Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 388. Ngươi là một người tốt

Chương 388. Ngươi là một người tốt
Chương 388: Ngươi là một người tốt
Bên kẻ trộm mộ Ngô Ca.
“Cản thuyền chở hàng và du thuyền của đối phương còn xa mới đủ!”
Đối phương muốn đi đường biển vượt biên ra ngoài còn phải đột phá phong tỏa của hải quan và cảnh sát biển. Cuộc hành trình này là hai trăm hải lý, khó khăn không phải là nhỏ. Lâm tổng nói rất đúng, đối phương khẳng định phải tìm tổ chức vượt biên có kinh nghiệm hỗ trợ! Vừa may ra lại có quan hệ trong lĩnh vực này, ta có thể điều tra một chút gần đây ai đã tiếp quản công việc này, vì vậy ta có thể lần theo manh mối!”
Ngô Ca cũng nhấc điện thoại lên gọi. Cuối cùng, dưới nỗ lực của hai người, đã điều tra được một chỗ mấu chốt. Thuyền du lịch xa hoa của gia chủ Triệu gia Triệu Giang Hà nằm ở Ma Hải đột nhiên ra khơi, nhưng gia chủ Triệu Giang Hà cũng không ở trên du thuyền. Ngoài ra, một nhóm tổ chức vượt biên có kinh nghiệm ở Ma Hải tạm thời nhận được một mối làm ăn lớn. Vì mối làm ăn lớn này mà bỏ qua các mối làm ăn nhỏ lúc trước. Hai chuyện này chứng thực lẫn nhau, nói rõ như thế, long vương Triệu Thiên rất có khả năng lén lút xuất ngoại từ Ma Hải.
“Long vương Triệu Thiên, lần này ngươi chắp cánh cũng khó bay!”
Hai vị nhân vật chính đắc ý nở nụ cười.
Người đầu tiên hành động là Ngô Ca. Hắn ta làm trộm mộ và biết rất rõ những tổ chức buôn lậu này và thậm chí biết thuyền nào là thuyền buôn lậu. Mà lần này là tổ chức ở thôn Liên Hoa, thành phố Ma Hải. Ngày thường đánh cá kiếm sống che mắt người khác, nếu có mối làm ăn thì nhận. Chủ yếu chịu trách nhiệm vận chuyển hàng lậu thần không biết quỷ không hay ra biển, sau đó được những người khác đón đi. Vì vậy, Ngô Ca ngụy trang cho mình một chút, giả vờ như một du khách đau bụng, đến trước mặt thuyền buôn lậu, sắc mặt đau đớn nói:
“Ôi ~ ~ ông chủ thuyền, ta đau bụng, ngươi có thể cho ta mượn nhà vệ sinh của ngươi dùng không?”
Ông chủ thuyền da ngăm đen, hút thuốc, cau mày:
“Tùy tiện tìm đại một chỗ không phải là được sao? Nhìn bụi cỏ bên kia cao như vậy, ngươi đi vào ngồi xổm một chút không phải là xong rồi sao?”
Thoạt nhìn hắn ta cực kỳ cảnh giác! Ngô Ca ôm bụng cầu xin:
“Không được, con người ta có bệnh sạch sẽ! Được không vậy ông chủ, không phải chỉ đi vệ sinh thôi sao? Quay lại đưa tiền cho ngươi, mười tệ được không? Hai mươi tệ có được không?”
Ông chủ thuyền không kiên nhẫn vẫy tay:
“Được rồi, nhanh lên! Tiền ta cũng không cần, ngươi đi xong thì đi nhanh đi, ta còn chuẩn bị ra ngoài để đánh cá!” bookstore.vip - ebook truyện giá rẻ
Ngô Ca rất vui mừng:
“Cảm ơn ngươi! Cảm ơn ngươi rất nhiều!”
Sau đó, Ngô Ca ôm bụng đi vào nhà vệ sinh của thuyền đánh cá. Sau đó hắn lấy một thiết bị nhỏ ra đặt trong góc bí mật của nhà vệ sinh.
“Long vương! Lúc này ngươi không chết cũng bị lột da!”
Ngô Ca cười lạnh hắc hắc. Sau đó thật đúng là đi vệ sinh một lần, diễn vô cùng đúng chỗ. Sau khi xả nhà vệ sinh xong, Ngô Ca đi ra khỏi nhà vệ sinh và liên tục cảm ơn:
“Cảm ơn ông chủ! Ngươi là một người tốt! Cảm ơn ngươi ...”
“Không cần cảm ơn!”
Chủ thuyền vẫy tay. Đi vào nhà vệ sinh, nhất thời bị một mùi hôi thối bốc lên sắc mặt xanh biếc.
“Ôi mẹ, thối quá! Còn thối hơn cá muối! Tên này đã ăn cái mà thối như vậy! Mau thông gió đi, nếu không khách quý tối nay sẽ không tốt!”
Nói xong mở cửa sổ, gió thổi qua. Sau khi Ngô Ca rời khỏi thuyền buôn lậu thì rẽ một vòng leo lên sườn núi, tìm một góc nhìn rất tốt để lặng lẽ chờ đợi. Không lâu sau, chiến thần Diệp Tinh Thần cũng tới. Hắn cũng cải trang thành một khách du lịch bình thường, ôm bụng đi qua, đau đớn kêu lên:
“Ông chủ thuyền, ta đau bụng muốn đi vệ sinh, ngươi có thể cho mượn nhà vệ sinh trên thuyền của ngươi dùng không? Cảm ơn ngươi!”
Ông chủ thuyền chán ghét:
“Lại nữa! Ở đây có nhiều bãi cỏ như vậy, sao ngươi không tìm thấy một chỗ để đi?”
Diệp Tinh Thần đau khổ nói:
“Không được, con người ta có sở thích sạch sẽ, ở trên bãi cỏ không đi được! Có được hay không ông chủ, ta không thể chịu được nữa! Ta sẽ trả tiền cho ngươi được không? Hai mươi tệ có được không? Năm mươi tệ nhé?”
Bỏ tiền ra hào phóng hơn Ngô Ca nhiều! Có tiền là tùy hứng! ông chủ thuyền bất đắc dĩ phất phất tay:
“Được rồi, nhanh lên, xong rồi thì mau đi đi!”
Diệp Tinh Thần mừng rỡ:
“Cảm ơn ông chủ! Ngươi là một người tốt!”
Sau đó hắn vội vã vào nhà vệ sinh trên thuyền. Sau đó, lấy một thiết bị nhỏ trong ngực ra, đắc ý cười:
“Chỉ cần lắp thứ này lên, rầm một tiếng, long vương ngươi không chết cũng lột da! Haha."
"Để ta xem, nó tốt hơn để cài đặt ở đâu?
“Để ta xem chỗ nào tốt hơn?”
Ẩn ở đây, ở dưới cùng của bồn rửa tay sẽ không dễ dàng tìm thấy!”
Diệp Tinh Thần đắc ý ngồi xổm xuống. Lúc chuẩn bị đứng lên thì nụ cười trên mặt dần dần cứng ngắc. Bởi vì hắn thấy một thiết bị nổ nhỏ! Hơn nữa còn giống với loại trên tay hắn! Trong lòng hắn ta lập tức hoang mang! Rốt cuộc ai đã làm chuyện này? Thật đáng sợ! Nếu lúc ta đi vệ sinh mà nó nổ thì làm sao bây giờ? Máu thịt, phân và nước tiểu bay cùng nhau! Thu thủy cộng trường thiên nhất sắc! (*) Chỉ cần nghĩ đến cảnh đó đã không ngừng run rẩy!
(*)Thơ Vương Bột đời Đường: Nước mùa thu cùng bầu trời bao la hòa làm một màu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận