Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 485. Đại kết cục! Thiên Đạo, ta thắng rồi!

Ngô Ca chìa tay ra. Diệp Tinh Thần cũng đưa tay ra. Cả hai vỗ tay nhau không nhịn được cười. Lâm Bắc Phàm ho khan một tiếng, cười nói:
“Ta cũng cảm thấy trước tình yêu tuổi tác không bao giờ là vấn đề! Nếu lão đệ này không có dũng khí, vậy hai người thử hòa thuận trước đi, không hợp thì chia tay.”
“Đúng vậy!”
Ngô Ca vỗ đùi. Sau đó, hắn ta háo hức nhìn Lâm Bắc Phàm:
“Lâm tổng, ngươi còn thiếu người dọn dẹp ở đây không? Ngươi thấy ta có phù hợp không?”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười:
“Thiếu! Hoan nghênh gia nhập công ty của ta!”
Vì vậy Ngô Ca lại gia nhập công ty của Lâm Bắc Phàm. Sau một thời gian làm việc cùng nhau, từ công việc dọn dẹp, mối quan hệ giữa ba người phát triển nhanh chóng, chẳng mấy chốc họ bắt đầu gọi nhau là huynh đệ.
Ngày này Lâm Bắc Phàm hăng hái hỏi:
“Hai vị lão đệ, bây giờ chúng ta kiếm tiền, các ngươi cảm thấy đầu tư cái gì thì tốt hả?”
“Ta nghĩ tốt nhất là mua mảnh đất ở Giang Nam thuộc tập đoàn Lệ Thành. Ta có linh cảm rằng quốc gia có thể sẽ thành lập một khu kinh tế ở đó. Nếu chúng ta lấy được nó thì giàu to!”
Đôi mắt của Ngô Ca sáng lên.
“Ta cũng nghĩ như vậy!”
Diệp Tinh Thần gật đầu liên tục và nháy mắt:
“Ta cũng nghe nói Sở Nhã Tuyết, chủ tịch của tập đoàn Lệ Thành là một phụ nữ siêu xinh đẹp! Lâm tổng, nhân tiện ngươi hạ gục nàng đi!”
“Hai vị lão đệ, hình như chuyện này không tốt lắm thì phải?”
Lâm Bắc Phàm vẻ mặt khó hiểu:
“Ta là người thuần khiết! Ta đã có bạn gái rồi, tìm người khác cũng không thích hợp ...”
Hai người cười khẩy. Ngươi mà thuần khiết á? Vậy thì lợn nái cũng biết trèo cây!
“Đừng giả vờ nữa, ta biết rõ ngươi là người như thế nào hơn cả bản thân ngươi! Đi thôi, mau thể hiện sự quyến rũ của ngươi đi!”
“Không chiếm được đất thì đòi phụ nữ cũng được!”
Vì vậy, với sự hỗ trợ và khuyến khích của hai người huynh đệ, Lâm Bắc Phàm đã gặp Sở Nhã Tuyết nói bàn về hợp tác.
“Thật kỳ lạ, trước đây có một công ty tên là Long Nha Tư Bản liên hệ với ta, họ cũng muốn mảnh đất đó, hơn nữa còn cho ta rất nhiều tiền!”
Sở Nhã Tuyết đã khôi phục được vẻ đẹp trẻ trung của mình, vừa khuấy cà phê vừa nhìn vào mắt Lâm Bắc Phàm.
“Vậy ngươi tính như thế nào?”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười.
“Đương nhiên là bán đi để chúng ta có thể kiếm nhiều tiền hơn!”
Sở Nhã Tuyết ngẩng đầu ưỡn ngực, lấy điện thoại di động ra:
“Bây giờ ta đi hỏi bọn họ một chút, xem bọn họ có bằng lòng tăng giá hay không?”
Chưa đầy mười phút sau, Sở Nhã Tuyết đã nhận được tin nhắn trả lời và cau mày:
“Thật kỳ lạ, bên đó bỏ cuộc!”
“Xem ra ngươi chỉ có thể bán đất cho ta!”
Lâm Bắc Phàm cười đắc thắng.
“Không nhất định! Mảnh đất này thoạt nhìn rất có giá trị. Ta không định bán nó, nhưng chúng ta có thể cùng nhau phát triển nó! Ngươi ... có hứng thú không?”
Sở Nhã Tuyết ngập ngừng hỏi.
Lâm Bắc Phàm mỉm cười:
“Ta có hứng thú! Ngày mai ngươi có thời gian không? Chúng ta cùng nhau đến khu giải trí, vừa chơi vừa bàn về các hạng mục đi.”
“Tại sao lại đến khu giải trí vậy, ở đây không tốt sao?”
Sở Nhã Tuyết khó hiểu.
“Bởi vì ta thích khu giải trí, nơi ta có thể thư giãn. Ngươi không thích sao?”
Lâm Bắc Phàm hỏi, đôi mắt của Sở Nhã Tuyết lấp lánh, thầm vui mừng nói lớn:
“Được rồi, một lời đã định!”
Trụ sở Long Nha Tư Bản. Người áo đen rất khó hiểu:
“Long vương, ngươi rất xem trọng mảnh đất mà tập đoàn Lệ Thành sở hữu, hơn nữa đã tốn nhiều công sức như vậy, vì sao sắp đoạt được rồi thì ngươi lại từ bỏ?”
Long vương Triệu Thiên pha trà cho mình, ánh mắt bình thản, nhẹ nhàng nói:
“Bởi vì đời này ta không muốn dính dáng gì đến người đàn ông đó! Hãy để mắt đến Lâm Bắc Phàm, công ty đầu tư Lâm thị và tập đoàn Lâm Thị! Chỉ cần ngươi phát hiện việc kinh doanh nào của đối phương trùng với ta, lập tức tránh ra cho ta!”
“Vâng, long vương!”
Người áo đen đáp. Long vương chậm rãi nhấp một ngụm trà, tuy hơi đắng nhưng lại ngọt ngào hơn. Hắn cảm thán thốt lên:
“Được sống lại thật tốt! Ta có thể bù đắp những tiếc nuối của mình!”
“Chỉ cần Triệu gia không sao là ta yên tâm!”
“Còn về Lâm Bắc Phàm ... chơi cái gì…”
“Ta không thể trêu được nhưng ta vẫn có thể trốn chứ đúng không?”
Những ngày tiếp theo Lâm Bắc Phàm đã gặp thần thám Hàn Vũ, siêu sao Lữ Mặc Bạch và thầy bói Lưu Tiêu Dao. Thần thám Hàn Vũ đang bận giải quyết vụ án và nhanh chóng tạo dựng được tên tuổi cho mình. Ngôi sao lớn Lữ Mặc Bạch bước vào làng giải trí một lần nữa, hắn ta làm việc rất chăm chỉ và rất khiêm tốn, hắn ta được gọi là chiến sĩ thi đua trong làng giải trí.
Đại sư tướng số Lưu Tiêu Dao cũng bắt đầu mở một gian hàng xem bói, cuộc sống của hắn ta rất hạnh phúc. Dường như mỗi người đều có sự phát triển của riêng mình, không còn bị mối hận kiếp trước ám ảnh nữa. Thậm chí còn cố ý tránh mặt Lâm Bắc Phàm, không muốn dây dưa quá nhiều với Lâm Bắc Phàm, không có sự can thiệp của các nhân vật chính, sự nghiệp của Lâm Bắc Phàm lại phất lên nhanh chóng, đồng thời lại tập hợp bốn mỹ nữ vào tay lần nữa.
Lâm Bắc Phàm ngẩng đầu nhìn trời, đắc chí nở nụ cười.
“Thiên đạo à, ta thắng rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận