Linh Chu

Chương 956: Một bước phật đường, một bước Địa Ngục (2)

Ta ngửi thấy được một mùi thịt.
Cửu muội khịt khịt mũi để ngửi.
Từ trong một ngôi phật miếu lại bay ra mùi thịt, hơn nữa mùi thịt này vẫn còn càng lúc càng nồng đậm. Bọn họ đi theo mùi thịt, đi tới trong một rừng nhỏ cổ mộc, thấy được quang cảnh khiến cho bọn họ khó quên từ lúc sanh ra.
Có vô số Tà Nhân đang chiếm cứ một mảnh lâm viên này. Bọn chúng dùng cọc gỗ bén nhọn đâm xuyên qua thân thể các tăng nhân áo trắng, sau đó gác trên đống lửa rồi quay tròn mà nướng. Món thịt hình người bị nướng, có cái đã nướng chín đang bị chúng cầm gặm ăn.
Ma quỉ làm loạn, gặm ăn thịt người, thì ra một mùi thịt kia chính là mùi thơm thịt người nướng này.
Có mấy trăm đống lửa, mỗi đống đều gác một tăng nhân đang nướng trên lửa đỏ, hơn nữa bị nướng chính là người sống. Những tăng nhân đang bị nướng trên lửa đỏ này đều kêu thảm thiết, phải gánh chịu nỗi thống khổ giống như luyện ngục.
- A Di Đà Phật, đám Tà Nhân các ngươi này... Lại nướng thịt người để ăn, sẽ xuống địa ngục...
- Ha ha, chúng ta vốn là tu tà đạo. Chúng ta muốn ăn tinh hoa trong thịt những ai tu phật trong thiên hạ, hấp thu phật lực trong tinh hoa của thịt, chuyển hóa thành lực lượng của bản thân. Ta xem lão hòa thượng nhà ngươi này tu vi không tệ, ăn thịt ngươi hẳn là có thể khiến cho ta gia tăng ba mươi năm tu vi.
Lại một lão tăng bị xích sắt trói gô, gác lên trên đống lửa, bắt đầu quay tròn để nướng. Chả mấy chốc liền da tróc thịt bong, mùi thịt bay ra bốn phía.
- Ta... Ta... Không muốn bị ăn. Ta vừa mới trở thành đệ tử Cổ Đạo Miếu, trong thân thể vẫn còn không có phật lực...
Một tiểu hòa thượng mười lăm, mười sáu tuổi sợ đến vãi nước tiểu trong quần, ngồi phịch ở trên mặt đất.
- Thật sự là bẩn thỉu a, rất ảnh hưởng đến sự ngon miệng.
Một tên vạm vỡ mặt tím thở dài một tiếng, một chưởng liền vỗ đi ra ngoài. Trên chưởng ấn đều là đen tuyền như mực, cứ thế đánh chết tiểu hòa thượng này, sau đó ném vào trong đống lửa, thiêu đốt tựa như củi đun bình thường, khiến cho Hỏa Diễm trở nên càng bốc cao hơn.
Vào lúc Vu Thanh Họa thấy một màn như vậy, liền có cảm giác chính mình một chân đã bước từ phật điện vào Địa Ngục,
Một bước phật đường, một bước Địa Ngục.
Vốn là chốn phật gia tu luyện, hiện tại lại bị ma quỉ làm loạn. Không biết nơi đây đã bị những tà ma này chiếm cứ bao lâu. Vẻ hung ác trên mặt bọn chúng, tiếng cười khủng bố làm toàn thân người ta đều đang run rẩy.
Bốn nàng Thiên Chi Kiêu Nữ kia đều sắc mặt trắng bệch, thiếu chút nữa liền nôn mửa. Bọn họ ngay cả nhìn đều không dám liếc mắt nhìn nữa, chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh, toàn thân vô lực, một tia linh khí đều không phát ra nổi. Tà ma Phong Phi Vân kia so với những kẻ này, quả thực cũng không đáng nhắc tới, vẫn còn là tà ma dễ thương như vậy.
- Ha ha, Phật Tôn Ngự Thú Trai đến. Bây giờ lại có thịt càng thơm càng ngon càng mịn để ăn.
Một ông lão trên lưng mọc ra ba đôi cánh màu đen bỗng nhiên đứng lên. Cái cánh dài hơn mười thước, liền như một con chim to hình người. Trên đỉnh đầu có mái tóc bạc, trong khóe mắt gầy đét trũng sâu có hai điểm sáng xanh mượt bắn ra, như một con Tu La đi ra từ Địa Ngục.
Vu Thanh Họa sắc mặt bình tĩnh, có thể thong dong nhìn chăm chú những Tà Nhân này. Nàng nói:
- Tóc bạc cánh đen, thì ra ngươi tu luyện "Minh Vực Ma Dực Quyết" và "Cửu Thiên Bạch Phát Công". Hai môn tuyệt học này đều là một trong mười hai đại tà công của Sâm La Điện. Chỉ có mỗi một đời 'Tử Vong Hành Giả' của Sâm La Điện mới có thể đồng thời tu luyện được hai chủng loại tà công này.
Ông lão trên lưng mọc ra ba đôi cánh màu đen kia cười một tiếng dài, âm thanh khàn khàn mà chết lặng. Lão nói:
- Không hổ là Phật Tôn Ngự Thú Trai, kiến thức không bình thường, không bình thường. Không sai, bản thân 'Thạch Thác La' này là Tử Vong Hành Giả của thế hệ này Sâm La Điện.
"Sâm La Điện" chính là đệ nhất tà đạo, so sánh Phổ Đà Sơn hiện tại thì đều khủng bố hơn nhiều.
Dưới trướng Tà Hoàng có Tứ Đại Hành Giả "Sinh, lão, bệnh, tử", làm kinh động sợ hãi thiên hạ. Ngay cả chưởng giáo mỗi đại tiên môn nghe nói đến tên Tứ Đại Hành Giả, đều phải run sợ trong lòng. Có điều là vào hai ngàn trước, sau khi Tà Hoàng "Phong Hoàng" của thế hệ trước mất tích, Sâm La Điện liền chia tách thành mười điện, Tứ Đại Hành Giả cũng biến mất theo.
Hiện nay "Tử Vong Hành Giả" trong Tứ Đại Hành Giả xuất hiện, có thể nào không làm cho Vu Thanh Họa kinh hãi.
Vu Thanh Họa quả quyết nói:
- Sâm La Điện lúc này đã không giống như trước đây. Một điện đã chia làm mười điện, nội đấu không ngừng. Ngươi coi như tu luyện "Minh Vực Ma Dực Quyết" và "Cửu Thiên Bạch Phát Công", thì cũng không được xưng là Tử Vong Hành Giả.
- Cạc cạc, Sâm La Thập Điện sắp sửa hợp lại làm một. Tà Hoàng Thiếu chủ đã nhất thống mười điện, cải tổ tà đạo, quét ngang Tu Chân Giới, nuốt chửng thiên hạ. Đến lúc đó thiên hạ nhất định là của tà đạo chúng ta, là Sâm La Điện Tu Tiên Giới chúng ta. Thần Tấn Vương Triều gì đó, Thần Linh Cung gì đó đều phải tan thành tro bụi.
Thạch Thác La hai tay tựa như làm bằng sắt tinh tạo thành, khi các ngón tay đụng vào nhau đều có thể làm cho đột ngột bắn ra những tia lửa. Lão lạnh giọng cười một tiếng:
- Nếu Phật Tôn nói người nào đó không được gọi là Tử Vong Hành Giả, vậy xin mời Phật Tôn tiếp ta mười chiêu. Nếu như ngươi có thể chống đỡ được, sau này Thạch Thác La nhìn thấy Phật Tôn, liền quỳ trên mặt đất mà gọi ngươi một tiếng phật nãi nãi.
Gió thổi qua rừng cây phát ra âm thanh sàn sạt, mang theo vài phần cái lạnh châm vào đến làm đau làn da.
Bỗng nhiên, một âm thanh lớn vang lên, cả một vùng núi non đều rung động mãnh liệt một cái.
- Phì.
Cái đầu khổng lồ của Linh Tê bỗng nhiên ngóc lên, một đôi mắt to như chậu nước rửa mặt đảo quanh, nhìn một vòng khắp tứ phương rồi nói:
- Tại sao vừa rồi ta nghe được một tiếng vang thật lớn, tựa như núi lở nứt ra rồi.
Trên thân thể cường đại của Phong Phi Vân, một vết nứt xương trên lưng kia tự động khép lại. Hắn đã có khả năng nhấc tay lấy ra từ trong ngực một viên Tam Phẩm Linh Đan giống như mã não rồi đưa vào trong miệng, toàn thân đều được linh khí bao bọc, sau đó hắn đứng lên.
Phong Phi Vân liếc mắt nhìn về phương hướng cửa chùa, nhướn mày một cái rồi nói:
- Bọn họ đã là toàn quân bị diệt, đi thôi, rời khỏi nơi này.
Phong Phi Vân xoay người liền đi về hướng xuống dưới chân núi cực kì quyết đoán, cũng rất vội vàng. Linh Tê bật nhảy lên, muốn ngăn cản Phong Phi Vân lại. Nhưng mà đúng lúc này, một bóng hình ma quỉ màu đen từ trên trời giáng xuống, tựa như một đám khói đen trôi nổi trên một ngọn cây.
Từ trong làn khói đen sì truyền ra một âm thanh âm u lạnh lẽo:
- Tà Hoàng Thiếu chủ cho mời Thần Vương đại nhân vào trong miếu một chuyến.
Lại là vào đạo âm phong thổi tới, trên con đường xuống núi bỗng đột ngột xuất hiện mấy Tà Nhân vóc người quái dị, khí tức tà ác trên người rất nặng. Chúng chặn đường đi của Phong Phi Vân, ánh mắt cực kì dữ tợn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận