt quýt ra, Ninh Thu Thủy tiếp tục nói:
"Tôi đã nói không giết ông, thì sẽ không giết."
"Gặp được người giữ chữ tín như tôi, anh nên vui mừng đi!"
Vui mừng cái đầu nhà mày!
Vương Kỳ thầm mắng trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh, hắn ta biết rõ tình cảnh hiện tại của mình.
"Máy người trói tôi ở đây, có biết hậu quả không?"
"Sáng mai tôi có một cuộc họp rất quan trọng, nếu tôi biến mát, sẽ có rất nhiều nhân vật lớn trong thành phố lo lắng, đến lúc đó...”
Hòng Du dựa vào tường, cũng nhổ một hạt quýt xuống đắt.
"Bớt nói lời cay nghiệt đi, nhìn cô em này đi. lát nữa chắc lôt da anh ra, đến lúc người ta tìm thấy anh... chắc cũng thối rồi."
Trán Vương Kỳ nỗi gân xanh, tức giận quát:
"Lũ khốn kiếp, nghe không hiểu sao?"
"Giết tôi các người sẽ có chuyện lớn đó!"
"Còn có người nhà của các người, đều sẽ chôn cùng với tôi"
Nghe nói như thế, Ninh Thu Thủy nhún vai:
"Tôi thì không sao, trong nhà chỉ một mình tôi thôi."
Trong miệng Hồng Du đang nhai quýt, nói: "lôi cũng không quan trọng, dù sao người bên ngoài đều cho là tôi chết rồi... Căn bản là không có người nào biết đến sự tồn tại của tôi."
Dừng một chút, cô ta lại chỉ vào Văn Tuyết:
".... Anh cũng không cần nhìn cô ta, thân nhân duy nhất trên đời này của cô ta chính là bị anh giết, cho nên anh mới có thể bị trói đến nơi này."
Vương Kỳ nghe vậy, tâm trạng lạnh đi một nửa.
"Mẹ nó... Đám người này thực sự là sắt thép, ngay cả người nhà cũng không có, hoàn toàn không có điểm yếu nào." Ninh Thu Thủy nói với Văn Tuyết:
"Thời gian còn lại giao cho cô, còn lại tôi không can thiệp. Khi quay lại, nhớ để lại chút DNA cho tôi, tôi sẽ lo liệu hậu sự."
Văn Tuyết im lặng một lát, rồi khẽ gật đầu.
Ninh Thu Thủy dẫn theo Hồng Du rời khỏi tầng hầm.
Khi bước ra ngoài, dưới ánh trăng, Hồng Du duỗi lưng một cái, thở dài:
"Vội vàng cả đêm, giờ có thể về ngủ rồi..."
Cô vừa định quay người chuồn đi thì bi Ninh Thu Thủy nắm lấy áo bào đen từ phía sau.
"Đừng về ngủ, còn có việc quan trọng cần xử lý."
Hồng Du trừng mắt:
"Việc quan trọng? Không phải... Ninh Thu Thủy, vội vàng cả đêm, tôi không phải đi mò cá với anh đấy chứ?"
Cô đếm bằng ngón tay và bắt đầu tính lại:
"Lão nương bị mìn nỗ một lần, bị súng ngắn bắn mười bốn lần, giờ anh bảo tôi những chuyện đó không phải là quan trong?”
Ninh Thu Thủy một tay vỗ vào bờ vai Hồng Du. kiên trì nói: "Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng nặng.”
"Sau này, cô phải trở thành siêu việt như Triệu Nhị."
Hồng Du bỗng đỏ mặt, sau đó ho khan.
"Khu khụ... Cái gì đồ chơi... Khụ khu..."
"Không phải, Ninh Thu Thủy, anh đang chơi trò nuôi thú cưng ở đây à?"
"Anh có biết Triệu Nhị đáng sợ thế nào không?"
Ninh Thu Thủy buông tay:
"Không biết."
Hồng Du ngắng đầu lên, nghĩ nghĩ, đột nhiên vỗ tay phát ra tiếng.
"Anh biết trong Huyết Môn có "Vương Kỳ' không?"
"Nếu như lúc đó Triệu Nhị ở trạng thái hoàn hảo, thì ⁄ương Kỳ' chắc chắn sẽ bị Triệu Nhị dễ dàng ché phục."
Ninh Thu Thủy trầm tư.
Trong Huyết Môn, 'Vương Kỳ' là một trong tám đại BOSS, sức mạnh không thể xem nhẹ, thậm chí có thể dùng thân phận 'quái vật' đề tiêu diệt 'lệ quỷ'.
"Nếu không gặp được 'đồng xu Thu Thủy' lúc ấy, chắc chắn Ninh Thu Thủy và Triệu Nhị đã phải đầu hàng nó."
"Tôi tin cô. Hòng Du. sau này tôi sẽ để Triệu Nhị mang theo cô."
Ninh Thu Thủy nhìn Hồng Du với ánh mắt cổ vũ, cô ta cảm thấy toàn thân run rấy, vội vã lùi lại nửa bước:
"Muốn chết à?"
"Nói đi... Chờ một lát chúng ta sẽ làm gì tiếp?"
Ninh Thu Thủy nói:
"Đầu tiên đi một chuyến đến Long Hỗ Sơn, tìm một người bạn có lá bùa, sau đó sẽ đi trắn Điều Sơn."
Hồng Du ngắn ra, sau đó giọng nói tăng lên không ít:
"Cái quái gì nữa?” "Lại đi trần Điều Sơn?"
"Ninh Thu Thủy, anh không nghỉ ngơi sao?"
"Nghiện đúng không?"
Ninh Thu Thủy không quan tâm đến sự chất vấn của Hồng Du, tiếp tục:
"Tôi ở đó chờ một chiếc xe buýt quỷ, lên xe rồi nó sẽ dẫn chúng ta vào Vùng đất bí ẩn..."
Câu nói của hắn chưa dứt, Hòng Du đã quay đầu bỏ đi, miệng lắm bẩm:
"Gặp lại, đêm nay tôi muốn đi xa..."
Ninh Thu Thủy cúi đầu đốt một điều thuốc: "Phải nghĩ cho rõ ràng nha."
Hòng Du như một quả bóng xì hơi, ngoan ngoãn quay người trở về, sắc mặt buồn bã.
"Không phải, Ninh ca, tôi có thể không làm yêu quái không?"
"Yên tâm, tôi có địa đò... sống."
"Anh đang lừa gạt quỷ đấy à?"
"Cô xem này."
Ninh Thu Thủy lấy ra một tắm địa đồ sống, Hồng Du liếc nhìn, sắc mặt lập tức biến sắc!
"Thế nào rồi?" hắn hỏi.
Hồng Du nghiêm túc, đưa mũi ngửi ngửi tắm địa đồ rồi khẳng định:
"Không sai... đây chính là hương vị của kẻ đó."
"Kẻ nào?"
"Là con quỷ trong nhà thờ ở Dữu Tử Hải."
"Cô nghiêm túc chứ?”
"Lừa anh thì tôi là chó nhỏ."
"Mút mút mút.”
"Ngươi dám nói vậy..."
Ninh Thu Thủy vô ý nghịch ngợm một chút.
Trên thực tế, từ khi tiếp xúc với Lưu Thừa Phong, Bạch Tiêu Tiêu và những người khác, tính cách của hắn dần thay đổi, không còn lanh lùng như trước nữa.
Hồng Du trừng mắt nhìn Ninh Thu Thủy một cái, rồi ném tắm địa đồ sống trở lại cho hắn.
"Không tin thì thôi.”
Ninh Thu Thủy nhặt tắm địa đồ lên, nhíu mày nói:
"Tám bản đồ này khá hiếm lạ... Là tôi sau Huyết Môn gởi cùng với thư” tới cho tôi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận