Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 460. Không thể hiểu nổi

Chương 460. Không thể hiểu nổi
Chương 460: Không thể hiểu nổi
Chính vào lúc này, Lâm Bắc Phàm xông vào.
Không hiểu hỏi: "Các vị đồng chí, các ngươi làm như vậy là sao, tại sao muốn bắt Diệp lão đệ của ta? Hắn đã phạm phải chuyện gì?"
"Lâm tiên sinh, là như vậy!"
Một vị cảnh sát thâm niên giải thích: "Diệp Tinh Thần dính líu đến nhiều vụ án, tính chất hết sức nghiêm trọng, cho nên chúng ta phải mời hắn trở về hỗ trợ điều tra!"
"Vậy cũng không cần phải đeo còng tay, rất khó coi đấy!"
Lâm Bắc Phàm nói.
"Chủ yếu là Diệp Tinh Thần người này quá nguy hiểm, chúng ta không thể không áp dụng biện pháp mang tính cưỡng chế!"
Cảnh sát giải thích.
"Có thể nói cho ta nghe thử, dính líu đến vụ án gì không? Vị lão đệ này của ta luôn giúp mọi người làm điều tốt, ta tin rằng hắn tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện vi phạm pháp luật!"
Lâm Bắc Phàm với vẻ mặt lo lắng hỏi.
"Thật là ngại quá, bởi vì vụ án quá phức tạp, tình huống cụ thể không tiện tiết lộ! Nếu như Lâm tiên sinh muốn hiểu rõ, có thể chú ý đến thông báo của cảnh sát chúng ta!"
Cảnh sát thâm niên nhìn Lâm Bắc Phàm, ánh mắt có chút lập loè.
"Được rồi, chúng ta đi trước đây!"
Lâm Bắc Phàm ở đằng sau hét lên: "Lão đệ, ngươi yên tâm đi cùng cảnh sát! Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi vô tội, ta nhất định sẽ nghĩ hết mọi cách cứu ngươi ra ngoài!"
Diệp Tinh Thần mặt không biểu cảm gật đầu.
Trên thế giới không có bức tường nào gió không lọt qua được!
Lúc này, Lâm Bắc Phàm đã trở thành danh nhân thế giới rồi, nhất cử nhất động của hắn cùng với công ty của hắn, đều thu hút sự chú ý của ngoại giới.
Vì vậy, khi công ty của hắn bị xe cảnh sát vây quanh, lập tức khiến cho toàn dân chấn động.
"Đây là có chuyện gì vậy? Công ty của Lâm Bắc Phàm bị cảnh sát vây quanh?"
"Mẹ kiếp! Trận chiến lớn như vậy, ta là lần đầu tiên nhìn thấy, chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn!"
"Chẳng lẽ Lâm Bắc Phàm lại phạm tội rồi?"
"Không phải Lâm Bắc Phàm! Ta có một người bạn làm việc ở bên trong, Lâm Bắc Phàm hiện tại đang êm đẹp! Nhưng mà, người xảy ra chuyện chính là một người trong công ty của hắn, nghe nói được người ta gọi là Diệp tiên sinh, rất được Lâm Bắc Phàm coi trọng!"
"Lại là huynh đệ bằng hữu của Lâm Bắc Phàm?"
"Lâm Bắc Phàm rốt cuộc là quá xui hay là trúng tà rồi, sao ngày nào cũng xảy ra chuyện hết vậy?"
"Không hiểu! Hiện tại ta chỉ muốn ăn dưa!"
Cảnh sát nhìn dư luận trên mạng, trong lòng âm thầm đổ một giọt mồ hôi.
Chỉ là bắt một người của công ty Lâm Bắc Phàm, cũng đã tạo thành ảnh hưởng cực lớn như thế.
Nếu quả thật bắt Lâm Bắc Phàm, hậu quả không dám tưởng tượng.
Càng không dám tưởng tượng chính là, nếu như cuối cùng làm ra nhầm lẫn, Lâm Bắc Phàm là vô tội, vậy thì càng đáng sợ hơn, toàn bộ hệ thống thư pháp của bọn hắn đều mất mặt theo, mất mặt với toàn bộ thế giới!
Cho nên, trước khi còn chưa xác thực tính hữu hiệu của chứng cứ, bọn hắn quyết định trước tiên truy bắt và thẩm vấn Diệp Tinh Thần cùng Ngô ca.
Xem có thể từ trong miệng của bọn hắn moi ra được thứ gì hay không.
Lúc này, thần thám Hàn Vũ vội vàng chạy tới: "Ta nghe nói, long vương Triệu Thiên đã nhận tội rồi? Hắn đã nhận tội toàn bộ?"
"Đúng vậy, Hàn cố vấn hắn đã nhận tất cả!"
Vương đội trưởng vội vàng nói: "Hắn thừa nhận, đại minh tinh Lữ Mặc Bạch là hắn đánh, vụ xe buýt rơi lúc trước cũng là hắn cho người làm, còn bản án trên người ngươi, Diệp Tinh Thần cùng Ngô ca bị đánh, cũng là hắn phái người làm! Chân tướng của chuyện này đều giải thích rành mạch, có thể khẳng định chính là hắn làm, trước mắt chúng ta lại có thêm chứng cứ!"
"Như vậy thì tốt!"
Hàn Vũ thở dài một hơi.
Đối phương thừa nhận, hắn ta bớt đi rất nhiều công sức điều tra.
Chẳng qua là chuyện khiến cho hắn ta không ngờ tới, đối phương làm sao có thể nhận tội hết toàn bộ chuyện này?
Chẳng lẽ biết mình vô vọng rồi, cho nên vò đã mẻ lại sứt?
Ừ, rất có thể!
"Điều khiến cho người ta không ngờ tới là, một đại thiếu gia áo cơm không lo như hắn ta, lại có thể làm ra nhiều chuyện phát rồ như vậy, vẻn vẹn chỉ là để trả thù Lâm Bắc Phàm! Vừa đáng sợ lại đáng hận!"
Vương đội trưởng thổn thức.
Những cảnh sát khác cũng thổn thức theo.
"Đúng vậy, thù hận làm cho người ta mất đi lý trí!"
"Lúc ấy khi hắn thẳng thắn nhận tội, ta ở ngay bên cạnh hắn! Khi hắn nhắc đến ba chữ Lâm Bắc Phàm, hai mắt phóng ra thù hận, ta nhìn thấy cũng sợ hãi!"
"Đúng vậy, lúc ấy ta cũng ở hiện trường, ta nhìn thấy môi của hắn cũng cắn đến chảy máu!"
"Ta cũng nghĩ không thông, bọn hắn cũng không có ân oán lớn như vậy, Triệu Thiên sao lại căm hận Lâm Bắc Phàm đến thế?"
Hàn Vũ ánh mắt phức tạp, trong nội tâm càng là ngũ vị tạp trần.
Nói thật, bản thân hắn ta cũng nghĩ không thông, tại sao long vương lại căm hận Lâm Bắc Phàm như vậy!
Chẳng lẽ là bởi vì một mảnh đất ư?
Thế nhưng Triệu gia các ngươi cũng là một gia tộc giàu có nứt vách rồi, ngươi còn là người thừa kế của Triệu gia, còn có thể cần một mảnh đất này ư?
Cho nên, hắn ta thật sự nghĩ mãi mà không ra là vì sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận