Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng

Chương 310


 
Quả nhiên giọng nói của Thiên Bảng biến mất không bao lâu, mấy đạo khí tức cường đại xuất hiện ở xung quanh.
Ngu Tri Dao: "..."
Xong rồi xong rồi xong rồi.
Lúc cảm giác được khí tức xa lạ xung quanh càng nhiều, nàng vô cùng vui mừng vì đã sớm lên thuyền của đại lão, dù là ai cũng không dám lỗ mãng trên thuyền của đại lão.
Trước tiên Ngu Tri Dao đi tìm Lạc Vân Dã, rất sợ hắn xảy ra chuyện bất ngờ kỳ kỳ lạ lạ nào, ví dụ như từ trên thuyền bay té xuống.
Bên ngoài phi thuyền, Minh Tiêu tôn giả nhìn một đám người đông đúc đi đến, đôi mắt ôn hòa, bình tĩnh hỏi: "Chuyện gì?"
Cầm đầu chính là Phong chủ Kiếm Hoa phong giẫm trên trường kiếm, xoa hai tay, cười hì hì, hành lễ nói: "Tôn giả, chúng ta đều biết hai hạt giống tốt này, ngài xem, có thể cho một cơ hội không?"
Minh Tiêu tôn giả: "Đều là vào môn hạ thánh địa ta."
Nói bóng nói gió là, các ngươi muốn tranh, thì bằng vào bản lĩnh của mình.
Đôi mắt của Phong chủ Kiếm Hoa phong và Phong chủ Thổ Linh phong sáng lên, lập tức nói: "Được ạ! Cảm ơn tôn giả!"
Hai vị Phong chủ nhìn nhau, đồng loạt vung tay sau lưng, từng hàng Kiếm tu dẫn theo Phù tu ở sau lưng đứng trên không trung, tất cả đều hít một hơi thật dài, rống to một tiếng: "Ngu Tri Dao, Lạc Vân Dã, ra đây cho ta!"
Tiếng vang rung trời, hình như làm cho phi thuyền lớn như vậy cũng chấn động một chút.
Ngu Tri Dao: "..."
Lạc Vân Dã: "..."
Không phải chứ? Mới đến đã bị nhiều người đến tận cửa tìm rồi?
Nghe thanh âm này, không trên trăm người thì không vang được như vậy.
"Tiểu Ngư, Tiểu Vân." Linh Tu nghiêm túc đi ra khỏi phòng: "Đệ tử tông môn hiếu chiến, vẫn luôn phân thắng thua, chuyện này tôn giả sẽ không quản, chúng ta đi với các ngươi."
Tổ võ công: "..."
Hiếu chiến? Nhiều người như vậy, xa luân chiến cũng có thể làm cho bọn họ mệt c.h.ế.t rồi?
Hai người kéo nhau vô cùng thấp thõm, nhắm mắt theo đuôi hai đồng bạn cùng đi ra ngoài.
Minh Lê biết suy nghĩ của đám đạo hữu đồng đạo này, từ từ thu dọn công cụ luyện khí, sau đó mới từ trong phòng đi ra, vui vẻ vuốt phẳng nếp nhăn trên đạo bào màu xanh, chuẩn bị đi xem kịch vui.
Giờ phút này, cả toàn phi thuyền màu trắng đều bị đám người này bao vây.
Bốn người Thiên Bảng vừa ra, Phong chủ và Cung chủ ở phía trước đều sáng mắt.
Phong chủ Kiếm Hoa phong và Phong chủ Thổ Linh phong vỗ tay nhau, Kiếm tu giẫm trường kiếm chở theo đám Phù tu giống như tiến hành hành lễ tôn kính với đối thủ trước khi khiêu chiến.
Tổ võ công cũng nghiêm túc đáp lễ lại, trong lòng đã làm xong chuẩn bị đầu hàng còn hơn bị đánh chết.
Ai ngờ một giây sau, một đám Kiếm tu giống như bị động kinh, trên không trung ngự kiếm bay lượn ba trăm sáu mươi độ. Đám Phù tu ở sau lưng thì sợ hét chói tai, nhưng cũng không quên điên cuồng vẫy tú cầu trong tay, đủ loại phù triện bốc cháy, vang lên tiếng đùng đùng biến thành từng pháo hoa xinh đẹp.
Toàn bộ hiện trường, chính là một trận quần ma loạn vũ.
Tổ võ công bị hiện trường trực tiếp này làm cho đờ dẫn.
Tỉ thí giữa đệ tử Vân Cảnh thánh địa các ngươi, là đặc biệt như vậy sao?
Phong chủ Kiếm Hoa phong nhìn các đệ tử ngự kiếm giống như xe qua núi, thâm trầm sờ cằm: "Sao lai có chút không giống tưởng tượng của ra?"
Phong chủ Thổ Linh phong âm thầm gật đầu: "Đúng là có chút không giống. Chẳng qua hiệu quả không tệ, Lão Kiếm ngươi nhìn đi, hai mầm non Thiên Bảng đều bị biểu diễn hợp lực của Kiếm tu và Phù tu chúng ta làm cho khiếp sợ không nói nên lời rồi."
Phong chủ Kiếm Hoa phong nghe vậy, lập tức nhìn qua, quả nhiên bốn người trên phi thuyết đều đồng loạt kinh ngạc ngẩn ngơ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào biểu diễn.
Phong chủ Kiếm Hoa phong vô cùng đắc ý: "Ai, khiếp sợ là đúng, dù sao chiến trận hoan nghênh như vậy, ai từng gặp qua? Đây chính là ta khổ tâm suy nghĩ hết một đêm, mới nghĩ ra."
"Ở mặt này Lão Kiếm ngươi vẫn có thiên phú." Phong phủ Thổ Linh phong tán dương.
Phong chủ Kiếm Hoa phong lập tức bắt được cơ hội, xoa tay nói: "Hì hì, Lão Thổ, vậy linh thạch ta thiếu ngươi..."
Phong chủ Thổ Linh phong tục tằng nói: "Dễ nói dễ nói! Chỉ cần mầm non Phù tu Thiên Bảng tới chỗ của ta, tất cả đều dễ nói!"
Phong chủ Kiếm Hoa phong: "Nhất định nhất định!"
Hai người lớn tiếng mật mưa, tất cả mọi người trên phi thuyền đều nghe được rõ ràng.
Tổ võ công: “...’
Hiểu rồi, đây là một loại phương thức giành đồ đệ đặc biệt.
Hai người trực tiếp thả lỏng, chỉ xem biểu diễn.
Minh Lê đứng bên cạnh Minh Tiêu tôn giả, a một tiếng, vô cùng tự tin.
Hồi lâu sau, rốt cuộc đám Phù tu Kiếm tu kết thúc màn biểu diễn xe đi qua núi, vô cùng mệt mỏi, Kiếm tu bị choáng váng không tìm được nam bắc, hai tay Phù tu vẫy múa cũng run rẩy.
Phong chủ Kiếm Hoa phong cười vung tay lên, khí thế nói chuyện giống như con đường này đã bị ta nhận: "Ngu Tri Dao, chỉ cần ngươi đến Kiếm Hoa phong ta, ngày sau vẫn sẽ có thể xem biểu diễn như vậy, ngươi muốn xem bao nhiêu lần cũng được! Các sư huynh sẽ chiều theo ngươi, chạy chân đưa đồ ăn, các sư tỷ có đạo lữ sẽ giải quyết phiền muộn về tình cảm của ngươi. Tất cả kiếm phổ sẽ đảm nhận dạy ngươi học tập! Ngươi còn chờ cái gì? Thân là Kiếm tu, còn không trực tiếp tới Kiếm Hoa phong ta?"
Ngu Tri Dao nhìn thấy rõ ràng ông ấy liếc nhìn lời phát biểu ở trong tay: "..."
Phong chủ Thổ Linh Phong thì rất thẳng thắn, ông ấy không có một từ nào quảng cáo cả, trực tiếp nắm tờ giấy trong tay, cao giọng chân thành nói: "Lạc Vân Dã, ngươi là mầm non lười mà ta chăm cho mọc rễ nãy mầm. Các sư huynh sư tỷ, bao gồm cả ta, vô cùng hoan nghênh ngươi tham gia. Thổ Linh phong chúng ta có thể cung cấp vô số tài nguyên tu luyện, linh thạch gì cũng có cả, còn chuẩn bị sính lễ cho ngươi cưới đạo lữ nữa."
Đọc xong tờ giấy trên tay, Phong chủ Thổ Linh phong suy nghĩ một chút, tiếp tục nói thêm: "Còn về buồn rầu trong chuyện tình cảm? Thổ Linh Phong chúng ta có tiền như vậy, nếu có thích người ta thì cứ mua mua mua cho nàng! Nếu còn buồn phiền, nhất định là chưa mua đủ! Sau khi bái sư, kho bạc nhỏ của sư tôn cho ngươi dùng!"
Phong chủ Kiếm Hoa phong: "..."
Lại vô sĩ dùng tiền đả kích Kiếm Hoa phong yếu ớt bọn họ.
Má nó! Quả đ.ấ.m hơi ngứa.
Có tiền là ngon à!
Cung chủ Hỏa Tiếu cung cũng ở đây, chờ sau khi hai vị này diễn xong màn hoan nghênh lòe loẹt rắc rối, mới vô cùng bình tĩnh tiến lên: "Ngu Tri Dao, Đao đạo của ngươi không hề thua kém Kiếm đạo. Lạc Vân Dã, ta cũng kiêm luyện Phù tu. Nếu hai người các ngươi muốn ở cùng một chỗ với nhau, có thể một mình nấu đồ ăn ngon, mùa đông phơi nắng dưới mặt trời ấm áp, còn có vô số tài nguyên linh thạch tu luyện, thì đến Hỏa Tiếu Cung của ta."
Hai con võ công thích nhất là ăn thoải mái, ngủ sung sướng. Hành động này nhất định là đánh vào tâm lý của hai con võ công, hiển nhiên đã có chuẩn bị.
Đứng ở phía sau đột nhiên Tịnh Thù lên tiếng: "Đến không?"
Cung chủ Hỏa Tiếu Cung: !
Ái đồ mặt lạnh đột nhiên lên tiếng, cũng biết mời chào tiểu sư đệ tiểu sư muội thay ông ấy.
Ái đồ trưởng thành rồi, biết vi sư khó khăn, thật là làm cho người ta quá cảm động!
"Tới đi nào!" Tần Thuậtngước khuôn mặt tinh xảo, chậm rãi lộ ra nụ cười: "Linh Tu tiểu sư đệ, nếu không ngươi đi làm công tác tư tưởng cho bọn họ đi?"
Minh Lê thấy mấy người này còn mời ngoại viện giúp thuyết phục võ công, cắn răng nói: "Trời ạ! Lại đều khinh Vô Tình phong ta không có người, muốn đào hai thành viên duy nhất của Vô Tình phong ta."
Y đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân: "Lương tâm của các ngươi không đau sao? À không, các ngươi không có lương tâm! Đều khinh dễ lão độc thân ta!"
Minh Tiêu tôn giả: ..."
Mấy trăm tuổi là lão độc thân?
Im miệng đi nghịch tử!
Bạn cần đăng nhập để bình luận