Linh Chu

Chương 728: Một kiếm bại ba (1)

Bất Tử Phượng Hoàng Thân thay máu chia làm bốn giai đoạn.
Giai đoạn thứ nhất: huyết dịch tinh thuần, đỏ như lửa.
Giai đoạn thứ hai: huyết dịch sôi trào, đen như mực.
Giai đoạn thứ ba: huyết dịch linh động, kim quang bắn ra bốn phía.
Giai đoạn thứ tư: huyết dịch phản phác quy chân, trở lại màu sắc ban đầu.
Muốn hòa thành lần tử vong phục sinh đầu tiên của Bất Tử Ma Công, nhất định phải tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân giai đoạn đầu tiên: huyết dịch tinh thuần, đỏ như lửa.
Phong Phi vân tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân giai đoạn đầu tiên tốn hao ba ngày.
Đó là bởi vì thể chất Phong Phi Vân quá kém, hơn nữa không có linh vật phụ trợ.
Mà tiểu Thạch Lan được Phong Phi Vân toàn lực trợ giúp, tăng thêm dược lực Cửu Huyền Kim Tham, chỉ tiêu hao không tới một ngày dã hoàn thành Bất Tử Phượng Hoàng Thân giai đoạn đầu tiên, huyết dịch đỏ thẫm như lửa.
Chỉ có một ngày mà nàng biến hóa nghiêng trời lệch đất, đã đạt tới cảnh giới Linh Dẫn sơ kỳ, trên người linh khí bức người, giống như một tiểu tiên nữ.
Nhưng mà ngay từ đầu đã tu luyện Bất Tử Ma Công, sau lần tử vong đầu tiên, nếu còn sống vượt qua, như vậy nàng sẽ có thời gian khổ tu bảy năm.
Một tòa cung điện nguy nga trên không trung của đại lục, trong cung điện có hào quang vạn trượng tỏa ra, một người trẻ tuổi mặc trường màu kim sắc đang thủ hộ bên ngoài cung điện, thần thái của hắn cực kỳ lãnh ngạo, bọn họ được xưng là "Thiên thần sứ giả" trên đại lục này.
Chủ nhân cung điện này chính là một lão tổ hoàng tộc, đệ tam hoàng tổ.
- Thất hoàng tử điện hạ lựa chọn truyền nhân chính là người Bắc Ma La tộc ở phía bắc đại lục, có thiên sinh thần lực, năm nay gần chín tuổi nhưng đã nhấc được cự thạch ngàn cân, Thất hoàng tử truyền thụ Đại Càn Khôn Chưởng trong ba ngày, hôm nay đã có sở thành, đạt tới Linh Dẫn sơ kỳ.
- Thập bát hoàng tử lựa chọn truyền nân là tuấn tài nghịch thiên mười tuổi, tu luyện Phích Lịch Lôi Thuật, sau khi tu luyện một ngày đã tới Linh Dẫn sơ kỳ.
- Thất thập nhị hoàng tử lựa chọn truyền nhân, bởi vì phục dụng Tiên THiên Giáng Châu Thảo, tăng thêm thất thập nhi hoàng tử sử dụng bí pháp quán đỉnh, hắn đã đạt tới Linh Dẫn trung kỳ, Hóa Cốt Tam Huyền Kinh đã có vài phần hỏa hầu.
Ba nam tử mặc kim y quỳ rối trước cung điện báo cáo.
Bốn người Phong Phi Vân xuống núi thu đồ đệ, đều có cường giả hoàng tộc theo sau lưng giám sát.
- Tình huống của Phong Phi Vân bên kia thế nào?
Giọng của đệ tam hoàng tổ vang vọng các nơi, giống như thần minh.
Nam tử kim y thứ tư đi vào, cung kính quỳ trên mặt đất, nói:
- Đêm qua Phong Phi Vân trên đỉnh núi dẫn thiên lôi, hắn đánh chết đệ tử vừa thu được, nhân hình hóa thành than cốc, nhưng mà tểu nữ hài lại sống sót vượt qua, trải qua tu dưỡng có lẽ đã luyện hóa tử khí trong người, không biết đạt tới cảnh giới gì?
- Ngươi không có cố ý điều tra sao?
Đệ tam hoàng tổ nói.
Cẩm y nam tử nói:
- Bất Tử Ma Công quá đặc thù, trong cơ thể bị bất tử ma khí bao phủ, thần thức của thuộc hạ không cách nào điều tra tu vị của nàng.
Đệ tam hoàng tổ nhẹ nhàng lật Bất Tử Ma Công, vô cùng thận trọng nói:
- Xem ra nàng đã tu luyện Bất Tử Ma Công bước đầu tiên thành công rồi, Long Xuyên Phượng lão côn đồ này đúng là vận khí tốt, vốn thu được đệ tử tuyệt thế, hiện tại nhiều ra một đồ tôn tuyệt thế, không được, ta phải đích thân đi xem tỷ thí.
Tâm niệm đệ tam hoàng tổ khẽ động, biến mất khỏi cung điện.
Đây là ngày thứ ba, cũng là ngày quyết chiến cuối cùng.
Phong Phi Vân và tiểu Thạch Lan đi tới một con đường, tiến tới đỉnh núi cao nhất đại lục.
Tiểu Thạch Lan sau khi từ tử vong sống lại, nàng giống như thoát thai hoán cốt, làn da có thần quang lưu động, xương cốt giống như tiên ngọc, đôi mắt sáng như sao trời, mặc bộ áo bào trắng nho nhỏ, trên đầu có đạo kế, khảm huyền ngọc màu trắng, quả thjat chẳng khác gì tiên đồng của cửu thiên huyền nữ.
Nàng lưng vác một thanh bảo kiếm mảnh như ruột cá, thân thể nhỏ nhắn đứng nghiêm, theo sát phía sau Phong Phi Vân.
- Sư tôn...
Thạch Lan há bờ môi phấn nộn như bạc hà, kêu một tiếng.
- Đừng gọi ta là sư tôn, tình sư đồ chúng ta giới hạn đến hôm nay, sau này rất có thể cả đời chúng ta khoogn thể gặp lại.
Phong Phi Vân cũng không quay đầu lại, đi thẳng về phía trước.
Thạch Lan đôi mắt quay tròn, tiếp tục đi theo Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân nói cho nàng biết, bản thân mình tới từ thế giới khác.
Đột nhiên Phong Phi Vân dừng bước lại, nói:
- Nhớ kỹ những chuyện ta nói với ngươi chứ?
Thạch Lan cũng dừng lại, nhẹ nhàng gật đầu.
- Hôm nay, sau khi chúng ta chia tay, bọn họ cho dù mang ngươi đi tới nơi nào, ngươi cũng phải phục tùng vô điều kiện, bọn họ hỏi ngươi bất cứ thứ gì, ngươi cũng nói không biết, phương pháp tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân càng không được nói với bất cứ kẻ nào cả, chỉ có như vậy ngươi mới có thể toàn mạng.
Phong Phi Vân nghiêm túc nói với nàng.
Thạch Lan kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, đôi mắt trông mong nói:
- Cho dù sư tôn đi đâu, Thạch Lan cũng đi theo.
- Nơi ta muốn đi, ngươi đi không được, trừ phi có một ngày tu vị của ngươi cường đại tới mức đánh bại người mạnh nhất phiến đại lục này, có thể dùng lực lượng nghiền nát hư không thế giới này, ngươi sẽ tới được thế giới kia, là thế giới của ta, nó lớn hơn thế giới này ngàn vạn lần, đến lúc đó ngươi sẽ không tìm được ta đâu.
Phong Phi Vân không hề nói thêm lời nào, thứ nên nói hắn đã nói, hắn tiếp tục đi về phía trước.
Đôi mắt Thạch Lan nhìn chằm chằm vào bóng lưng Phong Phi Vân, giống như đang nhớ kỹ bóng lưng này, mặc dù qua trăm năm, ngàn năm nàng sẽ khong quên, nàng sẽ nhớ mãi tới sau này.
Không chỉ nhớ kỹ thân ảnh của Phong Phi Vân, còn nhớ kỹ lời Phong Phi Vân nói "Đánh bại người mạnh nhất khối đại lục này", "Phá toái hư không", "Thế giới khác".
Nếu như trước kia tỷ tỷ của nàng nói còn sống là còn hy vọng, như vậy tín niệm của nàng đã biến thành Phong Phi Vân, nam nhân cải biến cả đời của nàng, giống như là thần linh.
Khi Phong Phi Vân mang theo Thạch Lan đi tới đỉnh núi, thất hoàng tử, thập bất hoàng tử, thất thập nhị hoàng tử cũng đã tới,
Lão giả mặc áo vàng đã ở đây, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thạch Lan sau lưng Phong Phi Vân.
Ba hoàng tử đều thu thiếu niên chừng mười tuổi trở xuống, ba thiếu niên này đứng ngạo nghễ, khí thế kinh người trong đó có hai người đạt tới Linh Dẫn sơ kỳ, còn có một Linh Dẫn trung kỳ.
- Phong Phi Vân, không ngờ ngươi lựa chọn một tiểu nữ hài.
Thất hoàng tử nhịn không được cười vang.
Thập bát hoàng tử cũng cười nói:
- Lớn lên rất nhu thuận đấy.
Thất thập nhị hoàng tử nhìn đệ tử của hắn nói:
- Ám Cụ, ra tay phải nhẹ một chút, người ta là nữ hài tử đấy.
Phong Phi Vân im lặng không nói, Thạch Lan cũng im lặng không nói, từ đầu tới cuối chỉ đi theo sau lưng Phong Phi Vân, giống như tiểu nữ hài sợ hãi người lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận