Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 369. Ngoài dự liệu

Chương 369. Ngoài dự liệu
Chương 369: Ngoài dự liệu
Lữ Mặc Bạch trong lòng cười nhạo một tiếng! Đối phương dễ nói chuyện à? Đó là bởi vì ngươi không đụng tới lợi ích cơ bản của hắn! Bằng không ngay cả cơ hội nói chuyện với hắn ngươi cũng không có thì đã bị nhổ tận gốc rồi! Toàn bộ quá trình cười tủm tỉm làm cho người ta cảm giác như gió xuân tràn về sao? Ngươi biết con hổ mặt cười không? Cười càng sáng lạn kẻ thù chết càng thảm! Một người làm nên đại sự à? Hắn quả thật là một người làm nên đại sự, nhưng mà lại không biết có bao nhiêu người gặp nạn! Thành công của hắn được xây dựng trên đống đống xương trắng! Tất cả những ai phản đối hắn, ngỗ nghịch hắn, đối nghịch với hắn đều chết thê thảm! Cho nên mới được người khác gọi là hỗn thế ma vương! Ví dụ như hắn ta, hắn ta đã bị Lâm Bắc Phàm bóc lột cả đời, đến chết mới có thể thoát khỏi sự bóc lột của hắn! Bây giờ nhìn lại, tất cả đều là ác mộng!
Lúc này Hàn tổng lớn tiếng nói một câu:
“Người như vậy không phát tài thì thiên lý khó dung! Lữ tiên sinh ngươi nói có đúng vậy không?”
“Vâng...Đúng thế!”
Lữ Mặc Bạch hàm hồ gật đầu. Nhìn dáng vẻ Hàn tổng bội phục khen ngợi, hắn ta lại thấy tràn ngập thương hại và đồng cảm. Lại là một kẻ đáng thương vô tri bị bề ngoài của Lâm Bắc Phàm lừa gạt! Không ai biết Lâm Bắc Phàm còn có một năng lực cực lớn, chính là đặc biệt biết ngụy trang! Cả đời đều giả vờ, bất cứ lúc nào cũng có thể giả vờ! Giống như Nhạc Bất Quần, bề ngoài khiêm tốn quân tử, kỳ thật đầy bụng xấu xa! Khi phát hiện đã quá muộn rồi! Nghĩ đến đây, Lữ Mặc Bạch âm thầm thở phào nhẹ nhõm. May mắn thay, ta đã được tái sinh. Ta biết tất cả mọi thứ về hắn. Ta sẽ không bị lừa nữa.
Sau khi hai người trở về thì tiếp tục tổ chức buổi biểu diễn. Lần này vô cùng thuận lợi, sân vận động có, ca sĩ khách mời có, đội múa Vũ Mỹ cùng đoàn vũ đạo có, vấn đề gặp phải trước đó cũng không phải là vấn đề. Chỉ cần an tâm chuẩn bị cho liveshow là được. Lữ Mặc Bạch cực kỳ vui vẻ. Tất cả mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu giai nhân!
Lữ Mặc Bạch nghiêm túc viết một phong thư mời. Lấy mấy tấm vé buổi biểu diễn ra bỏ hết vào phong bì chuẩn bị tỉ mỉ. Sau đó giao cho trợ lý, dặn dò:
“Đưa bức thư này cho ca sĩ Lãnh Thanh Nguyệt, nói ta mời nàng đến xem biểu diễn! Chuyện này rất quan trọng, không được làm mất phong thư này ngươi hiểu không?”
“Vâng, ông chủ! Ta chắc chắn sẽ làm được!”
Trợ lý nghiêm túc nói, sau đó xoay người rời đi. Nhìn bóng dáng trợ lý rời đi, Lữ Mặc Bạch cười ngây ngô.
“Thanh Nguyệt sẽ rất kinh ngạc khi nhận được lời mời của ta có phải không? Nếu nàng biết ta chính là nam nhân tài hoa hơn người Mặc Bạch vẫn luôn giữ liên lạc cùng nàng thì nhất định sẽ càng ngạc nhiên có phải không?”
“Nói không chừng sẽ kích động nhào tới!”
Đến lúc đó, ta sẽ chấp nhận, hay là chấp nhận, hoặc là chấp nhận nhỉ?
“Ha ha...”
Nghĩ tới thì chảy nước miếng.
Không lâu sau thiệp mời được giao cho Lãnh Thanh Nguyệt. Lãnh Thanh Nguyệt vô cùng kinh ngạc:
“Lữ Mặc Bạch lại mời ta đi xem buổi biểu diễn của hắn ta? Hình như ta đâu có quen biết hắn ta!”
“Trong giới giải trí không nhất thiết phải quen biết! Nói không chừng đối phương coi trọng nhân khí của ngươi. Dù sao thì bây giờ ngươi đã là nữ ca sĩ số một của China Entertainment, mời ngươi tham gia cũng là chuyện bình thường!”
Cô trợ lý bên cạnh nói.
“Nói cũng đúng!”
Lãnh Thanh Nguyệt mở thư mời ra đọc. Sau khi đọc xong thì lắc đầu:
“Văn rất hay! Đáng tiếc người này cùng ca ca của hắn ta ... Hừ! Thật là ghê tởm! Thật không chịu nổi!”
Lãnh Thanh Nguyệt vừa nghĩ tới dáng vẻ phóng đãng của đối phương là cả người nổi da gà. Nàng thật sự không thể tưởng tượng được nếu xem xong buổi biểu diễn này, có thể lạnh chết hay không. Nàng chính là một tài nữ văn nghệ nên đây là thứ nàng không thể chịu đựng được nhất! Lại nghĩ đến việc đối phương từng có khúc mắt với Giải trí Hán Đình, tuy mọi chuyện dường như đã trôi qua nhưng nàng vẫn không quên. Không nể mặt Giải trí Hán Đình chính là không nể mặt Lâm Bắc Phàm. Không nể mặt Lâm Bắc Phàm chính là không nể mặt nàng! Nàng chưa ra tay đã tốt lắm rồi, còn muốn nàng cổ vũ cho đối phương à? Nàng chính là cô gái nhỏ hẹp hòi đó nha!”
“Giúp ta trả lời hắn ta, ta đã nhận được lòng tốt của hắn ta nhưng ta sẽ không tham dự buổi biểu diễn này!”
Không lâu sau Lữ Mặc Bạch nhận được câu trả lời của Lãnh Thanh Nguyệt, hắn ta cực kỳ kinh hãi:
“Cái gì? Thanh Nguyệt nàng không đến xem buổi biểu diễn của ta sao?”
“Đúng vậy, ông chủ!”
Trợ lý gật đầu. Lữ Mặc Bạch ngây ngốc. Không phải Lãnh Thanh Nguyệt rất sùng bái Lữ Mặc Bạch sao, rất thích bài hát hắn ta hát sao? Bây giờ ta đã gửi lời mời thì sao nàng lại có thể không đến?
“Có phải ngươi đã chọc cho nàng tức giận không?
Lữ Mặc Bạch sắc mặt không tốt. Trợ lý cảm thấy rất tủi thân:
“Ông chủ, sao có thể như thế chứ? Ngươi đã dặn ta chuyện này cực kỳ quan trọng, cho nên ta cực kỳ xem trọng, ta đối xử với Lãnh Thanh Nguyệt ngay cả trợ lý của nàng cũng luôn khách sáo!”
“Nếu thế thì sao lạ vậy?”
Lữ Mặc Bạch nhíu mày, hắn ta cảm thấy nhất định là đã xảy ra sai lầm gì rồi. May mắn thay hắn ta không phải là không có cơ hội để cứu vãn. Hắn ta vẫy tay nói:
“Ngươi đi xuống trước đi!”
“Vâng, ông chủ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận