Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 311: Xung đột

“Ta cảm thấy các ngươi có chút quá căng thẳng rồi! Hắn không dễ chọc, còn ta dễ chọc hả?”
Lâm Bắc Phàm vô cùng bình tĩnh nói: “Cho dù hắn có lợi hại, cũng chỉ là một thành viên quan trọng thế hệ trẻ tuổi của Lý gia mà thôi! Một đại gia tộc giống như vậy, nhân viên tuyệt đối không ít! Không nói trẻ tuổi, thế hệ trước cũng có mười mấy người! Tài sản mà hắn nắm giữ có bao nhiêu? Lời hắn nói, lại có mấy phần năng lượng chứ?”
“Còn ta thì khác!”
Lâm Bắc Phàm ngạo nghễ nói: “Tất cả những gì mà ta có hiện tại, về trình độ rất lớn đều là ta dốc sức làm ra! Hiện tại, tài sản mà ta trực tiếp nắm giữ đã vượt qua 500 tỷ, danh nghĩa còn có hai công ty có tài sản vượt qua trăm tỷ! Hơn nữa tập đoàn Lâm thị, chính là ba đời! Hắn dựa vào cái gì mà đấu với ta?”
Hai người cẩn thận suy nghĩ một chút, đột nhiên phát hiện, Lâm Bắc Phàm đã trở thành đại khủng bố!
Tổng tư sản vượt qua 500 tỷ!
Sau lưng có ba công ty siêu cấp tài sản vượt quá trăm tỷ! Mà cái này…
Là hắn bỏ ra thời gian chưa tới nửa năm, dốc sức làm được! Thanh niên này rõ ràng càng kinh khủng hơn!
Đôi mắt xinh đẹp của Sở Nhã Tuyết chớp chớp liên tục, lão phú hào hít vào một hơi lạnh.
“Lời nói không khách khí, cho dù hắn muốn ra tay với ta, Lý gia sau lưng của hắn cũng sẽ không đồng ý! Thành viên quan trọng như hắn vậy cũng không ít, cùng lắm thì đổi một người khác! Nhưng mà nếu như chọc vào ta, ta liều tất cả tài sản cũng có thể cắn được một miếng thịt, để xem bọn hắn đau lòng hay không!”
Lâm Bắc Phàm cười ha hả.
Kiếp trước, Lý Nhược Phong đã thua ở trong tay của ta.
Ở kiếp này, lại để cho hắn đi cúi đầu nói tốt với bại tướng dưới tay, tuyệt đối không có khả năng này! Ngươi ngay cả nhân vật chính cũng không phải, tỏ vẻ cái gì chứ?
Nhân vật chính đều bị ta xử rất nhiều người, người là cái thá gì? Chọc giận ta, lại lần nữa đánh rớt ngươi!
Sở Nhã Tuyết khuyên nhủ: “Lâm Bắc Phàm, không nên kích động!”
Lão phú hào khuyên nhủ: “Lâm tổng, có thể không đắc tội vẫn là tận lực không nên đắc tội, hòa khí sinh tài!”
Lâm Bắc Phàm liếc nhìn Diệp Tinh Thần cùng Ngô ca cách đó không xa, cho dù ta không đắc tội với Lý Nhược Phong, có người cũng sẽ không đồng ý.
Nói không chừng, trong lòng của hai người bọn họ đang ôm suy nghĩ xấu xa!
Lâm Bắc Phàm vung tay lên: “Được rồi, chuyện này ta đã có chủ ý, các ngươi không cần phải xen vào!”
Mà lúc này, Diệp Tinh Thần Ngô ca lén lút nhìn ba người Lâm Bắc Phàm ở nơi xa, trong lòng bày mưu tính kế.
Lão phú hào kéo Lâm Bắc Phàm đi qua, nhất định là đem tình huống của Lý gia nói cho hắn biết. Một người khôn khéo như Lâm Bắc Phàm, đa phần sẽ dàn xếp ổn thỏa!
Nói không chừng còn thừa cơ kết quan hệ với Lý Nhược Phong, đạt được tình hữu nghị của Lý gia, mượn nhờ năng lượng của Lý gia rất nhanh phát triển!
Đến lúc đó, Lâm Bắc Phàm lại càng khó đối phó hơn! Cho nên, tuyệt đối không thể để cho bọn hắn cấu kết!
Phải phá hoại quan hệ này, để cho bọn hắn đấu đá, khiến cho bọn hắn biến thành kẻ địch! Nghĩ tới đây, Ngô ca lập tức hành động.
“Khụ khụ! Uống hơi nhiều, ta đi nhà vệ sinh đã!”
Mượn cớ đi nhà vệ sinh, từ phía sau của Lý Nhược Phong đi qua, sau khi chặn tầm mắt của bảo vệ, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra, một giọt bắn xối vào trong đồ uống của đối phương, không ai có thể phát giác.
Khi hắn ta quay trở lại, phát hiện đồ uống đã bị uống một ngụm. Ngô ca cười ha ha, lần này ổn thoả rồi!
Mà lúc này, ba người Lâm Bắc Phàm cũng đã quay về.
Mà lúc này, Lý Nhược Phong đột nhiên cảm thấy có chút bực bội.
Trong nội tâm có một luồng hỏa, nhìn thấy ai dường như cũng không vừa mắt.
Mắt thấy ba người Lâm Bắc Phàm đi tới, nói: “Lâm Bắc Phàm, suy nghĩ như thế nào? Hiện tại biết rõ sự sự lợi hại của Lý gia ta rồi chứ? Ta đã nói rõ với ngươi rồi, làm việc cho ta, lợi ích không thể thiếu phần ngươi!”
Thái độ cao cao tại thượng, ngữ khí hùng hổ dọa người này, như thể coi đối phương là hạ nhân.
Đừng nói là Lâm Bắc Phàm khó chịu, Sở Nhã Tuyết cũng vô cùng khó chịu.
“Lý công tử, chú ý giọng điệu nói chuyện một chút! Chúng ta cũng không phải thuộc hạ của ngươi, không cần phải nghe lời ngươi!”
Một cỗ hỏa trong lòng của Lý Nhược Phong bùm một tiếng liền vụt lên, cầm một cái ly lên hung hăng đập trên mặt đất, quát lớn: “Sở Nhã Tuyết, Lý Nhược Phong ta nói chuyện, đâu có chỗ cho ngươi xen vào? Cút sang một bên cho ta!”
“Ngươi!”
Sở Nhã Tuyết cũng nổi giận.
Chiến thần Diệp Tinh Thần ngồi ở cách đó không xa cũng nổi giận, ba chân bốn cẳng lao đến, quát: “Khốn kiếp! Ngươi nói cái gì? Lập tức xin lỗi Nhã Tuyết cho ta!”
Trên mặt của Ngô ca lộ ra một nụ cười thần bí, sau đó nhanh chóng đuổi theo, 4 bảo vệ mà Lý Nhược Phong dẫn theo tất cả đều đứng lên.
Song phương gươm tuốt vỏ nỏ giăng dây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận