Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 218: Có quý nhân phù trợ

Ha ha, chẳng trách ban nãy lại bói được quẻ trong dữ có lành!
Đúng là điềm lành thật sự!
Nghĩ tới đây, Lưu Tiêu Dao thấy phấn chấn hẳn lên, hắn ta nói: “Lâm công tử, ngươi muốn bói gì?”
“Thế thì phải xem đại sư ngươi có năng lực hay không rồi!”
Lâm Bắc Phàm cười nói: “Nói thật thì hiện giờ ta không tin ngươi có khả năng nhìn thấu thiên cơ!”
Sắc mặt Lưu Tiêu Dao lộ vẻ không vui.
Nếu như là người khác thì hắn ta đã đuổi ra ngoài ngay rồi.
Muốn tin thì tin, không tin thì biến!
Nhưng mà Lâm Bắc Phàm là kẻ thù không đội trời chung của hắn ta!
Có báo thù được hay không thì phải xem lần này rồi!
Dù thế nào cũng phải giữ Lâm Bắc Phàm lại!
“Lâm công tử, có chuẩn hay không ngươi cứ thử là biết ngay, đúng không?”
Lưu Tiêu Dao nói với vẻ tự tin: “Nói thật thì trong lĩnh vực bói toán, ta mà là thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất!”
“Ngươi tự tin vậy cơ à?” Lâm Bắc Phàm kinh ngạc.
“Đương nhiên rồi! Có thực lực nên mới tự tin như vậy đấy!” Lưu Tiêu Dao nói.
“Được! Lưu đại sư, ta muốn xem xem sự nghiệp của ta như thế nào!” Lâm Bắc Phàm mỉm cười.
Lưu Tiêu Dao như mở cờ trong bụng.
Thực ra thứ hắn ta muốn xem nhất là sự nghiệp của Lâm Bắc Phàm.
“Tung đồng xu đi, ngươi hãy nghĩ đến sự nghiệp và tung đồng xu là được!”
Lưu Tiêu Dao vội đưa đồng xu cho Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm có hơi kinh ngạc: “Phải tung đồng xu nữa á? Ban nãy mấy người ngoài kia bảo Lưu đại sư ngươi nhìn tướng tá là biết được tình hình của mọi người rồi cơ mà, tại sao đến lượt ta lại phải tung đồng xu?”
“Khụ khụ! Bởi vì người với người đâu thể giống nhau được!”
Lưu Tiêu Dao viện một cái cớ: “Mệnh cách của những người khác khá là bình thường nên ta nhìn cái là ra ngay! Thế nhưng mệnh cách của ngươi thì lại rất đặc biệt, có gì đó khó nói lắm, chỉ nhìn tướng tá không thôi thì không thể bói ra được, thế nên cần phải dùng cách khác!”
Lâm Bắc Phàm nghe vậy thì tỏ vẻ bừng tỉnh: “Ngươi nói có lí đấy, ha ha!”
Sau đó, Lâm Bắc Phàm vơ lấy mấy đồng tiền.
Lưu Tiêu Dao cố giữ bình tĩnh, trong lòng hắn ta hiện tại đang vô cùng kích động.
Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi!
Chỉ cần tung đồng xu là ta có thể đoán được vận mệnh của ngươi, thấy được tương lai của ngươi!
Sự nghiệp của Lâm Bắc Phàm ngươi sẽ bày ngay trước mắt ta thôi!
Ha ha!
Chỉ thấy Lâm Bắc Phàm tung đồng xu trong tay lên, đồng xu xoay mòng mòng rồi tạo thành một hình thù không có trật tự gì cả.
“Đại sư, ngươi thấy sự nghiệp của ta thế nào?” Lâm Bắc Phàm vừa cười vừa hỏi.
Lưu Tiêu Dao chau mày hồi lâu, hắn ta vẫn chưa nhìn ra được gì.
Quả nhiên vận mệnh của Lâm Bắc Phàm không bao giờ dễ đoán!
Thế nhưng hắn ta vẫn rất tự tin.
Bởi lẽ hắn ta không còn là hắn ta của ngày xưa nữa!
Sở dĩ hắn ta có thể bói toán là nhờ vào bí kíp “Thiên Cơ Sách” gia truyền.
Thiên Cơ Sách chuyên dùng để xem thiên cơ, tổng cộng có chín tầng.
Trước khi sống lại, hắn ta đã tu luyện đến tầng thứ tám rồi, có thể coi là một nhân tài hiếm có trong giới bói toán.
Sau khi trọng sinh, hắn ta lại càng giác ngộ hơn về vận mệnh nên chắc chắn có thể đoán được vận mệnh của Lâm Bắc Phàm!
“Thiên nhãn… khai!”
Lưu Tiêu Dao hô lên một tiếng, hai mắt của hắn ta lại càng thêm u ám.
Đúng lúc ấy, Lưu Tiêu Dao cảm giác như đang vén được từng tầng sương mờ và trông thấy một góc của ngọn núi băng Lâm Bắc Phàm.
Sau đó, hắn ta thốt lên một cách kinh ngạc: “Đậu má!”
Để xem nào, hắn ta đã nhìn được những gì?
Hắn ta trông thấy sự nghiệp của Lâm Bắc Phàm bành trướng với một tốc độ kinh hồn, phát triển hơn rất nhiều so với kiếp trước. Tài nguyên và tất cả những gì hắn có đã vượt qua con số một trăm tỉ!
Đấy còn chưa kể đến tập đoàn Lâm thị, bằng không còn kinh khủng hơn!
“Sao vậy được? Có chuyện gì xảy ra à, tại sao hắn ta có thể phát triển nhanh như vậy? Chuyện này quá vô lí!” Lưu Tiêu Dao điên cuồng gào hét trong lòng.
Cứ nghĩ đến việc Lâm Bắc Phàm phất lên như diều gặp gió là hắn ta lại không bình tĩnh được nữa.
Hắn càng mạnh thì lại càng khó đối phó!
“Đại sư, ngươi sao thế? Sự nghiệp của ta có gì bất ổn hả?” Lâm Bắc Phàm lo lắng hỏi.
Lưu Tiêu Dao cạn lời: “Không hề bất ổn, sự nghiệp của ngươi còn thăng tiến ấy chứ!”
Lâm Bắc Phàm cũng cạn lời: “Thế ngươi thốt lên kinh ngạc vậy làm chi?”
“Ta… thì ta ngạc nhiên quá thôi!”
“Lưu đại sư, thế rốt cuộc sự nghiệp của ta ra làm sao?”
“Lâm tổng, nếu ta không nhìn nhầm thì hiện giờ số tài nguyên, bao gồm cả tiền và những thứ khác trong tay ngươi đã vượt mức trăm tỉ! Hơn nữa số tài nguyên này ngươi đã kiếm được chỉ trong vòng ba tháng! Ta nói có đúng không?”
Sắc mặt Lâm Bắc Phàm lập tức thay đổi: “Đại sư, ngươi nói quá đúng luôn! Mấy chuyện này là bí mật nội bộ của công ty ta, người bình thường sẽ không biết được, sao ngươi lại biết vậy?”
“Đương nhiên là ta coi bói nên biết rồi!” Lưu Tiêu Dao nở một nụ cười thần bí.
“Ngươi còn nhìn thấy những gì?” Lâm Bắc Phàm lại hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận