Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 440. Anh vợ

Chương 440. Anh vợ
Chương 440: Anh vợ
Sau lễ ký kết tiếp theo là tiệc chào mừng Lãnh Thanh Nguyệt gia nhập Giải trí Hán Đình. Đó là bữa tiệc riêng tư chỉ người trong cuộc hoặc bạn bè mới được tham dự. Các giám đốc điều hành và ngôi sao của Giải trí Hán Đình cũng như một số nghệ sĩ nổi tiếng trong giới đều đến. Diệp Tinh Thần và Ngô Ca cũng đến tham gia cuộc vui. Tại bữa tiệc mọi người cùng nâng ly chúc mừng Lãnh Thanh Nguyệt đã gia nhập Giải trí Hán Đình và trở thành thành viên của Giải trí Hán Đình. Tuy nhiên trong bữa tiệc người nổi tiếng nhất không phải là Lãnh Thanh Nguyệt mà là Lâm Bắc Phàm. Nhiều ngôi sao nữ xinh đẹp và gợi cảm vây quanh hắn nói cười, những người khác hoàn toàn không thể can thiệp. Những người đàn ông khác đang ghen tị.
“Không hổ danh là người chồng quốc dân, người giàu có nhất Viêm quốc, vừa đến đã cướp hết danh tiếng của người khác.”
“Chịu thôi. Người ta giàu có quyền lực lại trẻ trung. Hắn ta là nhân vật đứng trên đỉnh kim tự tháp. Phụ nữ nào mà không thích? Nếu ta là phụ nữ ta cũng sẽ lao vào vòng tay của hắn.”
“Đây là người chiến thắng thực sự trong cuộc sống, đôi khi thật muốn cướp lấy quá.”
“Đời này sống như vậy cũng đáng.”
Đương nhiên bọn hắn chỉ có thể nói trong lòng chứ không dám nói ra. Lúc này Lãnh Thanh Nguyệt bước đi duyên dáng đến bên cạnh Lâm Bắc Phàm, nắm lấy tay của Lâm Bắc Phàm như thể đang tuyên thệ chủ quyền nói:
“Thật xin lỗi mọi người, ta có chuyện muốn nói với Lâm Bắc Phàm.”
Đây là lệnh đuổi khách!
Thấy Lâm Bắc Phàm không phản đối các nữ minh tinh có mặt đều là cáo già nên tìm cớ rời đi. Cứ như vậy phía Lâm Bắc Phàm cuối cùng cũng yên lặng.
“Ngươi xem ngươi rất được hoan nghênh nha.”
Lãnh Thanh Nguyệt nở nụ cười duyên dáng khiến người ta khó nhìn ra những suy nghĩ đằng sau đó.
Lâm Bắc Phàm thở dài:
“Cái khả năng kiếm tiền chết tiệt này. Ta không muốn nhưng ta không thể nhịn được. Ta ghét thế giới coi trọng tiền bạc này, khiến ta không biết ai mới thực sự yêu mình.”
“Hihi...”
Lãnh Thanh Nguyệt che miệng cười.
Vốn dĩ nàng muốn gây khó dễ cho Lâm Bắc Phàm và khiến hắn đừng quá lăng nhăng nữa nhưng lại bị một câu nói của hắn phá vỡ phòng ngự.
“Tuy nhiên ta biết rằng chắc chắn là ngươi thật lòng.”
Lâm Bắc Phàm nghiêm túc nói:
“Thật sao?”
Khóe miệng Lãnh Thanh Nguyệt hơi cong lên, nàng vuốt mái tóc xõa xuống bên tai, trong lòng cảm thấy rất vui. Người này thật là, luôn thổ lộ một cách bất ngờ, làm điên đảo trái tim nàng.
Lâm Bắc Phàm liên tục gật đầu:
“Đương nhiên. Người khác đều tham tiền của ta, chỉ có ngươi tham thân thể của ta.”
Lãnh Thanh Nguyệt: “...”
“Đáng ghét. Sau này nếu còn nói bậy ta đánh chết ngươi.”
Lãnh Thanh Nguyệt xấu hổ đấm một quyền tới. Đúng lúc này một nhóm người xông vào.
“Cá ngươi có chuyện gì?”
“Đây là tiệc tư nhân, người ngoài không được hoan nghênh.”
“Mau ra ngoài nếu không sẽ gọi cảnh sát.”
Quản lý tiệc phối hợp với mấy nhân viên bảo vệ xông lên hai bên xảy ra tranh chấp. Trong nhóm người này có một thanh niên cao lớn, ngoại hình ưa nhìn nhưng trông rất dữ tợn hét lớn:
“Lâm Bắc Phàm là ai? Đứng ra đây cho ta.”
Lãnh Thanh Nguyệt kêu lên:
“Anh à, sao ngươi lại tới đây?”
“Anh trai?”
Mọi người cũng kêu lên.
Đúng vậy, người trước mắt chính là anh trai của Lãnh Thanh Nguyệt, đồng thời là người thừa kế đương thời của gia tộc ẩn thế nhà hj Lãnh, Lãnh Thanh Ngạo.
Lâm Bắc Phàm vẫy tay với bảo vệ:
“Đều là người một nhà, các ngươi đi xuống trước đi.”
Lãnh Thanh Ngạo lập tức nổi giận:
“Ai là người một nhà với ngươi chứ? Tên cặn bã ngươi thật to gan, dám bắt cóc em gái của ta. Hôm nay ta tới tính sổ với ngươi.”
Hắn ta xua tay:
“Lên đi, dạy dỗ tên lưu manh kia cho ta.”
“Vâng thiếu gia.”
Vệ sĩ hắn ta mang theo lên tiếng rồi xông lên.
“Anh à, đừng mà. Ta sẽ không để ngươi làm tổn thương hắn.”
Lãnh Thanh Nguyệt đứng trước mặt Lâm Bắc Phàm.
Lãnh Thanh Ngạo càng tức giận:
“Em gái à, lúc này ngươi còn bảo vệ hắn ta sao?”
Lãnh Thanh Nguyệt vẻ mặt kiên định:
“Đây là người đàn ông ta chọn, đương nhiên ta sẽ bảo vệ hắn .”
Lãnh Thanh Ngạo hung hăng xông tới kéo Lãnh Thanh Nguyệt sang một bên khác:
“Em gái, ngươi đã bị tình yêu làm cho lóa mắt rồi, ta không cho phép ngươi tiếp tục sa ngã. Được rồi, các ngươi tiếp tục lên cho ta, chừa mạng hắn lại!”
“Vâng thiếu gia.”
Nhóm vệ sĩ lại chạy tới. Lúc này với tư cách là những người anh em tốt của Lâm Bắc Phàm, Diệp Tinh Thần và Ngô Ca không chút do dự nhảy ra ngoài.
“Ngươi không được phép làm tổn thương Lâm tổng.”
“Có chuyện gì thì cứ nhắm vào ta.”
Lâm Bắc Phàm gọi từ phía sau:
‘Hai vị lão đệ, người một nhà, ra tay nhẹ chút!
Hai bên nhanh chóng đánh nhau. Mặc dù Lãnh Thanh Ngạo mang theo nhiều người hơn. trông cao và hùng mạnh hơn nhưng bọn hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của hai người Diệp Tinh Thần. Vừa mới giao thủ đã bị đánh bại. Nằm trên mặt đất kêu gào không đứng dậy nổi.
Lãnh Thanh Ngạo sững sờ, vốn dĩ hắn ta nhờ người dạy cho Lâm Bắc Phàm một bài học nhưng người của hắn lại đã dạy cho hắn ta một bài học. Thật là sỉ nhục mà.Sự tức giận của hắn ta đang tăng vọt lên. Tuy nhiên hắn ta đã không hành động liều lĩnh. Bởi vì hắn ta thấy thân thủ của hai người này rất tốt, không khác gì những cao thủ hàng đầu được Lãnh gia hắn ta đào tạo ra.
Hắn ta hét lớn:
“Lâm Bắc Phàm, ngươi là đàn ông thì đứng lên cho ta, núp sau lưng người khác thì gọi là anh hùng hảo hán gì?”
Vì vậy Lâm Bắc Phàm bước tới:
“Có chuyện gì vậy anh vợ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận