Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 432. Sẽ cố gắng hết sức

Chương 432. Sẽ cố gắng hết sức
Chương 432: Sẽ cố gắng hết sức
“Bởi vì Giải trí Hán Đình dưới bàn tay của ta sẽ phát triển ra quốc tế nhưng lại đang thiếu một nhân vật mang tính biểu tượng. Mà Lữ Mặc Bạch là một ứng cử viên rất phù hợp.”
“Hắn ta đã nổi tiếng khắp thế giới, hơn nữa cũng có rất nhiều tài năng, viết nhạc và vũ đạo đều thành thạo. Ta đã thích hắn ta lâu rồi. Nếu hắn ta gia nhập công ty của ta, hắn ta có thể dựa vào tài nguyên của công ty chúng ta mà phát triển nhanh hơn nữa. Mà ta có trong tay danh bài là hắn, công ty ta càng có thể nhanh chóng vươn ra nước ngoài.”
“Thật tiếc là ta chưa kịp làm thì đã xảy ra sự cố ngoài ý muốn.”
Lâm Bắc Phàm vỗ vai Tiêu Thần:
“Tuy nhiên nếu ngươi chữa lành vết thương cho hắn ta thì ta có thể thuyết phục hắn ta gia nhập công ty của ta, mạnh mẽ kết hợp, mạnh mẽ phát triển! Haha!”
Tiêu Thần sửng sốt. Hắn ta không ngờ rằng Lâm Bắc Phàm đã để mắt đến Lữ Mặc Bạch từ rất sớm. Kiếp trước Lữ Mặc Bạch là một nghệ sĩ giải trí dưới quyền của Lâm Bắc Phàm, tài năng xuất chúng của hắn ta không biết đã kiếm được bao nhiêu tiền cho Lâm Bắc Phàm. Chính vì có Lữ Mặc Bạch mà lãnh thổ giải trí của Lâm Bắc Phàm đã mở rộng nhanh chóng. Vì vậy Lữ Mặc Bạch không được phép hồi phục.
Nghĩ đến đây Tiêu Thần cười khổ nói:
“Lâm tổng, ta chỉ có thể nói là ta sẽ cố gắng hết sức. Nghe nói đối phương bị thương nặng thậm chí biến dạng. Ta cũng không dám chắc có thể cứu hắn ta được không.”
“Không sao chỉ cần cố gắng hết sức, ta tin tưởng năng lực của ngươi mà, lão đệ.”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười.
“Cám ơn Lâm tổng đã thấu hiểu.”
Tiêu Thần gật đầu.
“Đến lúc cứu người, ta cùng ngươi đi xem đi!”
“Cũng được!”
Ngày hôm sau Lâm Bắc Phàm đi theo Tiêu Thần đến bệnh viện nơi Lữ Mặc Bạch đang ở.
Trợ lý của Lữ Mặc Bạch sững sờ khi thấy Lâm Bắc Phàm:
“Lâm, Lâm, Lâm tổng, sao ngươi lại tới đây?”
Lâm Bắc Phàm hơi đau lòng nói:
“Lữ Mặc Bạch bị thương và phải nhập viện là một tổn thất lớn đối với China Entertainment. Thật trùng hợp ta và Tiêu Thần là anh em tốt nên ta lại đây nhìn xem, hy vọng có thể giúp đỡ một chút.”
“Thì ra là thế.”
Người trợ lý vui mừng khôn xiết:
“Lâm tổng, mau, mời vào. Tiêu thần y mau vào.”
Tiêu Thần lặng lẽ nhìn xem tất cả, lòng thầm nghĩ có vẻ như Lâm Bắc Phàm và Lữ Mặc Bạch có mối quan hệ rất tốt.
Mấy người đi vào phòng bệnh, Lữ Mặc Bạch đã tỉnh, hắn hơi kinh ngạc nhìn Lâm Bắc Phàm đi vào.
Trợ lý nhỏ giọng giải thích nguyên nhân, Lữ Mặc Bạch gật đầu với Lâm Bắc Phàm:
“Cảm ơn Lâm tổng đã quan tâm.”
“Ngươi thật sự không cần cám ơn, ta cũng không giúp được bao nhiêu.”
Lâm Bắc Phàm cười gượng:
“Chỉ mong ngươi mau khỏi bệnh, China Entertainment rất cần ngươi.”
“Tất cả phụ thuộc vào... Tiêu thần y.”
Lữ Mặc Bạch nhìn người trẻ tuổi vừa quen thuộc lại xa lạ trước mặt. Giữa đôi mắt mệt mỏi ấy loé lên một tia hy vọng.
Hắn ta là Tiêu Thần tiếng tăm lừng lẫy ở kiếp trước. Hắn là truyền nhân của Quỷ Cốc, có thể dùng kim châm chữa bách bệnh, đoạt mạng từ tay Diêm vương.
Mặc dù không biết tại sao hắn ta lại kết giao với Lâm Bắc Phàm, nhưng bây giờ Lữ Mặc Bạch không quan tâm được nhiều như thế. Bây giờ hắn ta chỉ quan tâm liệu đối phương có thể cứu cho hắn hay không.
“Ta không dám đảm bảo, nhưng ta chắc chắn ta sẽ cố gắng hết sức.”
Tiêu Thần trầm giọng nói.
“Làm phiền rồi.”
Lữ Mặc Bạch yếu ớt nói. Sau đó Tiêu Thần nghiêm túc kiểm tra cơ thể của đối phương.
Nửa tiếng sau.
“Thế nào Tiêu thần y, ta vẫn có thể hồi phục chứ?”
“Tình huống không lạc quan lắm.”
Tiêu Thần lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ nặng nề:
“Ngươi bị thương quá nặng, trên người chỗ nào quan trọng cũng đều bị thương nghiêm trọng, rất nhiều vết thương đều không thể cứu vãn. Dựa theo phương pháp điều trị bây giờ chỉ có thể giữ mạng lại được ngươi. Nhưng mà ngươi căn bản không thể sinh hoạt, làm việc như người bình thường được.”
Lòng mọi người chùng xuống. Bởi vì kết quả chẩn đoán cũng giống như kết quả của các bác sĩ khác.
“Thật sự không có cách nào sao?”
Lữ Mặc Bạch không cam lòng hỏi.
“Không phải hoàn toàn vô vọng. Với phương pháp châm cứu của ta, trong khoảng một năm nữa ta có sáu mươi phần trăm chắc chắn có thể khiến ngươi đứng dậy trở lại, ba mươi phần trăm chắc chắn có thể khiến ngươi cử động như người bình thường.”
Tiêu Thần cười đắc thắng. Mọi người mừng như điên! Một năm sau, sáu mươi phần trăm sẽ đứng dậy được và ba mươi phần trăm có thể hành động như một người bình thường.
Đây đã là điều mà mọi người thậm chí còn không dám nghĩ tới.
“Thật sao Tiêu thần y?”
Người trợ lý hào hứng hỏi.
“Chuyện đó còn cần phải nói sao? Ta là truyền nhân của Quỷ Cốc Thần Châm, đại diện cho phái y học Quỷ Cốc. Một lời chắc như đinh đóng cột, tuyệt đối không thể nói dối.”
Tiêu Thần trông rất nghiêm túc.
“Cám ơn thần y! Cảm ơn thần y!”
Người trợ lý không khỏi phấn khích.
“Thần y... Còn mặt của ta thì sao? Có thể khôi phục lại sao?”
Lữ Mặc Bạch mong đợi hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận