Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 417. Thật đáng tiếc

Chương 417. Thật đáng tiếc
Chương 417: Thật đáng tiếc
Diệp Tinh Thần bình tĩnh trả lời: "Gần đây ăn quá nhiều thứ lung tung, lại uống quá nhiều rượu, dạ dày không tốt lắm! Cho nên ở bên trong lâu một chút!"
"Có cần nghỉ ngơi trước hay không? Nghỉ ngơi xong rồi chúng ta bàn tiếp..."
Triệu Phong hỏi.
Diệp Tinh Thần vung tay lên: "Không cần! Đợi sau khi ta thao tác xong một khoản, mới nghỉ ngơi thật tốt!"
"Được, Diệp tiên sinh mời phía trước!"
Hai người lại một lần nữa quay về phòng giao dịch.
Nhìn sàn lớn màu sắc rực rỡ, Diệp Tinh Thần vẻ mặt thong dong: "Làm nhiều hoàng kim cho ta, 1 tỷ!"
Thành viên giao dịch có chút bối rối: "Không phải mới vừa làm khống hoàng kim rồi à?"
Diệp Tinh Thần bình tĩnh nói: "Vừa rồi là vừa rồi, bây giờ là bây giờ! Thị trường hoàng kim thay đổi trong nháy mắt! Thời gian mấy phút, giá thị trường đã có thể phát sinh chuyển biến 180 độ! Cái này giải thích rất phiền toái, các ngươi đừng hỏi nhiều như vậy, nhanh làm đi!"
Triệu Phong quát: "Có nghe không? Diệp tiên sinh đã nói làm nhiều hoàng kim, còn không mau động thủ?"
"Ai vâng vâng vâng..."
Mọi người trở nên bận rộn.
"Giá thị trường này nhất thời chưa thể ra được, ta có chút buồn ngủ, ngủ một giấc trước!"
Diệp Tinh Thần nằm ở trên ghế sa lon bên cạnh, nhắm mắt lại ngủ, trên thực tế, là bởi vì hắn ta cái gì cũng không hiểu, sợ người khác hỏi nhiều vạch trần lai lịch của hắn ta, cho nên dứt khoát giả bộ ngủ.
Như thế, có thể giả vờ tiếp một cách vô cùng tự nhiên.
Qua thời gian hơn một tiếng đồng hồ, toàn trường bạo phát ra tiếng kinh hô.
"Hoàng kim tăng rồi, tăng 1%!"
"Quá chuẩn rồi!"
"Một tiếng đồng hồ, chúng ta đã kiếm được 100 triệu!"
"Không hổ là Diệp tiên sinh!"
Triệu Phong cũng vô cùng kích động.
Tuy nhiên, 100 triệu với hắn ta mà nói không thấm vào đâu cả.
Nhưng mà, lúc này mới một tiếng đồng hồ thôi, một tiếng đồng hồ đã kiếm được một trăm triệu!
Cần phải biết, hoàng kim một vòng có thể nắm sàn 5 ngày, mỗi một ngày đều có 24 tiếng đồng hồ!
Nếu như, mỗi ngày đều thao tác mấy lần, vậy có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ?
Nếu như, dùng tiền vốn tới 2 tỷ, 3 tỷ thậm chí là trên chục tỷ, lại có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ?
Triệu Phong càng nghĩ càng kích động, không nhịn được lắc lắc Diệp Tinh Thần, đánh thức hắn ta dậy.
"Diệp tiên sinh, hoàng kim tăng rồi, chúng ta kiếm được tiền rồi!"
Diệp Tinh Thần làm bộ tỉnh ngủ mở mắt: "Chuyện gì vậy? Ngươi đánh thức ta làm cái gì?"
Triệu Phong kích động nói: "Diệp tiên sinh, hoàng kim tăng rồi, chúng ta kiếm được tiền rồi! Ngươi biết không, chúng ta đã kiếm được tiền rồi!"
Diệp Tinh Thần mơ mơ màng màng hỏi: "Kiếm được bao nhiêu?"
Triệu Phong kích động giơ một đầu ngón tay lên: "100 triệu! Một tiếng đồng hồ chúng ta đã kiếm được 100 triệu!"
Diệp Tinh Thần vẻ mặt tràn đầy khinh thường: "Mới 100 triệu, có tính là gì chứ? Lúc trước khi ta ở công ty đầu tư Lâm thị, mỗi một khoản giao dịch ít nhất đều có doanh thu tài chính 1 con số! Khi vận khí tốt, nhiều đến 10 tỷ! Vừa rồi nếu người nghe lời của ta, trực tiếp ném 30 tỷ vào, hiện tại cũng kiếm được 30 tỷ rồi!"
"Vâng vâng vâng, Diệp tiên sinh ngươi dạy đúng!"
Triệu Phong biết vâng lời, ở trước mặt thần tài, ra vẻ đáng thương có tính là gì chứ?
Chỉ cần có thể khiến cho ta phát tài, biến thành cháu trai ta cũng nguyện ý!
"Diệp tiên sinh, bây giờ phải làm thế nào đây?"
Triệu Phong truy hỏi.
"Đương nhiên là bình thương! Tiếp theo đây, hoàng kim không có giá thị trường lớn gì, cho nên trước tiên bỏ túi làm an!"
Diệp tiên sinh hai tay ôm ngực, vô cùng bình tĩnh thong dong nói.
"Nghe thấy rồi chứ, còn không mau bình thương đi?"
Triệu Phong quát.
Thấy bên trong tài khoản của mình có thêm hơn một trăm triệu, Triệu Phong cười đến mức con mắt cũng không mở ra được.
Lại một lần nữa quay đầu nhìn về phía Diệp Tinh Thần: "Diệp tiên sinh, tiếp theo đây còn có giá thị trường gì không?"
Diệp Tinh Thần duỗi lưng một cái, ngáp một cái: "Vừa rồi ngủ một giấc, bụng lại không tranh khí lắm rồi, có thể là thực sự ăn bậy hỏng mất bụng rồi! Trước tiên ta đi WC một chuyến, trở về rồi nói với các ngươi!"
"Diệp tiên sinh, ta dẫn đường cho ngươi!"
"Không cần! Ta đi ị không cần người chờ!"
Đi vào hố xí, Diệp Tinh Thần lại một lần nữa gửi tin nhắn cầu cứu Lâm Bắc Phàm.
Sau ba phút, lại lần nữa tràn đầy tự tin đi ra.
"Làm khống dầu thô cho ta, 5 tỷ!"
Triệu Phong lại càng hoảng sợ: "Diệp tiên sinh, 5 tỷ nhiều quá! Hay là chúng ta bắt đầu từ 1 tỷ trước đi!"
Diệp Tinh Thần cười lạnh một tiếng: "Thật sự là nhát như chuột! Cho ngươi cơ hội kiếm tiền, ngươi cũng không nắm bắt được! Bỏ đi, 1 tỷ thì 1 tỷ! Ta vẫn còn có chút buồn ngủ, ngủ trước đây, có việc gì thì gọi ta!"
Nói xong, lại nằm trên ghế sa lon mà ngủ.
Cứ thế, đã qua nửa tiếng đồng hồ.
Hiện trường bộc phát ra tiếng hoan hô.
"Dầu thô rớt giá, mất 1%! Chúng ta lại kiếm được 100 triệu!"
"Kiếm tiền thì ra lại đơn giản như vậy!"
"Diệp tiên sinh xem quá chuẩn rồi!"
Triệu Phong nhìn thấy vừa kích động vừa hối hận.
Kích động là vì lại kiếm được tiền, hối hận là vì kiếm quá ít!
Nếu như vừa rồi, nghe theo lời của Diệp Tinh Thần, đập 5 tỷ vào thì hiện tại đã kiếm được 500 triệu rồi!
100 triệu, thật là ăn vào thì vô vị mà bỏ thì lại tiếc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận