Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng
Chương 91
Lạc Vân Dã lấy ra một quyển sách mặt bìa là màu trắng bình thường không có chữ bên trong là phương án tu luyện.
Hắn đưa quyển phương an thật dày qua: "Tiểu Ngư, đây là ta chuẩn bị cho ngươi."
Ngu Tri Dao: ?
"Vì sao ta cũng có?"
Lạc Vân Dã nghi ngờ ừ một tiếng, quay đầu hỏi: "Tiểu Ngư, không phải ngươi muốn vượt qua vị Ngu Tri Dao trên Thiên Bảng kia sao? Ta tin tưởng ngươi nhất định có thể. Chuyện tu luyện này phải nhanh chóng không nên chậm trễ, tốt nhất là bắt đầu kể từ lúc này, nắm chặt thời gian mỗi giờ một phút mỗi một hô hấp, đều dùng cho tu luyện!”
Ngu Tri Dao: "..."
À đúng, nàng còn phải vượt qua Ngu Tri Dao của Thiên Bảng.
Ngu Tri Dao ngẩng đầu nhìn Lạc Vân Dã, thấy đôi mắt sáng lấp lánh như sao trời của hắn, trong mắt tràn đầy đốc thúc nàng, kiên định cùng tín nhiệm đối với nàng.
Tín nhiệm...
Không phải, Tiểu Vân, có phải ngươi có chút tín nhiệm mù quán hay không?
Hắn thật sự tin một tiểu Trúc cơ có thể bay vọt lên thành hạng nhất Thiên Bảng?
Quả thật Ngu Tri Dao không tiện đả kích tính tích cực của hắn, cũng có suy nghĩ lấy thân làm mẫu để đốc thúc hắn nhanh chóng tu luyện, dứt khoát đưa tay nhận lấy quyển phương án tu luyện Lạc Vân Dã chuẩn bị kia.
Đập vào mắt là bìa màu trắng bình thường, tầm mắt rơi vào chữ màu đen trên trang thứ nhất. Lúc thấy điều thứ nhất, trước mắt của nàng suýt chút nữa tối sầm lại.
Dậy sớm tu luyện: giờ Mẹo.
Giờ Mẹo? Đó không phải là rạng sáng năm giờ sao?
Có phải quá sớm hay không?
Ngu Tri Dao lại nhìn thấy điều thứ hai, thời gian tu luyện đến lúc đi ngủ: Giờ Tý.
Khuya mười một giờ ngủ, đến năm giờ sáng dậy, mới nghỉ ngơi được ba canh giờ! Bình thời nàng đều phải ngủ trên bốn canh giờ mới có thể tỉnh táo đầu óc.
Ngu Tri Dao hơi hối hận tiếp tục nhìn xuống dưới, sau đó phát hiện kế hoạch tu luyện Tiểu Vân lập cho nàng là phương pháp theo chu kỳ!
Chu kỳ này là mỗi bảy ngày là một chu kỳ, một tuần có sáu ngày tu luyện với cường độ cao, có được một ngày nghỉ ngơi.
Ví dụ, buổi sáng ngày đầu tiên: Tĩnh tâm tu luyện hai canh giờ, luyện kiếm một ngàn lần, luyện một bộ kiếm pháp mười lần, chọn hai trong ba cái rồi hoàn thành.
Mặc dù theo tuần thì thật sự có tính nhân hóa, còn có thể lựa chọn phương án tu luyện cũng không tệ.
Nhưng đây có phải cường độ cao quá mức hay không? Thật sự còn cường độ cao hơn lúc nàng còn chưa xuyên đến hiện đại làm cá mặn.
Nhất thời Ngu Tri Dao cảm thấy chán chường, còn chán chường hơn mười năm làm cá mặn của nàng.
Nàng nhẹ nhàng hít một hơi, giữa cán cân từ chối và tiếp nhận, lại đối mặt với ánh mắt mong đợi của Lạc Vân Dã.
Sau đó, nàng không nhịn được gật đầu đồng ý!
Vì tình đồng bạn cảm động thiên địa của hai bên, nàng không thể không đồng ý, nếu không sao có thể làm mẫu cho Tiểu Vân, để cho hắn càng cố gắng tu luyện đột phá?
Vì vậy lúc Ngu Tri Dao thấy c.h.ế.t không sờn gật đầu, sau đó lấy phương án tu luyện mà mình chuẩn bị đẩy tới, vô cùng có khí thế nói: "Tiểu Vân, đây là ta chuẩn bị cho ngươi. Bắt đầu từ bây giờ, chỉ cần ngươi chịu hăng hái tu luyện, ta tin tưởng ngươi cũng có thể vượt qua Lạc Vân Dã trên Thiên Bảng kia!"
Lạc Vân Dã: "... Được."
Hắn thản nhiên mở cuốn phương pháp tu luyện sặc sỡ ra, cảm thấy nếu như mình không cố gắng tu luyện làm gương, Tiểu Ngư nhất định sẽ không muốn tu----
Lạc Vân Dã cố gắng nuốt xuống chữ luyện, nhìn trang thứ nhất mỗi đêm chỉ có thể được ngủ hai canh giờ, nhíu mày chặt đến mức thành hình chữ "Xuyên".
Mặc dù sau giờ Ngọ có thể nghỉ ngơi một canh giờ, nhưng đây có phải quá liều mạng hay không?
Lạc Vân Dã suy nghĩ một chút, định cùng Tiểu Ngư thương lượng một chút.
hắn ngẩng đầu lên, chống lại đôi mắt hạnh lấp lánh của Tiểu Ngư, đôi mắt trắng đen rõ ràng, long lanh ánh nước tràn đầy mong đời.
"Sao vậy? Sao vậy? Phương án như thế nào?" Ngu Tri Dao mong đợi hỏi liên tiếp ba câu.
Lạc Vân Dã yên lặng nuốt lời thương lượng xuống, gật đầu nói: "... Rất tốt."
Tính tình của Tiểu Ngư tương đối lười biếng, hắn nhất định phải làm gương cho Tiểu Ngư, nhân tiện đốc thúc nhìn chằm chằm nàng.
"Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu thôi!" Ngu Tri Dao dồn khí ở đan điền, nói như tráng sĩ chặt cổ tay.
Lạc Vân Dã đã quyết tâm, gật đầu: "Được!"
Ngay sau đó, hai muốn người giám sát đốc thúc đối phương tu luyện, đều có suy nghĩ làm tấm gương tu luyện tốt nhất ở Vân giới cho đối phương, bắt đầu cuộc hành trình tu luyện.
Hai bên chung sống sớm chiều như vậy một đoạn thời gian, vô cùng thắm thía cảm nhận được bản lãnh lười biếng của đối phương. Để tránh cho đối phương lười biếng trong thời gian tu luyện, Lạc Vân Dã và Ngu Tri Dao quyết định tu luyện cùng nhau.
Đêm đầu tiên, trên bàn phòng khách điếm không còn là trái cây và quả hạch, mà bày đầy một chồng phù màu vàng chưa vẽ, cùng với một ít phù triện dùng Cổ Phù Bút vẽ.
Bên cạnh chồng lá bùa, còn có các loại kiếm phổ, thậm chí nhiều đến mức một cái bàn tròn không đặt hết, có tờ còn rơi xuống ghế hoặc trên mặt đất, những thứ này đều là kiếm phổ lợi hại trăm năm nay Minh Lê tìm kiếm khắp nơi, tất cả đều ném cho Ngu Tri Dao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận