Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 445. Sắc dụ

Chương 445. Sắc dụ
Chương 445: Sắc dụ
“Ta cảm thấy rằng nàng có thể nhận được tiền của ta hoặc có được tài nguyên của ta, sử dụng mỹ nhân kế với ta. Trong giới giải trí đều như vậy, vì leo lên trên mà dùng mọi thủ đoạn ta đã sớm nhìn thấu rồi.”
Lâm Bắc Phàm a một tiếng tràn ngập khinh thường.
“Lâm tổng ngươi sẽ làm gì?”
Ngô Ca hỏi với vẻ suy nghĩ.
“Ta đã quyết định tương kế tựu kế!”
Lâm Bắc Phàm vẻ mặt nghiêm túc.
Ngô Ca: “...”
Hắn ta suýt chút nữa đã phá phòng ngự. Ban đầu nghĩ rằng ngươi có thể đưa ra một số gợi ý mang tính xây dựng nhưng rốt cuộc là như này sao?”
Chó không thể thay đổi việc ăn phân. Lúc này điện thoại di động của Lâm Bắc Phàm vang lên. Lâm Bắc Phàm cầm lên vẻ mặt hơi bối rối nói:
“Lão đệ, Thanh Nguyệt gọi tới, ta xử lý nàng trước. Ngươi ở chỗ này trông chừng đừng để người phụ nữ kia chạy trốn.”
Ngô Ca khóe miệng giật một cái: “Được.”
Lâm Bắc Phàm cầm điện thoại lao ra khỏi phòng vừa đi vừa nói:
“Thanh Nguyệt tìm ta có việc gì?”
Lãnh Thanh Nguyệt hơi không vui:
“Nghe nói ngươi say rượu được một người phụ nữ đưa đi?”
“Ừ hôm nay uống nhiều quá. Nghe nói đối phương có trà giải rượu liền theo tới đây chờ trà.”
Lãnh Thanh Nguyệt quan tâm hỏi:
“Bây giờ ngươi thế nào rồi? Đang ở đâu? Ta đi tìm ngươi.”
“Không cần đâu, bây giờ ta tỉnh nhiều rồi, ta đi xuống tìm ngươi.”
“Tốt.”
Đặt điện thoại xuống Lâm Bắc Phàm thầm ước một điều.
“Hệ thống ta có một nguyện vọng...”
“Hệ thống ta ước một nguyện vọng: Sau khi uống trà giải rượu, dục hỏa thiêu thân thú tính đại phát.”
“Đinh. Điều ước thành công.”
Lâm Bắc Phàm cười đắc thắng:
“Ngô Ca và người phụ nữ đó ở cùng một phòng. Để giảm bớt sự xấu hổ, người phụ nữ đó nhất định sẽ mời Ngô Ca uống trà. Sau khi Ngô Ca uống trà mọi chuyện sẽ mất kiểm soát.”
“Lão đệ, đây là ta tặng ngươi, không cần cám ơn a.”
“Ha ha ha ha...”
Trong lòng hắn ta cực kỳ chờ mong vở kịch lớn này. Lúc này hắn ta đã bước xuống lầu.
Lãnh Thanh Nguyệt đang đợi ở cửa trên tay cầm một chiếc cốc giữ nhiệt, thấy Lâm Bắc Phàm thì thở phào nhẹ nhõm, nàng vui mừng bước tới:
“Ta còn tưởng rằng ngươi ham sắc đẹp đến mức không chịu nổi.”
“Xem ngươi nói gì kìa…Mỹ nữ có thể đẹp hơn ngươi sao?”
Lâm Bắc Phàm rất ngọt ngào.
“Không hẳn đâu. Hoa nhà thì không thơm bằng hoa dại mà.”
Lãnh Thanh Nguyệt bĩu môi.
“Nhưng ta là một người làm vườn chăm chỉ, ta thích cây trồng trong nhà nhất.”
“Được ta không làm khó ngươi nữa.”
Lãnh Thanh Nguyệt cười ngoác đến mang tai , đưa cốc nước giữ nhiệt trên tay nàng ra:
“Cái này cho ngươi, uống đi. Uống xong ngươi sẽ thấy khá hơn.”
“Đây là cái gì?”
Lâm Bắc Phàm mở nắp chai.
“Đây là trà giải rượu ta vừa chuẩn bị cho ngươi giải rượu.”
Lâm Bắc Phàm ngây người. Trời ạ, lại là trà giải rượu à? Đây có phải là ý của ông trời không?
“Uống đi, sao không uống thế? Không uống sẽ nguội.”
Lãnh Thanh Nguyệt thúc giục. Lâm Bắc Phàm đậy nắp lại nghiêm mặt nói:
“Có trà ngon như vậy ta nghĩ mình nên tìm một gian phòng riêng sang trọng từ từ nếm thử.”
“Không cần phải thế chứ?”
Lãnh Thanh Nguyệt mờ mịt.
“Rất cần thiết, chút nữa ngươi sẽ biết.”
Lâm Bắc Phàm đưa Lãnh Thanh Nguyệt lên xe đi đến biệt thự của đối phương, uống hết trà trong ly giữ nhiệt, ôm Lãnh Thanh Nguyệt xông về giường lớn.
Kế tiếp đều là hình ảnh không thích hợp với trẻ em.
Ngôi sao nữ hạng ba mang theo trà giải rượu đi ra nhưng nàng chỉ thấy Ngô Ca nên rất khó hiểu:
“Lâm tổng đâu?”
Ngô Ca ho khan một tiếng:
“Vừa rồi Lâm lão bản nhận được điện thoại đi ra ngoài lát nữa sẽ trở lại.”
“Thì ra là thế.”
Nữ minh tinh hạng ba cất ly, đi rót trà cho tỉnh rượu đưa một trong ba cốc cho Ngô Ca.
“Đây là trà giải rượu hiệu quả giải rượu rất tốt.”
“Cảm ơn.”
Ngô Ca đón tách trà. Lúc này trong phòng chỉ có hai người cô nam quả nữ, lại là người xa lạ nên không có gì để nói. Để giảm bớt xấu hổ, Ngô Ca cầm tách trà lên uống. Tuy nhiên hắn cảnh giác hơn. Đầu tiên hắn dùng mũi ngửi ngửi sau đó dùng đầu lưỡi liếm, sau đó mới uống sau khi phát hiện không có vấn đề gì.
“Trà này vị thế nào? Có hợp khẩu vị không?”
Nữ minh tinh hỏi.
“Ngon lắm, ta rất thích.”
Diệp Tinh Thần gật đầu. Nhưng vào lúc này hắn ta cảm thấy một luồng khi nóng bốc lên, hai mắt đỏ lên hơi mê mang. Nhìn nữ minh tinh hạng ba trước mặt hô hấp của hắn ta đột nhiên trở nên khó thở. Nữ minh tinh hạng ba bị ánh mắt của đối phương làm hoảng sợ:
“Ngươi sao vậy?”
“Không biết tại sao nhưng thấy ngươi ta lại thấy nóng trong người. Chắc ngươi không có đàn ông đúng không, ngươi thấy ta như thế nào?”
Vừa kêu lên một tiếng Ngô Ca nhảy tới trước mặt nữ minh tinh trịch thượng nói.
Nữ minh tinh càng hoảng sợ run giọng nói:
“Ngươi muốn làm gì?”
“Hỏi hay đấy, ta muốn chơi ngươi.”
Vừa nói Ngô Ca vừa bế nữ minh tinh phóng lên giường lớn. Những gì sau đó cũng là một hình ảnh không phù hợp với trẻ em. Nửa đêm Ngô Ca đã chìm vào giấc ngủ say, nữ minh tinh hạng ba lén lút bước ra, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
Đầu dây đối phương nhanh chóng kết nối là giọng nói của một người đàn ông:
“Tình hình thế nào ngươi đã thành công chưa?”
Nữ minh tinh hạng ba thô tục:
“Thành công cái rắm gì, lão nương ta thiệt thòi lớn lại để cho một tên vô danh tiểu tốt lợi dụng.”
“Đang xảy ra chuyện gì vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận