Linh Chu

Chương 1085: Ngưu tạc thiên rồi

Phong Phi Vân làm việc trước sau vẫn thích gậy ông đập lưng ông, nếu đám người Nhật Nguyệt tiên giáo này đã muốn cướp đoạt linh khí của hắn, vậy hắn cũng muốn cướp ngược một kiện.
Phàm là tu sĩ đến đây liền không một ai là người tốt, cơ hồ đều đánh chủ ý vào Kim Tàm Kinh trên người hắn, nếu bọn hắn đã muốn đoạt bảo, Phong Phi Vân cảm thấy có lẽ mình phải đoạt trước phải món mới xem như công bình.
Một tuổi trẻ tài tuấn của Nhật Nguyệt tiên giáo cả gan, nói:
- Mấy vị sư thúc tổ đã đi vào trong Đồng Lô Sơn, cũng không ở chỗ này.
Phong Phi Vân nhìn tuổi trẻ tài tuấn kia, biết rõ hắn không nói dối, vì vậy cau mày, trong lòng thầm nghĩ, khó trách không phát hiện ra cường giả cấp bậc như Đạo Môn tán nhân "Ký Nhất Bắc" ở chỗ này, thì ra những người này đã tiến vào Đồng Lô Sơn trước một bước rồi.
Đám nhân vật cấp bậc lão tổ cao cấp nhất kia đều đã tiến nhập Đồng Lô Sơn, những người còn lưu thủ ở chỗ này, chỉ sợ mục đích lớn nhất chính là đối phó mình, cướp lấy Kim Tàm Kinh.
Tuy rằng Phong Phi Vân trong lúc đánh cờ với Sâm La Điện đã chém giết sáu vị cự phách và một vị siêu cấp cự phách, nhất chiến thành danh, khiếp sợ thiên hạ, nhưng rất nhiều nhân vật cấp bậc lão tổ lại nhạy cảm thấy rõ, tu vị chân thật của Phong Phi Vân khẳng định còn không đạt tới một bước kia, trong đố tuyệt đối có kỳ quặc, thậm chí có người cảm thấy những cự phách Sâm La Điện kia đều là bị rượu thịt hòa thượng đánh chết.
Tu vị Phong Phi Vân không có khả năng chính thức khủng bố như vậy được, rất có thể là có người đang bịa đặt.
Có một vị cửu phẩm trí sư thông qua các loại số liệu và tin tức thu thập được suy đoán ra tu vị Phong Phi Vân nhiều nhất đạt đến cảnh giới nửa bước cự phách, không có khả năng cao hơn .
Cũng chính vì thế, cường giả chân chính kỳ thật cũng không để Phong Phi Vân vào mắt, hơn nữa Kim Tàm Kinh rất có thể cũng không ở trên người Phong Phi Vân, theo bọn hắn thấy đối phó Phong Phi Vân, căn bản không cần bọn hắn ra tay, bọn hắn càng quan tâm chính là Yêu tộc thần tàng trong Đồng Lô Sơn hơn.
Phong Phi Vân cười cười nói:
- Vậy thì đi gọi người có quyền nói chuyện nhất của Nhật Nguyệt tiên giáo hiện giờ ra đây, dâng ra Trấn Tiêu Cổ Kiếm hoặc là mười kiện linh khí, ta liền thả người.
Phong Phi Vân nói xong lời này, liền khoanh chân ngồi trước Thanh Long Chung, nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng lại suy nghĩ về Yêu tộc thần tàng trong Đồng Lô Sơn, nếu bên trong Đồng Lô Sơn thật sự có Yêu tộc thần tàng, nói không chừng có thể mượn đó để tu luyện ra khối Phượng cốt thứ ba, khiến lực lượng lại tiến một bước.
Một đệ tử Nhật Nguyệt tiên giáo đánh ra một đạo ngọc phi phù, truyền tin cho trưởng bối tiên giáo, nhan sắc khối ngọc phi phù kia chính là đỏ thẫm, chứng minh tình huống thập phần nguy cơ.
- Tán tu này tu vị không tầm thường, chỉ là có chút quá tham lam, vậy mà muốn vơ vét tài sản của Nhật Nguyệt tiên giáo, loại chuyện này còn chưa từng xảy ra bao giờ đấy.
- Ngoại trừ tên điên, còn ai dám đi vơ vét tài sản một tòa cổ xưa tiên giáo nội tình thâm hậu chứ, coi như là nhân vật cấp bậc cự phách cũng sẽ bị tiên giáo gạt bỏ, huống chi chỉ là tán tu.
- Mấy vị cường nhân cao cấp nhất Nhật Nguyệt tiên giáo tuy rằng đều tiến nhập Đồng Lô Sơn, nhưng vẫn có tuyệt đỉnh cường giả thủ ở bên ngoài, theo thứ tự là đại đệ tử Hắc Nhật sử giả, đại đệ tử Bạch Nguyệt sứ giả, tu vị cũng đã đột phá Thiên Mệnh đệ thất trọng, ít ngày trước đã cùng nhau lên ngôi, trèo lên cự phách vị.
- Cái gì, Nhật Nguyệt tiên giáo vậy mà đồng thời nhiều ra hai vị cự phách, khó trách gần đây Nhật Nguyệt tiên giáo làm việc cao điệu như thế, quả thật có tiền vốn để cao điệu.
Phong Phi Vân từ lời đàm luận của những người này cũng hiểu được đại khái, Nhật Nguyệt tiên giáo ngoại trừ chưởng giáo ra, cường đại nhất chính là "Hắc Nhật sử giả" và "Bạch Nguyệt sứ giả", mà hai vị cường giả lưu thủ nơi này chính là đại đệ tử của Hắc Nhật sử giả và Bạch Nguyệt sứ giả, Quân Tam Thiên, Diệp Ti Loan.
Hai người này từ nhỏ đã là đối đầu, thiên phú và ngộ tính đều sàn sàn nhau, được xưng là nhân vật trụ cột tương lai của Nhật Nguyệt tiên giáo.
Tám mươi năm trước, hai người đều là thiên tài đỉnh tiêm một đời tuổi trẻ, vào thời đại kia có thể đứng vào Top 10 trong cùng thế hệ, một tòa tiên giáo đồng thời xuất hiện hai vị thiên kiêu, tuyệt đối là dấu hiệu tiên giáo rầm rộ.
Tu Tiên Giới Thần Tấn vương triều, năm mươi năm xem như một đời, phàm là vượt qua 50 tuổi, liền không thể xưng là một đời tuổi trẻ nữa, Quân Tam Thiên và Diệp Ti Loan chính là tuyệt đỉnh thiên tài đời trước
Quân Tam Thiên và Diệp Ti Loan không phụ sự mong đợi của mọi người, tu luyện không đến trăm năm cũng đã bước chân vào cảnh giới cự phách, tương lai có hi vọng trùng kích chân nhân, chiến lực của bọn hắn tuyệt đối không phải cự phách bình thường có thể so sánh được.
- Không biết đêm nay sẽ là người phương nào ra tay, nếu là Quân Tam Thiên, ta ngược lại muốn kiến thức xem vô thượng kiếm quyết của hắn, nghe nói hắn từng một kiếm tận diệt 3000 cường đạo, tuy rằng sinh ra muộn hơn hắn ba mươi năm, ta cũng muốn cùng hắn phân cao thấp.
Bắc Minh Phá Thiên lưng cõng một thanh Cự Kiếm, đứng trên đỉnh đầu một đầu xích lộc, có một loại ngạo khí không nên lời.
Mấy năm thời gian, tu vi của hắn đã gia tăng không ít, tốc độ tu luyện cũng không hề chậm hơn Phong Phi Vân.
- Ta ngược lại hi vọng ra tay chính là Diệp Ti Loan, nghe đồn nàng này đã tu luyện thành công "Phi nguyệt lưu tinh vũ", tốc độ nhanh như lưu tinh, thân pháp một khi triển khai liền như trên trăm mỹ ảnh đang man vũ, cùng cảnh giới không ai có thể nhanh hơn nàng cả.
Lý Tiêu Nam đứng trên một ngọn núi lơ lửng giữa không trung, dáng người xuất trần, lưng đeo Linh kiếm, giống như trích tiên du Thái Hư vậy.
Ngọn núi lơ lửng này chính là một kiện linh khí, tên là "Huyền Không Đảo", trên đó tràn đầy Linh Dược và Bảo Thụ, còn có linh tuyền hóa nước rơi, bốn vị kiếm thị tuyệt sắc xuất trần đứng ở ngay phía sau hắn.
Nghe được tục danh của Quân Tam Thiên và Diệp Ti Loan, rất nhiều người đều cho rằng tán tu kia sẽ bị dọa đến chạy trối chết, nhưng khiến mọi người kinh ngạc chính là, tán tu này lại kiên trì, vậy mà vẫn ngồi trước Phật chung, đang nhắm mắt ngồi xuống.
Lúc này, Nhị đương gia dẫn theo Phá sơn đại phủ, cười hì hì đi tới trước mặt Phong Phi Vân, nói:
- Tu vi của ngươi không tệ, nhưng còn không phải đối thủ của hai cường nhân Nhật Nguyệt tiên giáo kia, căn bản không giữ được nữ tử xinh đẹp này, nếu không ngươi chuyển nhượng nàng cho ta đi, đám huynh đệ kia của ta rất có hứng thú đối với nàng, giá cả tùy ngươi mở.
Nhị đương gia hiển nhiên cũng không nhận ra Phong Phi Vân.
Đám đạo tặc Hoàng Phong lĩnh kia lập tức hô to, thỉnh thoảng sẽ nháy mắt với Liễu Duệ Hâm, phát ra chói tai tiếng cười to.
Liễu Duệ Hâm sợ tới mức hoa dung thất sắc, sợ Phong Phi Vân chuyển nhượng mình cho đám đạo tặc diện mục dữ tợn này, vừa nhìn đã biết đám đạo tặc này không phải loại hảo tâm gì rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận