Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng
Chương 279
Cuối cùng rốt cuộc qua được kỳ thi lý thuyết, hai vị sư tỷ đều muốn làm đạo lũ của hắn, đến lúc tìm hắn mới biệt sự tồn tại của nhau vì tranh Tần sư huynh còn đánh nhau nữa."
"Sau đó thì sao, sau đó thì sao?" Ngu Tri Dao thỉnh thoảng thích tham gia náo nhiệt bát quái, nàng lau sạch vết m.á.u trên tay, cầm hạt dưa bắt đầu cắn.
Kỷ Phù nhìn phía trước một chút, thấy đám sư huynh sư tỷ đang vô cùng vững vàng chống lại Ma tu ngân giáp, lúc này mới nói tiếp: "Sau đó, Tần sư huynh - tên độc thân chỉ biết đến bảo bối đao kiếm của mình không có kết đạo lữ với ai cả, còn nghĩ mình trong sạch không làm chuyện gì cả, hai vị sư tỷ học thần vẫn không thay đổi theo đuổi hắn trăm năm, sau đó cảm thấy hoàn toàn vô vọng, mới dần buông tay.
Cho nên sau đó Tần sư huynh bị người trong tông môn gọi là lam nhan họa thủy, Đát Kỷ của thi lý thuyết."
Mọi người: "..."
Ma vương ngủ bên trong dưỡng hồn ngọc suýt chút nữa là cười thành tiếng, nàng ấy che miệng lại. Trước kia nghe Linh Tu kể phiên bản có một vị nữ đệ tử vì hoàn thành nhiệm vụ lịch luyện mà tán tỉnh hai tu sĩ trong đội, hôm nay lại nghe được phiên bản nam nhân Đát Kỷ thi lý thuyết cũng thật mới lạ.
“Này! Kỷ Phù, ngươi lại đang nói xấu gì sư huynh vậy?" Tần Thuật xoay người lại, dứt khoát thu hồi trường đào trường kiếm dính máu, ngũ quan tuấn mĩ lộ ra nụ cười rực rỡ: "Ở trước mặt nhiều người như vậy nói xấu sư huynh, là chuyện không tốt đâu."
Tiểu đội trừ ma ngân giáp đã bị trọng thương bỏ chạy, nữ tử áo xanh dẫn đầu thu hồi chuôi đao dính máu.
Trên má trắng như ngọc của nàng ấy có một vết máu, thiếu nữ không thèm để ý, thành viên tiểu đội trừ ma Diệt ma tản ra hai bên, nàng ấy lạnh nhạt đi trở về, đẩy Tần Thuật đang vươn tay đưa khăn trắng ra.
Lúc đi ngang qua người Ngu Tri Dao, Tịnh Thù theo bản năng quay đầu lại, dừng chân, không nhịn được nhìn nàng thật lâu. Qua một lúc lâu, nàng ấy mới mỉm môi nói: "Ngươi rất xinh đẹp."
Ngu Tri Dao khẽ run.
"Cảm ơn." Ngu Tri Dao tự nhiên nói tiếng cảm ơn, lại đưa hạt dưa trong tay cho nàng ấy.
Tịnh Thù cũng không từ chối, hơi cầm trong tay, khóe miệng lộ ra độ cong nhàn nhạt.
Thiếu nữ áo xanh da trời rời đi, các đồng đội khác lập tức đuổi theo. Tần Thuật là người cuối cùng nhìn chằm chằm gương mắt của Ngu Tri Dao, lẩm bẩm nói: "Tướng mạo bình thường không có gì khác lạ, ta nhìn tới nhìn lui cũng không nhìn ra chỗ nào xinh đẹp. Chẳng lẽ ta lớn lên không đủ đẹp sao?"
Không biết Tần Thuật nghĩ đến cái gì, giống như đánh đòn cảnh cáo, bừng tĩnh hiểu ra: "Nhất định là do ta quá đẹp quá chói mắt, cho nên mới không được thích!”
Ngu Tri Dao: "..."
Quả đ.ấ.m cứng rồi.
Chỗ nào bình thường không có gì hiếm lạ, rõ ràng khuôn mặt dịch dung này của nàng rất đáng yêu!
Lạc Vân Dã xoa phù bút màu vàng dính m.á.u của mình: "Đề nghị sư huynh Đát Kỷ có thể hủy dung mạo trước."
Tần Thuật: "..."
Người trẻ tuổi bây giờ thật là tâm tư ác độc, lại muốn phá hủy khuôn mặt như ngọc trác của hắn ta!
Hắn ta hừ một tiếng: "Người trẻ tuổi, ngươi không hiểu, nữ nhân đều giỏi thay đổi."
"Ta biết." Lạc Vân Dã trực tiếp đánh vào nổi đau của đối phương: "Ta có đạo lữ, ngươi không có."
Tần Thuật nghẹn họng.
Hắn ta nhìn chằm chằm Lạc Vân Dã, nheo mặt lại đe dọa: "Các ngươi đã bị Ma tu để mắt đến, phải cẩn thận một chút nhé! Ma tu cũng sẽ ăn thịt người, cẩn thận bị Ma tu ăn đó!"
Linh Tu hơi co rút khóe miệng, nhắc nhở hắn ta: "Lúc này thật sự cảm ơn sư huynh sư tỷ đến giúp đỡ. Còn nữa, Tần sư huynh, Tịnh Thù sư tỷ đi rồi."
Tần Thuần tỉnh táo lại mắng một câu má nó, sau đó lập tức đuổi theo.
Mọi người nắm chặt vũ khí, lại thay thế vị trí của tiểu đội khác. Thừa dịp đám Ma tu ngân giáp rút lui, Kỷ Phù vuốt cằm nói: "Xem ra tin đồn là thật!"
"Tin đồn gì?"
"Tần sư huynh thích Tịnh Thù su tỷ. Trước kia trong lòng Tần sư huynh chỉ có bảo bối đao kiếm của mình. Sau đó Tịnh Thù sư tỷ vào tông môn, được xem như là thiên tài Đao tu xuất thế. Tần sư huynh học Đao đạo với tôn giả, tự nhận không có đệ tử nào có thể hơn hắn về Đao, ai ngờ hai hai trăm tuổi lại chỉ có thể thắng được một chiêu với Tịnh Thù sư tỷ mới mấy chục tuổi.
Sau đó hắn và Tịnh Thù sư tỷ cùng nhau thành lập tiểu đội trừ ma. Trong tông môn cũng truyền ra tin đồn hắn thích Tịnh Thù sư tỷ, chẳng qua Tịnh Thù sư tỷ nổi tiếng là mỹ nhân lạnh lùng, không ai quan trọng bằng bảo bối đao của tỷ ấy."
"Hơn nữa Tầng sư huynh còn có lịch sử đen là Đát Kỷ thi lý thuyết, bên trong tông môn rất nhiều nữ đệ tử xa lánh hắn, hơn nữa còn rất sợ Tịnh Thù sư tỷ không biết, mỗi người đều nói cho nàng nghe, đến mức lỗ tai sư tỷ cũng sắp mọc kén... Ha ha." Kỷ Phù che miệng cười ra tiếng, đôi mắt của nàng ấy hơi cong thành trăng lưỡi liềm: "Người không nên làm chuyện xấu nha."
Lạc Vân Dã cởi bao tay giao long ra, sờ đầu của Ngu Tri Dao, thuận miệng nói: "Không biết nói chuyện, độc thân là phải."
Đại Ma vương ở bên trong Dưỡng hồn ngọc len lén cười.
Nhóc con nhà mình thật biết bảo vệ tiểu đạo lữ.
Thù dai đến mức không tha cho người ta.
Ngu Tri Dao rất ít khi thấy bộ dạng Lạc Vân Dã nhằm vào một người như vậy, một chút không vui bị người ta nói bình thường không xinh đẹp cũng tan thành mấy khói, gạt cái tay sờ đầu mình của hắn ra, cúi đầu hôn lên mu bàn tay hắn.
Nàng cười híp mắt nói: "Cảm ơn Tiểu Vân nha."
Chỗ biên giới của Thần Loan cung, Ma tu tràn vào rất nhiều, các đệ tử tinh anh Nhân tộc cũng nhanh chóng chạy đến.
Thần Loan cung cung cấp số lượng lớn đan dược, ở phía sau chữa trị cho các tu sĩ, cố gắng bảo vệ biên giới này.
Linh Tu và Kỷ Phù để không bị người khác tùy tiện nhận ra, cùng dùng thuật dịch dung, trà trốn vào trong đám tu sĩ ở biên giới không ngừng chống Ma tu.
Tiểu đội trừ ma Thiên Bảng cũng không cố gắng che giấu tu vi của mình, nhưng Hoa Hoa ở phía sau đội ngũ lại không nhìn ra được chỗ mờ ám nào, khổ cực chạy tới chay lui trong đội ngũ, chữa trị cho mọi người.
Chỗ này có hai Ma tu Thiên Nhân cảnh xuất hiện, bên Nhân tộc và Yêu tộc cũng có Phong chủ Kiếm Hoa phong và cung chủ Thần Loan cung, hai bên kiềm chế nhau, tạo thành một sự thăng bằng vi diệu.
Từ sau khi tiểu đội Ma tu ngân giáp Quy Nhất cảnh bị tiểu đội trừ ma làm bị thương nặng, đối với chuyện tiểu điện hạ là bên trái hay bên phải vẫn không nghĩ ra.
Ma tu Thiên Nhân cảnh cũng không nói cho bọn chúng biết chân tướng, ông ta hoàn toàn nuôi thả Thời Việt, hôm nay thời gian ngắn ngửi, ông ta cũng không nghĩ Thời Việt có thể g.i.ế.c giết c.h.ế.t tiểu nghiệt chủng kia.
Chỉ cần trước khi Vân Sinh tiên cung mở ra, g.i.ế.c mấy tu sĩ Nhân tộc, chính là lập công lớn cho Ma tộc.
Thời Việt nghe lời Ma vương nhất, nhất định sẽ không cãi lại mệnh lệnh.
Cho nên Ma tu Thiên Nhân cảnh cũng không để ý nhiều chuyện của Thời Việt, gần như không thèm để ý đến, dựa theo lệnh của Ma vương toàn lực pháp động tấn công vào biên giới của Thần Loan cung.
Lần tấn công này, nếu có thể trong lúc vô tình g.i.ế.c c.h.ế.t một hai tu sĩ Nhân tộc Thiên Bảng, trái lại cũng không uổng phí.
Tràng Ma tộc tấn công này kéo dài suốt một tháng nhưng cũng chưa dừng lại, mùi m.á.u tươi bao trùm chỗ này làm cho không ngửi được bất kỳ mùi nào khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận