Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 443. Một mình ta chấp 3

Chương 443. Một mình ta chấp 3
Chương 443: Một mình ta chấp 3
“Lệnh chia cổ tức?”
Lâm Bắc Phàm khó hiểu. Lãnh Thanh Ngạo giải thích:
“Gia tộc chúng ta lấy một phần số tiền chúng ta kiếm được hàng năm và chia làm cổ tức cho những đứa trẻ trong gia tộc. Giống như em gái ta, sau khi khi trưởng thành nàng nhận được ba trăm triệu cổ tức mỗi năm.”
Lãnh Thanh Nguyệt gật đầu:
“Phải. Trước khi ta trưởng thành cổ tức của ta là một trăm triệu mỗi năm, sau khi ta trưởng thành là ba trăm triệu. Đây là quyền lợi mà ta được hưởng với tư cách là con trực hệ của gia tộc. Nếu ta cống hiến xuất sắc thì ta sẽ nhận được nhiều cổ tức hơn.”
Lâm Bắc Phàm há hốc mồm:
“Ba trăm triệu một năm.”
Lãnh Thanh Ngạo trào phúng:
“Lâm Bắc Phàm ngươi xem di, đây là phúc lợi mà nhà chúng ta cho em gái ta. Nếu em gái ta đi theo ngươi nàng sẽ mất đi những thứ này. Ngươi có thể bù đắp những tổn thất này không?”
Lâm Bắc Phàm nắm chặt tay Lãnh Thanh Nguyệt nước mắt lưng tròng:
“Thanh Nguyệt, hai mươi năm qua tủi thân cho ngươi rồi.”
Lãnh Thanh Nguyệt, Lãnh Thanh Ngạo: “Hả?”
Lâm Bắc Phàm kích động nói:
“Ta luôn nghĩ rằng Lãnh gia của ngươi sống rất khá nhưng ta không ngờ rằng ngươi chỉ có ba trăm triệu tiền tiêu vặt mỗi năm. Quá ít, rất tủi thân ngươi, ta cũng không biết hai mươi năm nay ngươi sống như thế nào nữa.”
Hai anh em Lãnh Thanh Nguyệt: “Ọc!”
Lãnh Thanh Ngạo ban đầu không kìm được tức giận nói:
“Lâm Bắc Phàm ngươi có biết cổ tức hàng năm ba trăm là bao nhiêu không? Cho dù là công ty niêm yết lợi nhuận hàng năm ba trăm triệu cũng không vượt quá sáu mươi phần trăm.”
“Rất nhiều sao?”
Lâm Bắc Phàm chớp mắt:
“Số tiền ta kiếm được mỗi ngày còn nhiều hơn số tiền này.”
Lãnh Thanh Ngạo lại phun ra máu. Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại hắn ta thấy những gì đối phương nói có lý nên lại không nói nên lời. Đối phương mới bắt đầu nổi lên từ nửa năm trước, sau đó đã vượt quá tầm kiểm soát. Chỉ trong vòng nửa năm hắn đã hạ gục ba công ty hàng đầu là Hán Đình Entertainment, tập đoàn Khang Thành, tập đoàn Đại Phong đồng thời lật đổ liên minh công ty xe hơi thông qua hoạt động tư bản, lật đổ Phố Wall và nhanh chóng mở rộng vốn. Bây giờ bên ngoài ước tính giá trị của đối phương đã vượt qua hàng nghìn tỷ. Trong nửa năm tính theo một trăm tám mươi ngày trung bình mỗi ngày lãi... gần năm mươi sáu tỷ đồng, hơn cả số cổ tức mà hắn ta nhận được từ Lãnh gia trong những năm qua.
Đại thổ hào chết tiệt. Trên đời sao có người yêu nghiệt như vậy?
Hắn ta sẽ không bao giờ thừa nhận, người thừa kế của gia tộc ẩn thế như hắn ta cũng rất ghen tị.
“Chỉ là ba trăm triệu một năm thôi, bỏ thì bỏ có gì to tát đâu.”
Lâm Bắc Phàm nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lãnh Thanh Nguyệt và nghiêm túc nói:
“Từ giờ trở đi ta sẽ nuôi ngươi.”
“Hihi...”
Lãnh Thanh Nguyệt che miệng cười:
“Ta không cần ngươi nuôi, ta muốn làm người phụ nữ thời đại mới, ta muốn tự lực cánh sinh. Yên tâm đi mấy năm nay ta cũng tiết kiệm được mấy tỷ, hơn nữa còn có một ít đầu tư đủ để nuôi sống bản thân.”
“Được, nhưng ngươi không thể từ chối thứ ta cho ngươi.”
Lâm Bắc Phàm nghiêm túc nói.
Lãnh Thanh Nguyệt nghịch ngợm cười:
“Được, ngươi cho ta cái gì? Nếu không phải thật lòng thì ta không muốn.”
“Ta hiến thân cho ngươi.”
Lãnh Thanh Ngạo bị cho ăn một miệng đầy thức ăn cho chó. Trong lòng chua xót. Xem ra cây cải nhỏ mình vất vả nuôi lớn bị một con lợn nhà người khác ăn mất, còn là một con lợn không biết xấu hổ!
“Được rồi được rồi! Đừng ở trước mặt ta biểu lộ ân ái nữa!”
Lãnh Thanh Ngạo ngồi thẳng dậy nghiêm túc nói:
“Em gái, thật sự lần này ta đại biểu gia tộc mà đến. Chuyện của ngươi và Lâm Bắc Phàm bọn hắn đã biết và vô cùng tức giận. Bọn họ để ta tới cho ngươi một kết luận cuối cùng. Nếu ngươi theo ta trở về, tất cả mọi thứ trong quá khứ xem như chưa từng xảy ra. Nếu như ngươi cố ý đi theo Lâm Bắc Phàm như vậy sẽ mất đi hết thảy mọi thứ của gia tộc. Ngươi thật sự hiểu rõ rồi phải không?"
Lãnh Thanh Nguyệt nghiêm túc gật đầu:
“Anh à, ta đã nghĩ kỹ rồi, ta sẽ ở bên người đàn ông này cả đời.”
Lãnh Thanh Ngạo thở dài thất vọng.
“Anh à, ta không hiểu nổi. Chuyện quan hệ của ta và Lâm Bắc Phàm đối với gia tộc cũng là chuyện tốt. Hắn ưu tú như vậy, xuất sắc như vậy, cả thiên hạ không có ai bằng hắn. Tại sao gia tộc lại chia rẽ mà không ủng hộ chúng ta hả?”
Lãnh Thanh Nguyệt khó hiểu hỏi.
Lãnh Thanh Ngạo ánh mắt phức tạp:
“Bởi vì hắn ta đã mạo phạm Triệu Gia.”
“Em gái à, ngươi nên biết Triệu gia là gia tộc như thế nào, so với Lãnh gia chúng ta còn mạnh hơn ba phần. Hắn mạo phạm Triệu gia khó có thể tự bảo vệ mình thì hắn làm sao có thể bảo vệ ngươi? Cho nên để tự bảo vệ mình gia tộc chúng ta nhất định phải đưa ra quyết định lạnh lùng như vậy. Thật ra chúng ta cũng là vì bảo vệ ngươi.”
Lãnh Thanh Nguyệt trở nên lo lắng:
“Lâm Bắc Phàm ngươi có sợ không?”
“Ai nói thế?”
Lâm Bắc Phàm nghiêng đầu:
“Nói thật với ngươi, gia tộc giống như Triệu gia, một mình ta có thể đấu với ba người bọn họ.”
Lãnh Thanh Ngạo: “Ọc!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận