Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 390. Thù hôm nay nhất định sẽ báo

Chương 390. Thù hôm nay nhất định sẽ báo
Chương 390: Thù hôm nay nhất định sẽ báo
Long vương lại nhíu mày lần nữa! Mình lại còn phải chịu đựng bốn, năm tiếng trên con thuyền này! Thật là đau khổ! Hắn ta không muốn ở lại đây một giây một phút nào nữa! Thế nhưng suy nghĩ cẩn thận một chút thì phát hiện mình đã không còn đường lui nữa, chỉ có thể nhẫn nhịn.
Hắn tự an ủi: “Bốn~ năm tiếng sẽ nhanh chóng trôi qua thôi.”
Lúc này trên sườn núi, nhìn thuyền đánh cá dần dần đi xa, kẻ trộm mộ Ngô Ca rất kích động.
“Cuối cùng long vương cũng lên thuyền! Ha ha!’
Hắn lấy một bộ điều khiển nhỏ ra và cười đắc ý:
“Chỉ cần ta nhấn nút này, chiếc thuyền đánh cá sẽ phát nổ!”
Long vương ở trên thuyền không có chỗ trốn, không chết cũng phải lột da! Mà ta ở trên bờ ôm cây đợi thỏ, lại bổ cho hắn ta một đao! Ha ha...”
Nghĩ xong Ngô Ca nhấn nút điều khiển nhưng không có phản ứng gì cả.
“Vậy mà lại lắp đặt máy làm nhiễu tín hiệu? Không hổ là buôn lậu, làm việc rất là cẩn thận!”
Ngô Ca rất bình tĩnh thu hồi bộ điều khiển:
“Không sao, ta đã cài thời gian rồi! Năm phút nữa quả bom sẽ tự nổ tung! Ta từ từ chờ đợi! Ta có kiên nhẫn, không vội!”
Trong lòng vui vẻ nghĩ. Nhưng thuyền buôn lậu đi xa đột nhiên phát nổ!
Ngô Ca: “...”
Hắn ta nhìn ngọn lửa bốc lên từ biển mà choáng váng! Không phải năm phút nữa mới nổ sao? Sao lại nổ sớm như vậy? Hơn nữa sao uy lực lại lớn như vậy, còn truyền đến hai tiếng nổ? không lẽ ta đã mua nhầm sản phẩm giả kém chất lượng?
Ngô Ca nheo mắt lại. Không đúng, mọi thứ chắc chắn không đơn giản như vậy! Mà Lúc này chiến thần Diệp Tinh Thần trốn ở bên kia lại hưng phấn hoan hô.
“Nổ tung! Cuối cùng cũng nổ tung!”
“Hai quả bom mini đồng thời kích nổ có phải rất sung sướng hay không? Ha ha!”
“Long vương, xem ngươi còn lại bao nhiêu khẩu khí? Còn mấy khẩu ta sẽ bổ sung thêm vài phát súng!”
“Hôm nay, ta phải trả thù!”
Chiến thần Diệp Tinh Thần mở một cái rương, lấy hai khẩu súng ra nhanh chóng nạp đạn lên. Suy nghĩ một chút, lấy một cái mặt nạ đeo lên. Sau đó nhanh chóng leo xuống núi, lén lút ẩn nấp trên chân núi trên bờ.
Ngô Ca cũng đeo một mặt nạ, trên người còn dắt một vài phi đao sau đó nhanh chóng leo xuống núi. Hai nhân vật chính một trái một phải theo dõi phía biển. Mặc dù không nói chuyện nhưng tất cả họ đều cảm thấy có người thứ ba. Mục đích có thể cũng là long vương nên cực kỳ cảnh giác. Trên mặt biển hiện ra hai bóng người đang chèo về phía bờ, một là chủ thuyền, một là long vương.
Có sáu người lên thuyền vào thời điểm đó nhưng bây giờ chỉ còn lại hai người sống sót.
“Không nổ chết ngươi được thì ta đến tiễn ngươi một đoạn đường!”
Nhìn thấy long vương, chiến thần Diệp Tinh Thần không thể chịu đựng được nữa, giơ súng lên và bắn liên tiếp hai phát. Không biết có phải bị trúng đạn hay không mà thân ảnh long vương nhanh chóng chìm xuống biển. Diệp Tinh Thần lo lắng lại bắn liên tiếp hai phát nữa. Sau đó không còn nhìn thấy bóng người nào nữa.
“Trợ Trụ vi ngược, ngươi cũng nên giết!”
Diệp Tinh Thần bổ sung một phát cho ông chủ thuyền, ông chủ thuyền nhanh chóng chìm xuống. Ngô Ca trốn trong bóng tối nhìn mà kinh hồn bạt vía. Người anh em này là một kẻ tàn nhẫn! Không chỉ giết long vương mà ngay cả ông chủ thuyền cũng không buông tha!
Sau năm phát súng, biển yên lặng trở lại. Nhưng hai người vẫn không dám thả lỏng, vẫn nhìn chằm chằm mặt biển vì đối thủ của bọn họ chính là long vương Triệu Thiên, người này tuyệt đối không dễ giết chết như vậy! Như thế qua ba phút bờ biển gần bụi cỏ đột nhiên ào ào một tiếng, sau đó từ trong đó xuất hiện một bóng người nhanh chóng biến mất.
“Long vương Triệu Thiên quả nhiên còn chưa chết!”
“Đuổi theo!”
Hai người không hẹn mà cùng đuổi theo. Hai người ở phía sau liều mạng thì đuổi theo, long vương ở phía trước thì liều mạng chạy. Long vương vừa chạy vừa lấy điện thoại di động ra kêu cứu:
“Ba, bây giờ ta bị người ta truy sát, trước mắt đã bị thương, tình huống nguy kịch, mau phái người đến cứu ta!”
“Được rồi! Chờ đã!”
Sau khi đặt điện thoại xuống, long vương oán hận trừng mắt một cái.
“Nếu không phải ta bị thương thì làm sao đến mức này?”
Vừa rồi khi thuyền cá phát nổ, hắn ta rõ ràng cảm nhận được nguy hiểm, vì thế không chút do dự nhảy ra khỏi thuyền. Tuy nhiên mặc dù vậy, hắn ta vẫn bị thương bởi sức mạnh của vụ nổ. Lúc bơi trở về bờ, cánh tay lại trúng thêm một phát súng và bị thương thêm. Hắn ta bị thương, mà trên tay đối phương lại có súng, vì vậy thay vì chiến đấu một cách liều lĩnh, hắn ta đã chọn cách bỏ chạy và kêu cứu.
“Ngươi chờ đó cho ta! Thù hôm nay ta nhất định sẽ báo!”
Ba người ta đuổi ngươi chạy. Long vương chạy như điên về phía trước, hai người Diệp Tinh Thần và Ngô Ca ở phía sau đuổi giết. Long vương đã bị thương, chịu đựng đau đớn giày vò chạy thục mạng, thân thể đã rất khó chịu. Còn phải lúc nào cũng đề phòng bắn lén phía sau nên chạy càng chật vật. Diệp Tinh Thần và Ngô Ca thì khác. Hai người bọn hắn thể lực đầy đủ, tinh thần tràn đầy, đuổi giết một người bị thương không phải dễ dàng sao? Nhất là trong rừng rậm này quả thực chính là sân nhà của bọn họ! Diệp Tinh Thần vừa đuổi giết vừa cười lạnh:
“Nhớ lại Diệp Tinh Thần ta thường một mình đơn độc chiến đấu, được xưng là chiến thần, binh vương trong binh vương, rừng rậm này càng thích hợp để ta phát huy! Long vương, ta xem ngươi có thể chống đỡ được đến bao lâu?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận