Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng

Chương 109


 
Bên trong cửa sinh, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một ít thay đổi theo tâm ý của người đi vào, nhưng tỷ lệ kích hoạt rất nhỏ. Vận may của con nhóc này đúng là rất tốt... Nhưng... Sao trong lòng nàng chỉ có ăn ăn uống uống không vậy!
 
Sao lại như vậy?
 
Y còn từng nghi ngờ nàng chăm chỉ tu luyện?!
 
Quả nhiên mắt của bọn tiểu nhị đều mù rồi.
 
Chưởng quỹ Bạch Hạc hơi thở dài. Trong lòng còn rất cảm khái, con nhóc tham ăn không có bước vào con được cực hung hiểm, quả nhiên người mang Thiên mệnh không phải là nàng.
 
Y nói rồi mà!
 
Tất cả hy vọng của toàn bộ Vân giới sao có thể rơi xuống người của một nhóc con ham ăn được chứ.
 
Còn về đứa nhỏ xảo quyết khác.
 
Chưởng quỹ Bạch Hạc liếc nhìn hình ảnh nửa bên còn lại của huyền kính, nhìn bóng người thiếu niên đang bùng nổ tu vi, không ngừng đánh lui Yêu thú tấn công đến, cảm thấy còn có chút hy vọng.
 
Từng phù ấn màu vàng nhanh chóng xuất hiện từ ngòi bút của phù bút màu vàng, cùng với vô số phù triện trong tay. Ở trong không gian u ám này, lấy Lạc Vân Dã làm trung tâm, ánh sáng tảng ra vô cùng sáng lạng, xung quanh vô số t.h.i t.h.ể và m.á.u tươi rơi xuống.
 
Chưởng quỹ Bạch Hạc hài lòng.
 
Đây mới đúng!
 
Người mang Thiên mệnh, nên như vậy!
 
Sao có thể đắm chìm với một ít thứ tục vật ngoài thân?
 
Chưởng quỹ Bạch Hạc vừa nghĩ như vậy, vừa cầm một trái Yêu sâm quả lên, vui vẻ bỏ vào miệng, cắn vào thịt quả ngọt ngào.
 
Y vô cùng thưởng thức nhìn Lạc Vân Dã trong gương, sau đó lập tức nghe Ngu Tri Dao đặc biệt kinh ngạc vui mừng kêu lên: "Tiêu Vân! Bên này hoa tươi của ta biến thánh các loại bánh ngọt trái cây, còn có hoa móng heo, hoa cá nướng, hoa thịt nướng, cùng với hoa kem ly, hoa lẩu gạch,... chắc ngươi chưa từng ăn, đặc biệt thơm! Tiểu Vân, bên kia của ngươi có giống như vậy không?"
 
Ngu Tri Dao hưng phấn vui vẻ nâng ly Coca lên, không kịp chờ Lạc Vân Dã đáo lại, tiếp tục la lớn: "Tiểu Vân, ngươi có nghe thấy không?"
 
Giọng nói trong veo của thiếu nữ vang vọng trong không gian u ám, tiếng vang thật lâu không dứt.
 
Hình như nàng rất kích động, liên tiếp hỏi: "Bạn bên núi kia ơi, có nghe được không?"
 
Chưởng quỹ Bạch Hạc: "..."
 
Tự ngươi tham ăn thì tham ăn đi, đừng gieo hoa cho mầm non Thiên mệnh của Vân giới ta!
 
Chưởng quỹ Bạch Hạc rất tự tin, mầm non Thiên mệnh bộc phát ra tu vi rất lợi hại, nhìn qua cũng không phải là lười tu luyện, tuyệt đối sẽ không chìm đắm vào chuyện vui đùa ăn uống.
 
Hơn nữa tự mình còn lo chưa xong, sẽ còn thời gian để ý đến con nhóc tham ăn này sao?
 
Chưởng quỹ Bạch Hạc tự tin hừ một tiếng.
 
Sau đó y chỉ thấy bên trong kính Lạc Vân Dã lau m.á.u b.ắ.n trên mặt, cười đáp lại Ngu Tri Dao: "Tiểu Ngư, ta nghe được, đúng là trên cây hoa kết ra rất nhiều món ăn. Ta ăn được."
 
Chưởng quỹ Bạch Hạc : "..."
 
Ngươi ăn cái quỷ gì, ăn Yêu thú hả?
 
Xung quanh Lạc Vân Dã ngày càng có nhiều Yêu thú càng mạnh tấn công đến, tự lo cho mình không xong còn phải giấu diếm đáp lại Ngu Tri Dao, trong lòng Chưởng quỹ Bạch Hạc có một loại cảm giác không tốt mơ hồ.
 
Mặc dù chưởng quỹ Bạch Hạc chưa ăn qua thịt heo, nhưng cũng xem heo chạy, huống chi gần đây nghe được không ít tiểu thuyết, ngay cả trong chuyện thạch hầu tử cũng có tình yêu của Yêu tộc.
 
Lại nhìn mầm non Thiên mệnh này đang lâm vào trong hiểm cảnh, còn đáp lại từng câu một, không muốn con nhóc ham ăn kia lo lắng, đây không phải là biểu hiện của si nam trong tiểu thuyết si tình sao?!
 
Cả người của chưởng quỹ Bạch Hạc chậm chạp run một cái.
 
Y hơi trợn to đôi mắt, hình như trước mắt tối sầm lại.
 
Xong rồi xong rồi...
 
Mầm non Thiên mệnh lại thích con nhóc tham ăn?!
 
Không trách lúc mầm non Thiên mệnh ở khách điếm lại hưởng thụ ăn uống vui chơi như vậy, nhất định là hắn cố ý biểu hiện ra làm cho nhóc tham ăn kia vui vẻ!
 
Chưởng quỹ Bạch Hạc càng nghĩ càng cảm thấy mình nhìn rõ được chân tướng.
 
Chẳng qua ngày hôm nay mầm non Thiên mệnh chỉ là giả hưởng thụ, nhưng nếu hai bên cứ tiếp tục tiếp xúc như vậy, nhất định sẽ bị con nhóc tham ăn kia đồng hóa.
 
Trái tim của chưởng quỹ Bạch Hạc đập như trống, y cảm thấy không thể kết luận bừa, tự hù dọa mình, phải cẩn thận quan sát một chút rồi mới làm ra kết luận!
 
Vì vậy, y lại cố gắng trợn to mắt tỉ mỉ, không bỏ sót một chi tiết nào nhìn hình ảnh hai bên của huyền kính.
 
Bên trong cửa sinh của đại trận Huyễn sơn, Ngu Tri Dao nhẹ nhàng bước đi về phía trước, vừa ngâm nga bài hát thiếu nhi vừa hái hoa thức ăn xung quanh.
 
Hoa thức ăn bên trong ảo cảnh cũng theo tâm ý của Ngu Tri Dao dần dần chia thành mấy khu vực lớn, ví dụ như bên tay phải của nàng là một mảng hoa thịt gà---
 
Hoa cổ vịt tê cay, hoa cánh gà, hoa đùi gà, hoa gà chiên giòn, hoa chân gà...
 
Bên tay trái là một mảnh hoa đồ ngọt---
 
Hoa bánh trứng, hoa trà sữa, hòa kem ky đầy đủ màu sắc, hoa bánh ngọt và hoa bánh mì đếm không hết.
 
Phía trước bên trái của Ngu Tri Dao là một mảnh hoa trái cây bánh ngọt, phía trước bên phải là một mảnh hoa thứ ăn nóng và hoa thức uống.
 
Ở trong ảo cảnh, thiếu nữ khác thì ưu nhã đi bộ dưới chân sinh ra hoa sen.
 
Mà Ngu Tri Dao thì vui vẻ tay trái cầm Coca, tay phải cầm đùi gà lớn, từng bước đi về phía trước. Theo bước chân của nàng, hai bên lại sinh ra mùi thơm bốn phía của tôm chiên xù thịt kho, vịt muối, xường kho,...
 
Những thức ăn quen thuộc này thậm chí còn xuất hiện trên cách hoa, cánh hoa bị nặng lảo đảo sắp rụng, nước canh thơm nồng nhỏ giọt xuống dọc theo cánh hoa.*
Bạn cần đăng nhập để bình luận