Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng

Chương 119


 
Bình thường Ngu Tri Dao dùng quen trường kiếm, dùng đao không tính là quen, nhưng cũng thật thuận tay. Đối với nàng mà nói ngự đao phi hành cũng không phải là việc gì khó, chẳng qua cần phải càng tập trung hơn.
 
Bên tai là gió lạnh thấu xương lướt qua, nàng đột nhiên dùng sức kéo dây nhân duyên kia, đang lúc kéo, đầu ngón tay đụng phải đầu ngón tay cuộn tròn của Lạc Vân Dã.
 
Trong lúc vô tình chạm nhẹ lập tức rời đi, làm cho ngón tay tuyết trắng đang khoác lên dây nhân duyên của Lạc Vân Dã hơi có chút nổi gân xanh.
 
Hắn ngẩng đầu lên, có thể nhìn thấy đỉnh đầu của Ngu Tri Dao. Thiếu nữ bình tĩnh vững vàng đứng phía trước, sống lưng thẳng tắp như cây tùng, váy màu xanh theo gió hơi bay, dây cột tóc màu xanh thật dài bị gió thổi về phía sau, vẫn luôn cọ vào cằm của mình.
 
Lạc Vân Dã cảm thấy dậy cột tóc kia rất mềm, còn có một chút mùi thơm trái cây.
 
Hắn hơi cong môi, lần thứ tư dây cột tóc chạm vào cằm, hắn nâng một tay khác chậm rãi đụng vào dây cột tóc bị gió thổi đến kia.
 
Lạc Vân Dã đụng nhiều lần liên tiếp, sau khi phát hiện Ngu Tri Dao không phát hiện ra, ngón tay đang níu dây nhân duyên duỗi thẳng ra, đụng vào ngón tay hơi cong của Ngu Tri Dao.
 
Sau khi vừa chạm vào, lập tức thu hồi lại.
 
Giống như là đang chơi trò chơi bí mật gì đó, Lạc Vân Dã thỉnh thoảng đụng chạm một chút, nhưng lại không dám chân chính cầm lấy.
 
Lúc ở Huyễn sơn, cái loại cảm giác nửa mê nửa tỉnh đó, cộng thêm bất ngờ muốn bảo vệ Tiểu Ngư, mới làm cho hắn có thể vững vàng cầm tay Tiểu Ngư không buông ra.
 
Nhưng lúc này lại không có lý do bảo vệ nàng.
 
Nương từng nói, người sẽ theo bản năng đi bảo vệ người mình quan tâm. Lạc Vân Dã cảm thấy mình rất để ý rất để ý Tiểu Ngư, muốn đến gần Tiểu Ngư, bảo vệ nàng thật tốt.
 
Mấy chữ đến gần Tiểu Ngư, bảo vệ Tiểu Ngư làm cho con ngươi của hắn hơi sáng lên, hơi cong đôi môi đỏ nhạt của mình.
 
Mặc dù Ngu Tri Dao đang đứng ở phía trước, đưa lưng về phía Lạc Vân Dã, nhưng cũng không phải bị gió thổi đến mức không có cảm giác gì.
 
Lúc ngón tay nhiều lần bị Lạc Vân Dã tình cờ đụng chạm, nàng suy nghĩ hai giây ngắn ngủi, cảm thấy có lẽ là hắn quá sợ, cho nên mới kéo chặt dây nhân duyên thỉnh thoảng đụng phải ngón tay của nàng.
 
Vì vậy Ngu Tri Dao nâng một tay khác, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một trứng màu tím đỏ lớn bằng quả nắm đấm, nàng không quay đầu lại, chỉ vươn tay ra phía sau, "Tiểu Vân, ăn một quả trứng màu, dung nhập linh khí vào trong đan điền, cũng không sợ nữa."
 
Trừ tu luyện ra, ăn cái gì cũng dễ dàng dời lực chú ý.
 
Lúc này nàng không thể ăn, vừa ăn vừa điều khiển đại đao, có lẽ không tập trung sẽ làm đại đao rơi xuống!
 
Ngu Tri Dao cảm thấy cách này rất tốt.
 
Nàng lôi kéo dân nhân duyên, yên lòng tiếp tục bay về phía trước.
 
Lạc Vân Dã cầm quả trứng màu đỏ tìm: "..."
 
Hắn cầm quả trứng màu cắn một cái, kém theo đó là tiếng thở dài không dễ phát hiện, thịt quả vào miệng, trong miệng tràn đầy linh khí, ngón tay cuộn sợi nhân duyên lại trở nên yên phận.
 
Lạc Vân Dã không còn sợ, không lôi kéo dây nhân duyên đụng vào nàng nữa, Ngu Tri Dao cảm thấy rất hài lòng. Nàng hơi cong môi mỉm cười.
 
Quả nhiên ăn cái gì đó phân tán lực chú ý rất là có tác dụng!
 
Từ trấn Bạch Hạc đến Nhạn thành sắp đến đều là địa bàn của Yêu tộc. Nhạn thành không giống với trấn Bạch Hạc, trong thành tốt xấu lẫn lộn, ba tộc người, ma, yêu trà trộn, đại lão tu luyện ẩn núp bên trong xuất hiện lớp lớp.
 
Nhạn thành là thành trì lớn duy nhất trong cảnh nội Yêu vực, nổi tiếng bởi vì ăn uống vui chơi, cũng là một tòa thành danh xứng với thực, được các tu sĩ Vân giới gọi là "Nơi tiêu tiền".
 
Trong Nhạn thành, tu sĩ táng gia bại sản cũng với một đêm chợt giàu là chuyện rất thường gặp.
 
Người đánh bạc, cá cược, giây phút nào đều đang đi giữa thiên đường và địa ngục
 
Mà bên ngoài Nhạn thành, cách khoảng mười dặm, có một cái khe rãnh vừa dài vừa sâu, đây là biên giới giữa Yêu tộc và Ma tộc. Khe rãnh này không có các nào lấp lại, rất nhiều Ma tộc cấp thấp sẽ từ chỗ này leo lên.
 
Vì đế tránh ma họa thảm thiết giống như mười bảy năm trước xảy ra, hai bên khe rãnh đều có rất nhiều Yêu tu trú đóng, biên phòng Yêu tu mọc như rừng, nhiều người mặc khôi giáp màu đỏ sậm giống như đám m.á.u tươi vậy.
 
Ngu Tri Dao biết bên ngoài Nhạn thành có một quân đội thiết huyết Yêu tu như vậy, dứt khoát đi ra khỏi Huyễn sơn, sẽ đến gần Nhạn thành. Nàng bay không lâu, đến con đường rộng lớn gần Nhạn thành, chậm rãi hạ xuống.
 
Nhạn thành cấm bay, ai muốn bay trên bầu trời Nhận thành, một giây sau sẽ bị đại lão trong thành đánh cho rơi xuống như chim.
 
Lúc Ngu Tri Dao tìm kiếm tin tức liên quan đến Nhạn thành, từng nghe nói qua một ít sự tích khá hay của Nhạn thành.
 
Nghe nói đã có một tu sĩ Quy Nhất cảnh muốn khiêu chiến thử quy củ cấm bay của Nhạn thành, cho nên đã ngự kiếm phi hành muốn bay qua bầu trời Nhạn thành. Mới vừa bay vào, đã bị một đại lão bên trong thành dùng một giàn ná b.ắ.n xuống, cuối cùng nghe nói là bị bắt vào đồn canh phòng.
 
Vẫn có chút thảm.
 
Trước không nói đến vấn đề lực lượng tu vi của mình, bị giàn ná b.ắ.n rơi xuống ngay trước mặt mọi người, thật sự là chuyện vô cùng mất mặt, sau này còn có thể thành đề tài nói chuyện phiếm chọc cười của những Yêu tu canh phòng.
 
Câu chuyện này luôn nhắc nhở Ngu Tri Dao, là giàn ná là dùng để b.ắ.n chim. Nhưng ở Nhạn thành, người hay chim đều được.
 
Còn có một tin đồn, nghe nói Nhạn thành của Yêu vực là xây dựng theo Diễm Thành nổi tiếng cờ b.ạ.c của Ma tộc, mà Diễm thành của Ma tộc thì đặt tên dựa theo tên của Ma vương, do Ma vương khống chế hoàn toàn.
 
Vì vậy Yêu tộc bắt chước theo con đường làm giàu này, từ toàn dân làm ruộng đến nuôi chim thú vật trân quý.
 
Dựa vào trấn Bạch Hạc và Huyễn sơn được xây dựng thành nơi du lịch, không thể không nói, Yêu tu vẫn là đầu não vô cùng biết cách kiếm tiền.
 
Ngu Tri Dao cũng không dám nghĩ đến người sau lưng xây dựng toà thành đánh bạc này có bao nhiều tiền, chẳng qua nàng và sư tôn còn có Tiểu Vân có tiền hơn tu sĩ bình thường nha.
 
Nàng còn nghe nói mặc dù trong thành cấm tất cả hành động đánh nhau, nhưng chỉ cần không bị thị vệ tuần tra của Nhạn thành phát hiện, người trong thành bị ám sát cũng có không ít.*
Bạn cần đăng nhập để bình luận