Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 436. Không phải Khổng Tử thì là Lão Tử

Chương 436. Không phải Khổng Tử thì là Lão Tử
Chương 436: Không phải Khổng Tử thì là Lão Tử
Thanh Nguyệt: Bây giờ nghĩ lại anh chàng này rất có tài, năng lực của hắn ta rất xuất chúng, đàn ông trên thế giới có thể so sánh với hắn ta không có mấy ai. Thật là một người đàn ông hấp dẫn.
Thanh Nguyệt: Không nói nhiều nữa. Lâu rồi không gặp, ta có hơi nhớ hắn. Ta đi tìm hắn chơi đây.
Thanh Nguyệt: Cảm ơn ngươi đã chúc phúc, chúng ta sẽ rất hạnh phúc.
Lữ Mặc Bạch nước mắt vỡ đê, chảy mãi không ngừng. Cố gắng lâu như vậy, làm nhiều chuyện như vậy mà Lãnh Thanh Nguyệt vẫn yêu Lâm Bắc Phàm. Mà hình ảnh của hắn trong tâm trí Thanh Nguyệt lại bị huỷ hại nát bét như vậy. Hắn cũng không biết mình đã vất vả lâu như vậy vì cái gì? Lữ Mặc Bạch ôm ngực lạnh lẽo, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt tự an ủi mình:
“Không sao chỉ cần nàng sống tốt là được. Chỉ cần nàng hạnh phúc thì ta sẽ hạnh phúc. Nhưng sao lòng ta lại đau đến thế. Ta thật sự rất muốn khóc...”
“Oa oa oa oa...”
Trong căn phòng lạnh lẽo có một tiếng khóc thấu tim. Lúc này để không phụ lòng tốt của ai đó Lâm Bắc Phàm đã liên lạc với Lãnh Thanh Nguyệt
Lâm Bắc Phàm: Người đẹp tối nay ngươi có hẹn không?
Lãnh Thanh Nguyệt: Không, một mình, ngươi muốn gì?
Lâm Bắc Phàm: Thật trùng hợp ta cũng chỉ có một mình, chúng ta thật sự là có duyên phận. Khổng Tử nói hữu duyên thiên lí năng tương ngộ.
Lâm Bắc Phàm: Vậy tối nay chúng ta hẹn hò nhé?
Lãnh Thanh Nguyệt: Khổng Tử có nói điều này sao?
Lâm Bắc Phàm: không phải Khổng Tử nói thì là Lão Tử nói.
Lãnh Thanh Nguyệt:…
Lãnh Thanh Nguyệt: Đừng nói lời thô tục.
Lâm Bắc Phàm: Người đẹp, đừng quan tâm đến những chi tiết này. Ta chỉ muốn hỏi ngươi tối nay có rảnh không? Có hẹn không?
Lãnh Thanh Nguyệt: Rảnh, hẹn đi!
Lâm Bắc Phàm: Tốt.
Lãnh Thanh Nguyệt: Hãy đến nhà của ta.
Lâm Bắc Phàm: chuyện này... quá nhanh ta vẫn chưa sẵn sàng.
Lâm Bắc Phàm: Nhưng mà nếu người thực sự cần ta có thể bay qua lập tức nằm thẳng người, muốn tư thế gì cũng được.
Lãnh Thanh Nguyệt: tức giận
Lãnh Thanh Nguyệt: Người nghĩ đi đâu vậy?
Lãnh Thanh Nguyệt: Ta nghĩ ngươi và ta đều là người nổi tiếng, đi ra ngoài ăn uống không tiện lắm cho nên mới mời người đến nhà ta. Ta nghe nói ngươi nấu ăn rất ngon, vậy ta cũng muốn ăn.
Lâm Bắc Phàm: Sao ngươi biết ta có thể nấu ăn? Ta chỉ nấu cho hai người.
Lãnh Thanh Nguyệt: Hừ! Nếu không muốn người ta biết trừ phi mình đừng làm.
Lãnh Thanh Nguyệt: Ngươi này cái củ cải lăng nhăng.
Lâm Bắc Phàm: Cái này… ta cũng không phải lăng nhăng.
Lãnh Thanh Nguyệt: Không phải lăng nhăn thì là gì? Người lăng nhăng cặn bã, thiên hạ đều biết, cho dù có ngụy biện như thế nào cũng vô dụng.
Lâm Bắc Phàm: Ta không phải lăng nhăng đâu nha, ta chỉ là tương đối bác ái, xem phụ nữ trong thiên hạ đều là tình nhân.
Lãnh Thanh Nguyệt:...
Lãnh Thanh Nguyệt: Lần đầu tiên thấy một kẻ lăng nhăng nói quang minh chính đại như vậy
Lãnh Thanh Nguyệt: Đừng nói nhảm nữa mau tới đây.
Lâm Bắc Phàm: Tuân lệnh thưa nữ hoàng.
Một giờ sau Lâm Bắc Phàm mang theo một đống nguyên liệu đến biệt thự của Lãnh Thanh Nguyệt. Lãnh Thanh Nguyệt rất vui mừng giúp Lâm Bắc Phàm thay tạp dề nhà bếp sau đó đẩy vào phòng bếp:
“Đến thật là nhanh. Ta đã chuẩn bị xong nguyên liệu, chỉ đợi chờ vị đầu bếp này tới thôi.”
Sau đó Lâm Bắc Phàm đã thể hiện kỹ năng của mình, làm bốn món mặn và một món canh đủ màu sắc hương vị thơm ngon.
“Thơm quá, sâu tham ăn của ta cũng bị dụ ra rồi.”
Lãnh Thanh Nguyệt ngửi thử một miếng thì cực kỳ hài lòng: “Tìm ngươi đến nấu ăn thật sự là quyết định đúng đắn.”
“Tất nhiên rồi.”
Lâm Bắc Phàm kiêu ngạo ngẩng đầu lên:
“Đây chính là món ngon mà người giàu nhất Viêm quốc nấu ra đó nha. Nó không chỉ có hương vị tuyệt mỹ mà còn cực kỳ hấp dẫn. Người bình thường cũng không ăn được đâu đấy!”
“Hay cho ngươi. Mới khen một chút thôi đã vẫy đuôi lên trời rồi.”
Lãnh Thanh Nguyệt trừng mắt.
“Bây giờ chúng ta bắt đầu ăn đi, đồ ăn nguội sẽ không ngon đâu.”
“Chờ một chút ta đăng Weibo trước.”
Lãnh thanh Nguyệt lấy điện thoại ra chụp vài bức ảnh và tải lên Weibo, còn để lại một câu bên dưới: món ăn đầu bếp của ta làm thế nào?
Lãnh Thanh Nguyệt là nữ diễn viên số một cả nước nên vừa đăng weibo mới là lập tức gây ra một trận động cực lớn. Khu vực bình luận bên dưới đã có hàng nghìn bình luận.
“Oa. Nữ thần cập nhật Weibo rồi.”
“Bốn món mặn và một món canh đúng là bữa tối tiêu chuẩn. Mùi vị thì không nói nhưng nhìn là thấy ngon rồi.”
“Dựa vào kinh nghiệm nấu ăn nhiều năm mà xem, đầu bếp của nữ thần chắc chắn là người chuyên nghiệp rồi.”
“Ừ đúng vậy ngay cả củ cải cũng được chạm khắc với trình độ nghệ thuật luôn.”
Sức nóng của Weibo này nhanh chóng leo lên bảng xếp hạng hot search.
Rất nhiều ngôi sao giải trí đều vô cùng ghen tị, không phải chỉ là đăng mấy bức ảnh đồ ăn thôi sao, có như vậy mà cũng có thể lên hot search được à? Lúc này có người thấy phát hiện trên mặt bàn ăn nhẵn nhụi phản chiếu bóng dáng của một người đàn ông.
“Nhìn kìa có một người đàn ông ở đằng kia.”
“Xong rồi xong rồi. Trong nhà nữ thần có thêm một người đàn ông, ta có dự cảm không tốt.”
“Tuy là nhìn không thấy rõ mặt mũi nhưng mà thân hình cao ngất kia chắc chắn là một anh đẹp trai. Chẳng lẽ nữ thần đang hẹn hò sao?”
“Chẳng lẽ là đầu bếp?”
“Đầu bếp bình thường đều là người mặt to cổ thô, làm gì có đầu bếp nào đẹp trai như vậy chứ?”
“Có phải là Lâm Bắc Phàm hay không nhỉ? Quan hệ giữa hắn và Lãnh nữ thần rất mập mờ.”
“Ngươi không nhìn rõ sao, người đàn ông kia mặc tạp dề làm bếp chứng tỏ những món ăn này là do hắn làm. Người cảm thấy một công tử ăn chơi đa tài đa nghệ như Lâm Bắc Phàm có thể nấu ăn hay sao?”
“Ta có linh cảm rằng Lâm Bắc Phàm sẽ bị cắm sừng.”
“Rất đồng ý.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận